Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥
-The story name : Ngọn lửa bất diệt-The other name : Trụ cột Mặt Trời-Author : 岩崎氷花 -Main original character : Tokitou Fujikane (時透藤兼) ***"Bất luận quỷ dã nhân dã, ngã diệc tuyển quang minh chi lộ."(Dù là quỷ hay người, ta vẫn chọn con đường ánh sáng.)Cô gái ấy - Tokitou Fujikane, Đại Trụ của Sát Quỷ Đoàn, mang trong mình dòng máu của kiếm sĩ huyền thoại, người thừa kế kĩ thuật hơi thở Nhật chi hô hấp, từng cầm kiếm lấy đầu biết bao quỷ dữ, đã ngã xuống nơi chiến trường nhuốm máu lạnh........Tự đào tự vã=)))Hồi trước tôi đào cả đống fic mà toàn viết được đôi ba chương là xóa. Rồi tôi lặn luôn=))Không biết còn ai nhớ tui không hè?Năm nay gần lên lớp 9 rồi, học tập áp lực dữ dằn quá nên phải xả stress thôi...…
Han Ji-eun là "nữ thần học đường" tài sắc vẹn toàn, với thành tích học tập chói lọi và một vẻ ngoài lạnh lùng kiêu hãnh. Cô có một người hàng xóm "thanh mai trúc mã" là Lee Do-hoon, một "dân chơi" chính hiệu, đội sổ trường, chuyên ăn chơi lêu lổng. Mối quan hệ của họ gói gọn trong hai chữ: ghét bỏ. Mỗi lần chạm mặt là một lần đấu khẩu, Ji-eun khinh bỉ lối sống của Do-hoon đến tận xương tủy, còn anh thì bất cần, xem thường sự "nghiêm túc" quá mức của cô.Giữa những cuộc đối đầu nảy lửa, Ji-eun lại vô tình nhận được sự quan tâm chu đáo từ Kim Hyun-woo, một nam sinh hoàn hảo, ấm áp. Hyun-woo luôn xuất hiện đúng lúc, âm thầm che chở và chăm sóc cho Ji-eun. Sự dịu dàng của anh ta dần xoa dịu những góc cạnh lạnh lùng trong Ji-eun, khiến cô dù vẫn giữ khoảng cách nhưng đã không còn bài xích.Nhưng chính những khoảnh khắc dịu dàng đó lại vô tình lọt vào mắt Lee Do-hoon. Kẻ bất cần ấy bỗng thấy khó chịu lạ thường. Hắn không thể lý giải được cảm giác gai mắt khi thấy Han Ji-eun, cô gái mà hắn luôn "ghét", lại đi bên cạnh người khác. Cảm xúc gì đây? Liệu đó có phải là ghen tuông, hay chỉ là sự bực dọc khi nhìn thấy "của nợ" của mình gần gũi với ai đó?"Dưới Lớp Băng Hàn" là câu chuyện về một tình yêu nảy mầm từ sự thù ghét, nơi những định kiến, những khác biệt tưởng chừng không thể hòa hợp lại dần tan chảy. Nhưng liệu tình yêu ấy có đủ mạnh mẽ để vượt qua những hiểu lầm, những rào cản số phận, hay sẽ mãi mãi là một bi kịch day dứt giữa những thanh xuân đầy biến động?…
Ngận Thuần Ngận Ái Muội là một bộ truyện thuộc thể loại Đô Thị - Dị Năng, cộng với một chút Sắc trong đó. Nhân vật chính của chúng ta là Dương Minh, thời học cấp 2 là học sinh giỏi toán cấp quốc gia, rất thông mình và giỏi ăn nói. - Sau một biến cố lúc đó, lên cấp 3, Dương Minh trở thành một học sinh cá biệt, suốt ngày đánh nhau, học hành sa sút, ăn chơi lêu lổng, tuy nhiên, cơ bản vẫn là người "tốt", không chủ động gây sự với ai bao giờ. Một lần tình cờ giúp một ông lão bán hàng rong bên đường khỏi bọn du côn. Sau đó nó được ông lão tặng cho một cặp kính áp tròng thần kỳ, có thể nhìn xuyên thấu mọi vật, kể cả... quần áo của mọi người.- Một loạt sự kiện đặc biệt tiếp đó đã làm nó thay đổi cách nhìn về cuộc sống, nhìn lại tình cảnh gia đình nó, nhìn thấy cha mẹ nó sống khổ cực, Dương Minh đã quyết tâm thay đổi cuộc đời mình bằng cách thi đậu đại học, cua được lớp phó học tập được xưng là hoa hậu của trường, thậm chí còn kết thân được với cô giáo dạy toán chỉ hơn Dương Minh 3 tuổi (thân trên mức bạn bè...), gây dựng sự nghiệp một cách hiển hách... Sự việc tiếp theo sẽ ra sao? Liệu Dương minh có đỗ được đại học, và vượt qua được các trở ngại của cuộc đời mình? Các bạn hãy theo dõi qua hơn 2000 chương Truyện Ngận Thuần Ngận Ái Muội để biết rõ nhé!…
Tên truyện: 暗恋这件难过的小事Tác giả: 孟栀晚Văn án:Cô gái Lâm Trữ yêu thầm thiếu niên Diệp Phong, cô cất giữ rất nhiều những chi tiết nhỏ nhặt về anh. Lâm Trữ mỗi ngày đều canh thời gian ra khỏi nhà, căn chuẩn thời gian mặc quần áo đi giày, chỉ vì một bóng hình lướt qua.Ngoài cửa sổ âm nhạc vang lên đó là bài Lư Châu Nguyệt của Hứa Tung, Lâm Trữ biết đây là bài hát phát thanh viên Diệp Phong của đài phát thanh trường thích nhất.Lâm Trữ từng cả đêm không ngủ, thức để giúp Diệp Phong chép lại những bài văn, chỉ vì một câu nói của anh, " Lâm Trữ, tớ nhớ kỹ cậu rồi!". Dưới sự cổ vũ của Diệp Phong, cô từ một cô gái nhút nhát tự ti cố gắng trở thành người đứng đầu lớp.Cô âm thầm cắt tóc mái thịnh hành lúc bấy giờ, học bôi kem chống nắng và tô son, không còn từ chối những chiếc váy búp bê mẹ mua nữa.Cô cố gắng diễn một vai không giống cô chút nào- một vai có thể xứng làm bạn với anh Bảng xếp hạng toàn khối, tên cô và tên anh xuất hiện cùng một chỗ.Tên của anh, chính là mật mã làm tim cô đập không ngừng....Mà anh mãi mãi không biết được, động lực thực sự của cô, là mỗi lần nhớ đến anh.Không biết được rằng trong bầu trời pháo hoa rực rỡ đó, cất giấu bí mật quan trọng nhất của cô.Cũng không biết kết cục cuối cùng của câu chuyện- là cô thích anh.Thời gian xen kẽ lại xa cách, bọn họ bước lên chuyến xe không cùng một quỹ đạo, sẽ không gặp lại nhau...Cơn mưa rào của thời thanh xuân, cuối cùng cũng sẽ có một ngày ngừng lại.______________Tui là người mới tập dịch có sai sót mong mn bỏ q…
Converter: Lequyen0812Văn án:Cầu hỏi: Xuyên sách sau ta dựa theo hệ thống yêu cầu từ bỏ nguyên trong sách đại lão, công thành lui thân rời đi cái thế giới kia mặc thư đi ra , nhưng không nghĩ tới cái kia đại lão cũng mặc thư đi ra , còn giả trang cao phú suất chuyển trường đến đây của ta lớp, làm của ta ngồi cùng bàn, muốn ta mỗi ngày mang cơm cho hắn, hắn sẽ không nhận ra ta muốn trả thù ta đi? Ta nên làm cái gì bây giờ? Ta chỉ tưởng hảo hảo học tập, vì nước làm vẻ vang.Tạ yêu: Trẫm là thật cao phú suất. Còn có, ngươi tái chạy thử xem.Mỗ thể giáo diễn đàn: Các ngươi biết chuyển giáo tới được cao phú suất Yên Hàn sao? Chính là nhan giá trị có thể trực tiếp xuất đạo thần tượng chuyển giáo sinh, ta nhìn thấy hắn tan học đem X ban cái kia ban hoa đổ ở tại thiết bị trong phòng, nói với nàng: "Ngươi còn dám chạy, trẫm liền trói chặt tay ngươi chân quan ngươi cả đời, hoàng hậu."Nặc danh hồi thiếp: ...Nặc danh hồi thiếp: ? ? ?Nặc danh hồi thiếp: Xuyên qua coi thường tần không thiếu xem a, chuyển giáo sinh như thế nào như vậy cảm thấy thẹn trung nhị, bạch mù kia khuôn mặt...Nặc danh hồi thiếp: Hắn đến đây hắn đến đây, hắn mang theo bệnh bệnh khí tràng hướng chúng ta ban tối xinh đẹp ngốc bạch ngọt ban hoa xuống tay !Một câu giới thiệu vắn tắt: Cổ đại hoàng đế mặc hiện đại, tiến đến truy thê hoả táng tràng.【 nữ chủ là thể giáo sinh 】【 nam chủ là ốm yếu hoàng đế, mang theo hắn tướng quốc, thị vệ cùng nhau cổ mặc nay 】Nội dung nhãn: Cổ mặc nay hệ thống ngọt văn thích vănTìm tòi mấu chốt tự: Nhân vật chính: Yên H…
Uyên sẽ viết 1 fic có tên là Hương Vị Tình Yêu Uyên không biết là mó có hay không các bạn đọc xoq góp ý cho Uyên Uyên nhéGiới thiệu nhân vật:Huy Khánh: cậu là con nhà giàu lại là con 1 nên rất đc cưng chiều. Gia đình cậu mua 1 căn hộ cao cấp tại chung cư cho đến khi cậu vào lớp 11 gia đình cậu sẽ dọn về đó ở cho tiện việc học của cậu vì cậu chuyển trường tốt hơn để học. Cậu cũng rất giỏi võ và nhảy hiphop cũng tài. Cậu là 1 trong những hotboy nổi tiếng và học giỏi của trường cũ. Nick name của cậu là Kelvin.Khởi My: là 1 cô gái con nhà khá giả từ nhỏ sống với mẹ ở tại 1 chung cư cao cấp. Cô có gương mặt xinh như thiên thần và có giọng hát rất hay. Mỗi khi giọng hát cô cất lên thì có biết bao chàng trai phải siêu lòng vì giọng ca của cô. Cô chơi rất thân với đám bạn Hoa, Duy, Thành, Quỳnh Anh. Nick name của cô là Zoi nhưng tên mọi người hay gọi cô là My My.Thanh Duy: cậu cũng là con của một gia đình giàu có học rất giỏi và những khi hát cũng rất hay không kém gì My, cậu cũng là hotboy của trường tính tình vui nhộn dễ gần. Và là bạn thân chơi chung nhóm với My My. Nick Name của cậu là Chun Song Di.Trọng Thành: cậu là 1 rapper và cũng là hotboy chơi chung nhóm với My cậu là con trai của một ông tổng giám đốc tập đoàn công ty lớn. Cậu cũng là thiếu gia nhưng không quậy phá ăn chơi lêu lỏng như các cậu thiếu gia khác. Nick name của cậu là Tronie nhưng cả nhóm đặt cho cậu cái tên rất ư là dễ thương Tró nì.Hoa: biệt danh là Mun Điệu bạn thân từ nhỏ của My học khá rất thích làm đẹp và là hotgirl của trường.Quỳnh Anh: bạn thân từ hồi cấ…
Ở một không gian khác, khác hẳn với thế giới mà ta đang sống được gọi là Cảnh Vực, Ở nơi đây sức mạnh phép thuật thâu tóm tất cả mọi thứ, giai cấp quyền hành và mức độ tôn trọng được đánh giá qua trình độ sử dụng phép thuật của một người. Nhưng thế giới đang chịu sự đe dọ từ binh đoàn Orc với sức mạnh phép thuật hắc ám vô cùng to lớn đến nổi mà hàng vạn người tring Binh đoàn phép thuật đã bị chúng chiếm lấy sức mạnh.Trọng Đình 1 cậu bé 15 tuổi có trí tuệ và mưu lược đáng nể phục ở thế giới bình thường, vì quá thông minh nên cậu hay bị bắt nạt bởi những người ganh tị với tài năng của cậu nhưng cậu luôn khôn khéo tránh khỏi họ, trong 1 lần bất cẩn bị dồn về phía sau trường học sắp bị cho ăn hành thì nhỏ lớp trưởng xuất hiện hành lũ kia ra bã và 2 đứa cùng về nhà.Trên đường về sắp chia tay ở ngã ba thì mãi mê nói chuyện 2 đứa ko để ý trước mặt bổng nhiên xuất hiện 1 vòng xoáy màu tím nên đã bước vào và từ đây câu truyện bắt đầu liệu sẽ ra sao họ có sống được trong một xã hội tôn thờ phép thuật trong khi họ không hề có tí phép thuật nào cả mọi chuyện sẻ được tiết lộ dần qua các tập truyên mời mọi người đoán đọc.…
「hoàn thành & update: 13/03/2016」tớ viết ima này khi vừa nghe tin 1 cậu em cùng lớp khối dưới của mình hôm vừa qua được chuẩn đoán mắc bệnh ung thư máu. tớ đã đặt thử mình vào trường hợp của em, tuổi trẻ còn dài, cả 1 tương lai rộng mở, con người đang ở độ tuổi xanh mơn mởn đẹp nhất cuộc đời bỗng dưng phải làm bạn với hoá chất và bệnh viện. cứ tưởng tượng nếu người đó là bản thân mình, vẫn đang nuôi ước mơ bé nhỏ là cố gắng học tập sau này có 1 cuộc sống tốt để có thể được đứng trước mặt người con trai mình thích... những ước mơ, hoài bão còn nhiều lắm vậy mà ông trời lại không cho ta được sống hết cuộc đời này để thực hiện chúng, còn gì đau đớn hơn...chúng ta còn trẻ hãy sống và yêu hết mình, dũng cảm tự tin làm và nói những điều mình thích. để sau này khi tuổi thanh xuân trôi qua, ta không phải hối hận trong tiếc nuối.「13/03/2017」các cậu ạ, tròn đúng 1 năm tớ update imagine này, em ấy mất rồi... em đã rất mạnh mẽ để chiến đấu với căn bệnh ung thư máu quái ác. còn tớ vẫn không hiểu tại sao ông trời lại đưa em ấy đi vào đúng tròn 1 năm tớ hoàn thành bộ imagine này?? tớ thực sự không hiểu...…
Văn án:Đường Ly Âm xuyên vào một quyển vạn nhân mê tiểu ngôn văn trung, quang vinh mà thành một người nam n hào, là hiện giờ Thái Tử tương lai bạo quân, là nữ chủ vô số lốp xe dự phòng chi nhất.Hắn chỉ là nam nữ chủ yêu nhau trên đường một viên chướng ngại vật, nguyên chủ đăng cơ sau cưới vạn nhân mê nữ chủ dẫn tới tình yêu trường bào tám năm nam nữ chủ rốt cuộc xác định tâm ý, nam chủ vì thế khởi binh tạo phản, giết bạo quân.Cho nên xuyên qua tới Đường Ly Âm vận tốc ánh sáng cho chính mình chế định mấy cái kế hoạch:1, cho thấy chính mình thích nam nhân, là cái đoạn tụ2, cùng nam nữ chủ bảo trì khoảng cách3, ân, thuận tiện cho chính mình tìm một cái đùi vàng......Bất quá Đường Ly Âm nhìn một đám ở chính mình trước mặt kêu Thái Tử ca ca nãi bạch tiểu đoàn tử nhóm, phát hiện cốt truyện này có chút không đúng.Cái này cả ngày quấn lấy chính mình kể chuyện xưa đúng là Ngũ hoàng tử Đường Uẩn, tương lai luôn miệng nói hắn vô đức dối trá Khang Vương.Mỗi ngày đều sợ hắn sẽ bị va chạm đúng là Đại công chúa Đường Trường Hi, chính là về sau sẽ mắng hắn lừa đời lấy tiếng Tư Ninh công chúa.Thích giận dỗi giận dỗi, sau lưng trộm mắt đỏ tiểu hài tử, đúng là trong nguyên tác vì âu yếm nữ nhân đem hắn từ long ỷ kéo xuống tới lộng chết Long Ngạo Thiên nam chủ Đường Tuyên.Mà cả ngày khen hắn đẹp nói muốn cả đời cùng Thái Tử biểu ca ở bên nhau ( chơi ) tiểu cô nương, đúng là trong nguyên tác bị cường cưới khi liều chết không từ khóc đến sắp tắt thở nguyên tác nữ chủ, Trấn Quốc Công chi muội Ng…
Thời kỳ Edo - giai đoạn vàng son nhưng ẩn chứa muôn vàn bất công.Trong một kỹ viện hạng sang giữa khu phố đèn đỏ nhộn nhịp, Masashi Yumei, một cô gái bình thường với gương mặt chẳng mấy nổi bật, sống lặng lẽ với thân phận một người giúp việc. Nhưng đằng sau vẻ ngoài ấy là một tâm hồn sắc sảo, một trí tuệ được mài dũa bởi sách vở, khoa học và lời dạy từ một sư phụ bí ẩn - người đã dạy cô rằng "Tự do thật sự là sống ngược lại với định kiến."Yumei không có nhan sắc khiến đàn ông ngẩn ngơ, không có xuất thân cao quý hay sự bảo hộ của bất kỳ quyền lực nào. Nhưng cô lại sở hữu một thứ mà xã hội thời bấy giờ xem nhẹ ở phụ nữ - ý chí, kiến thức và lòng kiêu hãnh.---Tác phẩm xoay quanh:Mặt tối của xã hội phong kiến: sự phân chia giai cấp, định kiến giới tính, quyền lực trong phủ, sự tàn nhẫn của giới thượng lưu.Câu chuyện trưởng thành và đấu tranh cá nhân của một người con gái không chấp nhận sống theo những gì "người ta mong đợi".Mối quan hệ phức tạp giữa yêu và kiểm soát, giữa tự do và chiếm hữu.Những mâu thuẫn nội tâm khi lý trí và cảm xúc va chạm trong bối cảnh không cho phép một người con gái "khác biệt" được tồn tại quá lâu._____________Tác phẩm lấy bối cảnh giả tưởng dựa trên thời kỳ Edo, nhưng tên nhân vật, gia tộc và sự kiện đều là hư cấu…
ji yeon 18t là đứa con gái độc nhất của park cô nói chung là vô cùng xinh đẹp vì sở hữu nét đẹp của mẹ. nhưng khuôn mặt cô rất lạnh lùng ít nói chuyện nói chung là rất khó lại gần côkrisral jung 18t nhà cũng thuộc loại giàu có nhưng vẫn còn thua xa gia thế của ji yeon cô cũng rất xinh đẹp khiến bao người muốn theo đuổi nhưng tính tình thì rất khó hiểu lúc nóng lúc lạnh lúc thì dịu dàng lúc lại vô cùng hung dữpark min jae ba của ji yeon là chủ tịch tập đoàn lớn nhất hàn quốc ông là lí do khiến mẹ của ji yeon qua đời cho nên ji yeon rất hận ông. còn nữa ông là trùm bang hắc đạo muốn ji sau này kế nghiệp ông nên từ nhỏ ông đã rất hà khắc với cô ấy... park ji eun (iu) 22t người bạn duy nhất của ji yeon cũng kim luôn y tá chăm sóc cho ji yeon jessica jung 22t chị của kristal nhưng là mối tình đầu của ji yeon (bật mí cho các bạn biết là ji nhà ta đơn phương vì jessi làm giáo Viên dạy văn ở trườg kirin cũng kiêm lun chủ nhiệm lớp 3-2 mà ji đang học) 8năm trc vào ngày sinh nhật lần thứ 10 của mình ji yeon phải chịu một cú sóc rất lớn. tối hôm đó kêu mẹ đưa cô đến cty để gặp ba rồi cả gia đình cùng đi ăn nhưng thật không ngờ ở cty ba lại đang ôm hôn một cô gái khác lúc đó mẹ bước vào chứng kiến ht mọi chuyện vô cùng tức giận kéo cô chạy nhanh ra ngoài mà khóc nức nở khi cô và mẹ chạy qua đường thì bổng nhiên một chiếc xe mất thắng chạy đâm vào hai mẹ con cô. kết quả là cô bị hôn mê gần một tháng mới có dấu hiệu tỉnh dạy còn mẹ cô vì che chắn cho cô nên bà đã cht tại chỗ cũng vì thế mà cô hận chính bản thân mình và ba…
Author: Mikazuki YuiGenres: Học đường, hài hước, đời thường.Rating: 12+Status: CompletedSummary:Tôi chính xác là một đứa con gái, vâng, thế nhưng rất nhiều người nhầm tôi là boy. Vì sao ư? Đơn giản vì nhìn bề ngoài của tôi rất giống một thằng con trai, tóc ngắn và ăn mặc giống dân "bụi đời", hơn nữa tính cách lại mạnh mẽ, không bao giờ biết đến 4 từ "yểu.điệu.thục.nữ"!Với thành tích không phải là cao ngất ngưởng nhưng cũng đủ để đỗ vào trường cấp 3 hạng nhì của thành phố, tôi đã trở thành thành viên nữ duy nhất của lớp chọn 10A2 (31 boy ấy nha).Cũng chính vì là member có khuôn mặt "ái nam ái nữ" nên tôi bị lọt ngay "mắt xanh" của mấy tên nam sinh thích ra vẻ đại ca.Và rồi...Sự việc đến được tai hội trưởng hội Học sinh, thế là tôi chính thức được "vời" lên diện kiến, mặt đối mặt với nhân vật nổi tiếng nhất trường An Hải này.Chính tôi cũng phải khâm phục số mình luôn may mắn, éo le thế nào tôi lại đường hoàng trở thành "thành viên thực tập" của Hội...Từ đó, nhiều tình huống dở khóc dở cười đã xảy đến với tôi. Tôi - một con bé 16 tuổi, lại phải tự mình gồng lưng chống lại "liên minh tam quái" (Hội trưởng + 2 trợ lí), và tất nhiên, đối thủ "khó xơi" nhất không phải ai khác mà chính là...HỘI TRƯỞNG ĐẠI CA!!!A/N: Fic chỉ được đăng tải đầy đủ trên diễn đàn Viptruyen và Wattpad, mọi web khác đều là repost không có sự cho phép của tác giả (a.k.a mình).…
Câu chuyện xoay quanh hai nhân vật An và Minh, những người bạn thân từ thuở nhỏ lớn lên ở Việt Nam. An là một học sinh xuất sắc, luôn đứng đầu trong lớp và được gia đình chiều chuộng, trong khi Minh lại là một người đam mê hóa học nhưng gặp khó khăn trong việc học tiếng Anh. Dù có những điểm khác biệt, tình bạn giữa họ vô cùng sâu sắc và gắn bó.Khi An nhận được học bổng và sang Mỹ du học, cả hai buộc phải đối mặt với sự thay đổi trong mối quan hệ của họ. Mặc dù An có những trải nghiệm mới và thành công trong học tập, Minh ở lại Việt Nam cảm thấy lạc lõng và cô đơn khi thiếu vắng An. Cả hai dần xa cách, những cuộc trò chuyện trở nên thưa thớt, và những kỷ niệm đẹp về tuổi thơ bắt đầu nhạt phai.Khi An quyết định trở về Việt Nam ăn Tết, họ gặp lại nhau tại quán cà phê cũ nơi từng là chứng nhân cho tình bạn của họ. Dù vẫn còn nhiều tình cảm dành cho nhau, nhưng sự thay đổi trong cuộc sống và tâm hồn đã khiến họ nhận ra rằng mọi thứ không còn như trước. Họ phải đối diện với thực tế rằng khoảng cách không chỉ là địa lý mà còn là sự khác biệt trong cuộc sống và trải nghiệm.Cuối cùng, An và Minh chấp nhận rằng tình bạn của họ đã thay đổi, nhưng cả hai vẫn mong muốn giữ lại những kỷ niệm đẹp và mối liên kết giữa họ, dù cho tương lai có ra sao. Câu chuyện là hành trình khám phá tình bạn, tình yêu và sự trưởng thành giữa những biến chuyển của cuộc sống.…
Tiểu thuyết này kể về câu chuyện tình yêu giữa hai cậu bạn cùng lớp: Ân và Thắng, những người bắt đầu mối quan hệ từ những lần tình cờ gặp gỡ, rồi dần dần phát triển từ bạn bè trở thành người yêu. Cả hai đều sống ở Cần Thơ, với một sự khác biệt trong gia đình: Ân có một gia đình khó tính hơn, trong khi Thắng có một gia đình thoải mái và cởi mở.Tình cảm giữa Ân và Thắng khởi đầu khá chậm rãi. Ân là người vui vẻ, dễ gần và luôn được bạn bè yêu mến, trong khi Thắng lại khá lạnh lùng và ít nói. Tuy nhiên, mối quan hệ của họ dần thay đổi qua những tình huống ngọt ngào, dễ thương, từ những lần chơi game chung, đi học thêm, đến những khoảnh khắc nhỏ nhưng đầy ý nghĩa trong cuộc sống hằng ngày.Tình yêu giữa họ được xây dựng qua những bước thăng trầm trong tình cảm: từ mối quan hệ bạn bè, đến sự mập mờ, rồi nhận ra tình cảm thật sự, cuối cùng chính thức yêu nhau. Mối quan hệ này cũng không thiếu thử thách, như sự can thiệp của gia đình, những nghi ngờ từ bạn bè, nhưng cả Ân và Thắng đều vượt qua, trưởng thành hơn trong tình yêu và cuộc sống.Câu chuyện không chỉ tập trung vào tình cảm mà còn khắc họa sự trưởng thành của các nhân vật qua thời gian, từ thời điểm họ còn là học sinh cấp 3 cho đến khi vào đại học, đối mặt với thử thách của cuộc sống, sự nghiệp và những quyết định quan trọng trong tình yêu.Kết thúc của câu chuyện là một cái kết ngọt ngào, với một đám cưới hạnh phúc, nơi tình yêu của Ân và Thắng được trọn vẹn sau một hành trình dài. Họ trở thành một cặp đôi gắn bó,…
• Tên truyện: Cảng.• Tác giả: Mèo Già Ăn Cỏ.• Biên tập: Xanh Xanh.• Số chương: 42 (chắc sẽ có ngoại truyện). • Tình trạng: Bản gốc đã hoàn thành, bản edit chưa biết.• Thể loại: Duyên trời tác hợp, Giới giải trí, Nam nữ tay chơi lão làng, cả hai không phải lần đầu của nhau, truyện nhẹ nhàng có yếu tố chữa lành (thành què hay không thì không biết).GIỚI THIỆU:Mỗi bận Văn Tích Xuyên lại gần, Hàn Giai có thể ngửi thấy hương cỏ xanh hoà với bùn đất xen lẫn mùi gỗ cháy.Anh là đạo diễn trẻ nổi tiếng trường quốc tế, ấn tượng của Hàn Giai về anh cũng tựa như những bài phỏng vấn trước ống kính - nghiêm túc, trang trọng, ăn nói súc tích nhã nhặn, giản dị và vô cùng khiêm tốn.Nhưng không ngờ rằng khi gặp nhau trên phim trường, anh khác hoàn toàn với những gì cô mường tượng."Cô sao thế?"Hàn Giai bừng tỉnh, chậm rãi dời mắt khỏi cổ áo nhăn nhúm.Xương quai xanh đẹp đẽ của người đàn ông vương chút bụi bặm, song lại tô điểm vài phần thi vị cho lớp vải trắng."Tôi đã khóc nhiều! Bình minh chán ngánChị Hằng khốc liệt, vầng dương đắng cay." [1]Đối với Hàn Giai, Văn Tích Xuyên chính là con thuyền, thôi thúc cô phải giày vò anh.--------[1] Đây là câu thơ trích từ bài "Con thuyền say" của nhà thơ người Pháp Arthur Rimbaud. Bản dịch từ thivien.netTác giả có lời muốn nói:- Đây là áng văn để luyện tay, cả hai nhân vật chính đều là tay chơi già đời, có tham khảo nhưng không lấy hình tượng từ ai cả. - CP: đạo diễn x diễn viên. Hai người họ đều là người xấu, tam quan trong truyện không đại biểu cho suy nghĩ của tác gi…
Thể loại: Tình yêu, học đường Tác giả: Kyra AnnieLưu ý (trước khi đọc)Truyện có những hoàng cảnh và nội dung lời nói của nhân vật thô lỗ và thô tục ˚⋆𐙚。 𖦹.ᡣ𐭩˚Trường THPT Ánh Dương, ngôi trường nằm sát bờ biển, nơi các học sinh thường hay tụ tập ở bãi cát vào mỗi buổi chiều.˚⋆𐙚。 𖦹.ᡣ𐭩˚Hạ Anh là một cô gái mũm mĩm, luôn tự ti về ngoại hình của mình. Dù vậy, cô có tính cách dễ thương, tốt bụng và cực kỳ đáng yêu.Quốc Tâm chàng trai đẹp trai, lạnh lùng nhưng lại là niềm mơ ước của nhiều cô gái trong trường. Quốc Tâm học giỏi, đặc biệt là môn Vật lý. Tuy có vẻ ngoài hoàn hảo, nhưng Quốc Tâm lại rất ít nói và có vẻ xa cách với mọi người.˚⋆𐙚。 𖦹.ᡣ𐭩˚"Trời ơi con béo, mập như mày mà đồi học chung lớp với tao sao?" Thảo Trang cười đắc ý "Mập mà còn xấu nữa chứ" Ngọc My chế giễu, đẩy cô xuống đất˚⋆𐙚。 𖦹.ᡣ𐭩˚"Này Bé Bự" Quốc Tâm nhìn cô lạnh lùng không cảm xúc "Hả.. Cậu kêu tôi sao?" Hạ Anh ngơ ngác đáp lạiHắn đứng dậy khỏi ghế bước lại đứng trước mặt cô "Ở đây mỗi cậu bự thôi đó"Cô nhận ra đều gì đó liền bình thường lại "Có chuyện gì sao?" "Có 10 ngàn không cho tôi mượn mua nước" Quốc Tâm thản nhiên nói như không có gì"Hả" Cô tiếp tục ngơ ngác "Có 10 ngàn không cho tôi mượn mua nước uống" Hắn khó chịu lặp lại lời nói "Đợi tí, tôi lấy tiền" Hạ Anh lấy từ trong cái balo ra chiếc túi hình chữ nhật nhỏ có móc khóa hình con sứa. Lấy ra tờ 20 ngàn đưa cho Quốc Tâm"Tôi không có 10 ngàn nên cậu lấy 20 ngàn nha"…
"Hôm nay luyện đề nhiều quá, tớ mệt nên gục đầu xuống bàn nằm nghỉ. Ban đầu chỉ định bụng nhắm mắt một lúc cho đỡ mỏi, nhưng lúc bạn cùng bàn lay tớ dậy, mở mắt ra đã gần 5 giờ chiều. Ánh nắng cuối ngày bao phủ THĐ trong màu hồng đỏ rực rỡ, xen lẫn mây vàng như mỡ gà. Không còn cái nóng gay gắt đặc trưng của hè Hà Nội, tớ có thể cảm nhận rõ ràng một ngày đã trôi qua như thế nào.Hè à... Ra là đã vào hè rồi đấy! Tớ chợt nhận ra thời điểm mình sắp phải chia tay với THĐ ngày càng gần. Cũng có thể sớm hơn nữa. Chia tay với bảng đen, phấn trắng, bàn ghế gỗ, thầy cô, bè bạn đã gắn bó suốt 3 năm.Và cả người mà tớ thích...Tớ gói buổi chiều tàn của mùa hè lớp 12 trong từng dòng chữ gửi đến cậu. Tớ không mong mình như ánh hoàng hôn nhuộm đỏ THĐ, chỉ mong cậu có thể nhớ đến tớ bằng lời chào tạm biệt mà mặt trời gửi đến mùa phượng vĩ đỏ rực cuối cùng của chúng ta."Quyền tắt điện thoại, lại cặm cụi ngồi làm cho xong tập đề dang dở. Mãi đến khi tiếng trống trường vang lên những thanh âm rộn rã, nó mới vội vàng cất vội sách vở bút thước vào cặp rồi đi ra nhà xe cùng lũ bạn.Điện thoại trong túi quần rung lên vài nhịp. Quyền lấy ra kiểm tra, như thói quen đã hẹn trước, Trí khôn của ta đây bình luận vào dưới bài viết của nó:"Thế cậu có định bày tỏ tình cảm với cô bạn ấy không?"Quyền khựng lại đôi chút, rồi nhanh chóng trả lời:"Chắc là... sẽ không đâu."…
Tác giả :HànhThể loại : teen fictionCảnh báo : KhôngVăn ÁnPrincess -Nhược Hiên : nhất định phải tìm ra sự thật đen tối của thế giới này , đôi mắt ta không để cho ánh sáng chói lóa giả tạo kia thao túngKnight: Những thứ hào nhoáng nắm trong đôi tay này của ta đều nhơ nhuốc , bẩn thỉu nên đôi bàn tay xinh đẹp của chị là ta mãi không nắm được .White :Tôi yêu em , yêu em rất nhiều , cho dù phải đánh mất linh hồn cũng phải bảo vệ được emThe magician : Xin lỗi em vì thực sự tôi không phải là thỏ trắng thuần khiết của em , chỉ là kẻ sống trong quyền lực đẫm máuAna Rose : Một khi đã sa vào sự tanh bẩn này thì vẻ ngoài chỉ là bước đệm nhỏ cho tham vọng.King : Cuộc chiến này chỉ là một trò chơi trong cuộc đời dài dẳngLiệu họ , ai sẽ là con cờ sụp đổ , ai sẽ là kẻ tồn tại và ai sẽ là người hi sinh ?…
Không tính fanfic thì đây cũng là tác phẩm đầu tay của tôi, là dự án dài thòng lòng mà chẳng hiểu sao tôi lại làm... Rồi lại lười ói...Bút danh của tui là Thanh Du - Du Nhiên Dật Lạc. Bạn gọi sao cũng được.Thể loại: tu tiên, huyền huyễn, giả tưởng, hài hước, bg, bl, gl, linh dị, máu me,...Kết: (có lẽ) Opening và n cái ngoại truyện.• ♪ • ♪ • ♪ •Chỉ đăng duy nhất tại Wattpad! • ♪ • ♪ • ♪ •Lưu ý: Trình độ tác giả còn kém và đang còn học tập, cố gắng, học hỏi thêm thật nhiều thứ. Nếu có sai sót gì thì mong bạn hãy nhắc nhở thân thiện. Viết cho vui và hướng đến sự "hài", hề hước nên sẽ không hề nghiêm túc, văn phong vẫn còn dính văn nói nhiều nhưng tôi sẽ cố gắng. Viết cho vui nhưng flop thì buồn.Không văn tục và xin hãy lịch sự!Không văn tục và xin hãy lịch sự!Không văn tục và xin hãy lịch sự!Điều quan trọng nhắc lại ba lần.Coi thế thôi chứ tui thân thiện lắm 🥺 nên mong bạn cũng thân thiện với tui nha! Tui thích đọc comment lắm lắm lắm!!!- Mô tả một ít -Cái lười không tự sinh ra và tự mất đi, mà nó chỉ lây từ người này sang người khác.• ♪ • ♪ • ♪ •Xuyên không không phải để tranh giành đấu đá, đấm nhau sức đầu mẻ trán ói ẻ cố gắng lên lv và làm bá chủ thiên hạ hay để sống. Tôi sống là để ăn! • ♪ • ♪ • ♪ •Có một nơi họ muốn về. Là quê hương, là đất nước, là Trái Đất thân yêu. Đất nước Việt Nam Dân chủ Cộng Hoà.(Những chương đầu là khi toi mới viết, thử thôi nên văn phon…
#Skyflower#Câu chuyện được xâu chuỗi bằng từ khóa ''Lucid dream''."Xin lỗi... hay cảm ơn?Con đường đã thẳng tắp, tại sao vẫn rơi vào mê cảnh, tàn... Tại sao vẫn chệch đường ray, đi về quá khứ, tan...""Cho dù là yêu hay không yêu, hận hay không hận, dòng đời vẫn chỉ có thể cho ta chọn một kết quả: Đã yêu thì đừng hối hận, mà đã hận thì đừng nói yêu."''Anh sợ, sợ cái cảm giác mất mát này. Cơn ác mộng này đã đeo bám anh suốt gần chục năm nay, hà cớ gì, nó lại luôn mịt mờ như một làn sương như thế?...''Diệp Hy và Ảnh Dương đã cùng nhau trải qua quãng thời gian thanh xuân quý giá. Cho đến khi trải qua rồi, mới nhận thấy thời gian trôi qua quá nhanh, hình như đã vuột mất điều gì. Đã từng cùng chung bước, giờ lại khác nhau lối về. Cùng xuất phát từ một chân trời, vì sao lại dễ dàng buông tay như thế? Hai đường thẳng song song cứ thế bước đi, chỉ có thể lặng thầm nhìn đối phương mà không thể sẻ chia niềm vui nỗi buồn. Những tin đồn to nhỏ, những hiểu lầm sâu sắc, ai cũng mang trong mình nỗi hoài nghi riêng. Sau tất cả, ta lại không đủ can đảm để làm, quyết định ra đi. Biết bao tờ giấy vò đầu bứt tai mới viết được vài chữ, lại bị chính tay mình quẳng vào thùng rác. Mỗi ngày hai người đều vô tình nhìn ra lớp học đối diện, ánh mắt lướt qua dáo dác kiếm tìm bóng của một người xa lạ. Vô tình nhìn thấy, vô tình buông lời dò hỏi, rồi lại vô tình đặt cả người ấy vào trong tâm; luôn tự lừa dối bản thân nhưng thực ra là con tim mách bảo ta làm vậy. Tôi nhất định sẽ một lần nữa tìm ra bầu trời của cậu!…