Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥
Đây là quà tặng cho cj tác giả yêu thích của mình , Dư Âm Hạ Tuyết ,hy vọng mọi người không rep up lung tung . Nhân vật thuộc quyền sở giữa của Netease , không phải của mình .Lưu ý : Truyện có thể không giống với bản gốc 100% . Đa couple . Bách- ngôn - đam đầy đủ .Đây là lần đầu vẽ truyện của mình , hy vọng mn góp ý . Nguyên tác : https://www.wattpad.com/story/250619266-idv-quy-tắc-sinh-tồn?utm_source=ios&utm_medium=link&utm_content=story_info&wp_page=story_details&wp_uname=tnganphmthi&wp_originator=h6rvwest1vqnbsglxtmuh4k2ijdcsc%2bylrgbx8jwluagje9lgosevpawiwl3nv3ofqf2r4olgibqt3ck40ydij6grznpsqy8vqjwjasdrqt51ve2l9hvnh2sp41rmln2…
Ái Mỹ chưa từng yêu Nam Hào, từ đầu đến cuối chỉ có riêng mình hắn tự đa tình rồi lại tự mình đau.- Nam Hào mau buông xuôi đi, tôi và em là chung một dòng máu đấy?- Thì sao chứ! Tất cả đều không quan trọng.Hắn suy sụp không ngần ngại quỳ rạp xuống, đôi mắt tuyệt vọng nhìn cô, vạn ngàn lần không buông.Tại sao chứ? Cớ gì lại chung huyết thống, cớ gì cô chỉ xem hắn là em chứ không là bất cứ thứ gì khác?_______________________P : Ái Lão MỹTL : Hắc, Loạn Luân, Tự Ái Tự Đau, ngược tâm nam, SE.• Không mang truyện đi bất cứ đâu, tay nghề còn kém mong các đọc giả góp ý nhẹ nhàng chớ có mà gây hấn với P.• Truyện không mang ý thương mại, pr hay bất cứ thứ gì không nằm trong dự tính của tôi.…
Lần đầu tiên gặp anh, cô bán thân, bán đi thứ quý giá của một người con gái, đổi lại cho ba nuôi cô một mạng.Gia đình của cô, tình yêu đầu đời, thanh xuân thuần khiết, cô mất trắng, tất cả đều tan nát dưới chân của người đàn ông kia.Anh ngu muội yêu chiều cô, không biết sẽ có ngày bị cô đánh cho tan tác, nhớ cả đời không quên.Lòng vòng luẩn quẩn, rốt cuộc suốt 8 năm, cô chỉ là chạy trong lòng bàn tay anh, không sao thoát ra được.///////***///////Một đoạn cao trào:Đường Tử Hân đứng trên ban công, mưa dội xuống như thác nước, làn váy trắng ướt sũng, bít chặt lại với thân hình mỏng manh của cô, vô tình lộ ra một đường cong nhỏ ở bụng cô.Cô gào khóc trong đêm, đem tất cả những thống khổ thảm thiết mà gào thét lên trời.Ông trời đáp lại cô chỉ là một tiếng sấm rền vang giận dữ.Cô quay đầu nhìn lại người đàn ông phía sau mình. Trên ngực trái của anh một mảng máu đỏ oặt rợn người, máu không ngừng chảy, hoà vào nước mưa, đau đớn tê buốt.Bàn tay cô đặt dưới bụng xoa nhẹ, cười thê lương:"Vương Kiến Hạo, thật cảm tạ anh vì đã ban cho tôi đứa bé này. Bây giờ tôi đã có thể cắt đứt thù hằn suốt bao năm qua."Đôi mắt người đàn ông run lên, tim như bị ai đó vò xé vỡ vụn."Đó là con em."Cô cười ngạo nghễ quái dị, không, là xót xa tột cùng."Mất đi rồi có thể có một đứa khác, tôi hoàn toàn có khả năng."Cô hóa điên dại. Hổ dữ không ăn thịt con, đến cả con trong bụng cô cũng muốn giết?"Vương Kiến Hạo, anh nhớ cho kĩ thời khắc này, tôi hận cho anh đến cả kiếp sau vẫn nhớ rõ!"…