Lord of The Gaming : VASKAVIA WORLD
" Nếu như có thể ... tôi không muốn mình sống chán ngắt như thế này ... cô độc , .. cũng không có thú vui ... cũng không cảm nhận được tình cảm. ..."…
" Nếu như có thể ... tôi không muốn mình sống chán ngắt như thế này ... cô độc , .. cũng không có thú vui ... cũng không cảm nhận được tình cảm. ..."…
An Thy bẩm sinh mang bệnh u não, về sau được sự cho phép của nhà trường nên quyết định đi học lại sau bao năm sống trong bệnh viện. Nhưng cô lại phải lòng mến thương một cậu nam sinh tên Tân Niệm, mệnh danh là giàu có, đẹp trai đặc biệt là học giỏi. Nhưng sự theo đuổi của cô sớm kết thúc vì căn bệnh đã chuyển phát nặng khiến cô một lần nữa phải bỏ học để phẫu thuật.…
Mình không hiểu vì sao, khi mình nhìn chân dung chàng thiếu niên xa lạ ấy, nước mắt mình không kìm được mà rơi, tim mình đau nhói như có ai bóp nát, đầu mình đau như búa bổ. Anh ấy lầ ai?, tại sao mình lại đau đớn đến thế?.…
Nội dung truyện sẽ được đi sâu…
Tình yêu thủa học trò giống như những cơn mưa bóng mây mùa hạ. Chợt đến, chợt đi, chợt mưa, chợt tạnh. Cái thủa hồn nhiên ngây thơ ấy nhiều khi cũng chưa hẳn là yêu, chỉ là chút ngô nghê rung động đầu đời của những cô cậu trẻ con, mới tập tành làm người lớn. Đa phần đều là yêu thầm hoặc có khi chỉ là hơi thích thích... Có nhiều người đã từ lâu lãng quên đi những cơn mưa bất chợt ấy giữa dòng đời xô bồ hoặc giữa muôn vàn những cơn mưa khác. Có nhiều người lại chọn cách cất vào tim một miền ký ức về những rung động đầu đời ấy, để những khi mệt mỏi với gió bụi cuộc đời lại mang ra ngắm nghía - dùng ký ức ấy gột rửa phần nào những lo toan thường nhật....…
Tôi từng cảm thấy tự ti, các chị của tôi: Spring, Summer, Autumn và Winter, ai ai cũng đều là những viên đá quý lấp lánh. Còn tôi chỉ giống như một viên sỏi xấu xí, nằm bơ vơ trên đường. Nhưng các chị ấy lại bảo dưỡng tôi như một báu vật, nâng niu từng sợi tóc"Em không phải viên sỏi, bọn chị cũng không phải đá quý. Chúng ta là gia đình"Tôi có thể không theo kịp họ, nhưng họ sẽ không bao giờ bỏ tôi lại phía sau…
: Xin kính chào tạm biệt quý khách, chuyến tàu mang tên "Thanh Xuân" đã đến ga cuối và không còn chiếc vé nào để đi chuyến tàu này, chúc quý khách một ngày tốt lành và sẵn sàng cho một chuyến tàu tương lai mới. Xin kính chào tạm biệt!: Vậy là chúng ta đồng hành hết thanh xuân rồi...Chào tạm biệt các bạn hẹn một tương lai gần nhé!…
occ khá nặng lưu ý trước khi đọc notp lướt _____________________________…
An Nhiên - một cô nàng sinh viên năm nhất đáng yêu, thuần khiết vừa mới bước chân đến cổng trường đại học. Hoắc Hưng - anh là một sinh viên năm 3 trầm tính, ít nói, lạnh lùng. Hai người vốn có rất nhiều điểm khác biệt , như hai thế giới không có một điểm chung. Thế vậy mà trong một lần gặp gỡ định mệnh, câu chuyện tình yêu của họ bắt đầu chớm nở.…
Bao nhiêu mối tình đã đi qua đều để lại cho cô vết cắt sâu trong tim. Chả nhẽ yêu say đắm, yêu nồng nhiệt là sai? Trong tình yêu, kẻ nào yêu ít thì lời, kẻ nào yêu nhiều thì thiệt...…
Nam nó khẽ lấy tay lau đi từng vệt nước mắt trên má tôi.Sự ân cần chu đáo này khiến tôi có cảm giác như mấy năm trước.Lần rung động đầu tiên của tôi.Đôi mắt nó chứa đầy sự dịu dàng,tôi ghét nó không muốn rung động vì nó mà làm khổ bản thân nữa!Tôi gạt tay Hải Nam,chuẩn bị đứng lên nó cố ý kéo tay tôi xuống đối diện với mặt nó.-"Hến...bé Hến ghét tao đến vậy hả?"Nó mếu...nó đang mếu với tôi?Khuôn mặt đẹp trai của nó bây giờ đang dần đỏ lên,trong đôi mắt đen láy sâu thẩm đó ấy vậy mà lại có nước sắp tràn ra.Tôi khẽ gật đầu với nó.-"Mày cho tao cơ hội được không?Mày đừng nhìn thằng đấy với ánh mắt duy nhất đó nữa,hãy nhìn kĩ xem xét tao một tí đi!"Mắt nó ngấn lệ nhìn tôi.Tôi phải làm gì đây?Lần đầu tiên tôi thấy nó khóc,lần đầu tiên tôi thấy nó phải gào lên nói những câu đáng thương như vậy.Đúng thật,tôi còn tình cảm với nó nhưng đó là tình cảm đã bị chôn sâu từ lâu vệt trước.Bây giờ còn không?Nó lau nước mắt đi,ôm tôi vào lòng và xoa đầu tôi.Cái giọng trầm trầm của nó khiến tôi muốn nghe mãi...-"Xin một lần nữa hãy nhìn về phía tao..làm ơn lần trước có sai cũng có hiểu lầm...thật sự tao yêu mày mất rồi Vân Anh.."Truyện Hến Hoàn Hải (Hến quay lại với biển) do tác giả Hàn Yên cùng Mặc Cẩn Nhiên viết.Ngôn phong có phần tục tỉu nhưng đó là phản ánh hiện thực của học sinh ngày nay!Nếu có ý kiến về bản quyền xin liên hệ trước khi up lên các trang mạng xã hội khác nhé?…
Tác giả: Ánh ThiTại ngôi trường lâu đời của thành phố, trong một lớp học Như Ân đang ở lại chấm nốt số bài còn dở dang để đến buổi họp lớp với các bạn của mình. Địa điểm là nghĩa trang thành phố, chốn an nghỉ của nhiều linh hồn sẽ mãi mãi không thể bị vùi lắp bởi cỏ dại. Tại đây rất dễ dàng thấy được một bia mộ tuy đã trở nên cũ kĩ do năm tháng nhưng so với những bia khác thì vẫn là nơi khang trang nhất, trên bia là hình ảnh cô bạn mình với nụ cười mãi dừng lại ở tuổi 17, bên dưới chính là ngày cô ra đi và dòng chữ " Sleeping angel"- một thiên thần ngủ quên.…
đối với tôi khi đó chỉ là một chút nổi niềm thầm mến nhưng lại làm tôi chú ý đến một người. tôi là người yêu em nhiều ,.…
Bạn đã bao giờ nhớ về một người từ rất lâu về trước chưa? Chỉ cần nhắc tới người ta não bộ vô thức như thước phim tua lại toàn bộ kí ức.…
Tô Hà là một nữ sinh cấp 3 bình thường, sôi nổi thích nói và buôn chuyện khắp nơi, rất ghét môn Hóa học, sở hữu ngoại hình ưa nhìn, học hành ở mức trung bình nhưng tính tình phóng đãng lúc nào cũng lạc quan vui vẻ nên bạn bè hay trêu cô là " cô gái có nụ cười xuyên lục địa" nhưng lại rất tốt bụng.Lê Huy một chàng trai trái ngược lại hoàn toàn với tính cách của Tô Hà, ngoại hình đẹp trai nhưng trầm tính rất ghét tham gia các hoạt động tập thể, là học bá môn Hóa và gần như là full điểm các môn tự nhiên, được thầy cô ưu ái và dường như rất ghét Tô Hà do thấy cô ấy nói nhiều và làm ồn.Rồi một ngày nọ, hai người được cô giáo chủ nhiệm xếp ngồi cùng bàn với nhau.Và rồi ......Chuyện gì đến thì mng chắc cũng biết rồi đó.…
nói về tình cảm phong ba trắc trở của VKookchuyện tình ui của họ rồi sẽ đến đâu ?…