cam huyet hong lien c156
…
Đọc đi a~~>'v'<…
" thật ra anh cố gắng nhiều như vậy không phải gì cảm giác bản thân mình có lỗi. Mà vì anh sợ... sợ cơ hội được ở cạnh em lại một lần nữa bị anh bỏ lỡ. Nhưng cũng vì anh cố gắng nhiều như vậy. Nên đến giây phút hiện tại, anh mới nhận ra được, thật ra bản thân còn đang phải luyến tiếc đìu gì?"" thật ra em cứ nghĩ anh trong lòng em vốn chẳng còn là gì cả. Có chăng cũng chỉ còn là một chút hồi ức mơ hồ. Nhưng cũng vì em nghĩ như vậy. Nên đến giây phút hiện tại, bản thân lại một lần nữa mất anh. Em mới nhận ra rằng, anh trong lòng em vốn chưa giây phút nào được em xem là hồi ức ...."…
Văn án: Nàng có một hoàn mỹ chủ nghĩa mẹ ruột; Nàng có một có được hàng tỉ bố dượng; Nàng có một tình thương thấp hảo hữu; Nàng có một bụi thường hiếm thấy huyết thống; Nàng có một công chúng chú ý công tác; Nàng có một tiên làm người biết thân phận. But! Nhưng là! ! Nhưng là! ! ! Nàng thấy mẹ ruột chỉ có thể kêu lão sư, Nàng còn phải giúp đỡ bố dượng truy mẹ ruột, Của nàng bạn tốt cái là phúc Hắc Ma vương, Nàng hiếm thấy huyết thống phiền toái không ngừng, Nàng rõ ràng là ca sĩ lại thành diễn viên, Nàng còn có cái tránh khoản thu nhập thêm công tác. Nội dung nhãn: cô gái mạn tống mạn nữ cường thiên làm nên cùng Tìm tòi mấu chốt tự: nhân vật chính: Momose Itsumi ┃ phối hợp diễn: SkipBeat, chim cánh cụt cách mạng, thần hi khi, mộng hề chúng ┃ cái khác: tống mạn…
Tôi vừa bước chân vào nhà sau một ngày làm việc và chiến đấu với thời tiết ngày hè nắng nóng, oi nồng khiến thân thể tôi như muốn nhão nhoét cả ra.Nhìn thấy tôi, thị nhà tôi hớt hơ hớt hải chạy ra, tay thì nâng cặp, tay thì nâng ví, mắt thì long lanh, mồm thì cất lời.- Anh, em mua được đất rồi, ở gần đây thôi, anh cất đồ rồi ra mình bàn kế hoạch.Tôi hoang mang vô cùng liền hỏi lại.- Nhưng...Chưa thốt đc ra thị đã chặn họng.- Không nhưng nhị gì cả, em quyết rồi, em xong hết thủ tục rồi.Tôi vã mồ hôi còn nhiều hơn cả bởi cái tiết trời Hà Nội ngày hôm nay, xua tay phân bua.- Nhưng mình đang sử dụng căn chung cư này còn chưa đủ sao?- Thì chính vì ở chung cư nên em mới phải mua đất, dù sao thì mình cũng phải làm cái gì đó để có cái thú vui lúc tuổi già chứ.Tôi điên mất, thị không biết tôi vẫn đang thiếu tiền chữa bệnh sao?, thị không biết tôi đang phải vật lộn sao? Thị không biết để có đc căn nhà gia đình tôi đã ở tôi đã phải chạy vạy và ăn mì tôm hết date bao tháng ngày không?Tôi ngồi thừ người ra và suy nghĩ về viễn cảnh tiếp theo của đời mình. Mới đc ăn cơm giờ lại tiếp tục mì tôm hết date, sao tôi chịu nổi.Đang hoang mang suy nghĩ thì thị kéo tôi ra ban công đĩnh đạc nói.- Em mua được chỗ đất mới này, một nửa trồng rau, một nửa trồng hoa. Sáng sáng, chiều chiều mình ra chăm bón, tưới cho tốt tươi, chẳng phải thú vui lúc tuổi già sao?Thị chỉ tay vào nào là rau, nào là hoa rồi tiếp.- Chính vì ở chung cư nên mình mới phải mua đất và tận dụng chỗ ban công này chứ. Nào treo lên giúp em cái.Tôi vỗ tay vào tr…
chuyện ngắn…