Khang Hi là của ta!!
…
1 cậu bé bị thỉu nâng ba mẹ mất còn chị gái và thằng em trai và những chuyện lạ đến với cậu bé …
Siêu phẩm cung đình giang hồ lẫn lộn siêu lầy lội do tui và Nhược Hàn cùng viết chung =)) VẪN LÀ BÁCH HỢP HUẤN VĂN MẤY BẠN ƠI :)))…
Hai ngày trước khi Khuynh Thanh Nhi biến thành quái vật.Hai ngày trước khi ngôi làng trở thành địa ngục đỏ máu."Không thể nào..." - Tôi thì thầm, tay run rẩy sờ lên cổ. Vẫn còn đó vết sẹo nhợt nhạt - vết móng tay của con bé cào rách da tôi trong lần cuối cùng nó nhìn tôi bằng đôi mắt đầy thù hận.Có tiếng gõ cửa. Nhẹ, nhưng dồn dập.Tôi quay đầu lại, và tim như ngừng đập."Chị ơi, mở cửa. Em mang cháo đến cho chị nè." - Giọng nói quen thuộc, giọng nói của người đã giết tôi kiếp trước.Tôi không trả lời. Đứng yên như tượng.Ngoài cửa, cái bóng nhỏ bé lặng lẽ chuyển động."Chị không ăn thì để em để đây nha." - Giọng nói ấy ngọt lịm như đường, nhưng tôi đã biết rõ thứ nằm bên dưới là gì.Sau vài giây, tiếng bước chân nhẹ dần rồi biến mất.Tôi lại gần cửa, không mở, chỉ ghé mắt nhìn qua kẽ gỗ. Con bé vẫn mặc bộ áo váy màu trắng đơn giản, mái tóc đen xoã xuống vai, tay ôm bát cháo nghi ngút khói vừa đặt trên bàn tre nhỏ. Nó quay lưng lại, bước từng bước nhẹ tênh.Thoáng chốc, khi ánh sáng nhá nhem quét qua khuôn mặt nó, tôi thấy... nụ cười.Một nụ cười rất nhẹ, nhưng cực kỳ sai lệch. Giống như một con búp bê sứ bị vỡ, và có ai đó cố nặn ra vẻ dịu dàng.Tôi rùng mình.…
Mạt thế buông xuống, thiên tai nhân họa nối gót tới, hắn nên đi nơi nào?Mạt thế văn, vô tang thi, trung khuyển công X nhân thê thụ…
Cung đình, Cổ đại, Xuyên không, Chủ thụ. Lười, giàu, quyền, bệnh kiều thụ( Vân Kỳ) × Vương gia, hơiii nghèo, chung tình,( Tiêu Hành Thời) công.Vân Kỳ sống tromg một gia đình một chút cũng không hạnh phúc, chán nản nên đi nhảy cầu thế mà lại xuyên không!!? Không chỉ vậy còn xuyên thành nhân vật cực kì đáng ghét trong bộ tiểu thuyết đã đọc trước khi chết...Vân Kỳ:)) Một nhân vật luôn tìm cái cheeets khi luôn gây sự với thụ chính, cho rằng công chính thích mình mà tùy ý làm gì thì làm. Một cỗ tính cách thích cheeets như vậy đến cuối cùng đã có kết cục vừa lòng đọc giả chính là tự hại toàn gia tộc, bản thân bị lăng trì, đầu treo trước cửa thành..... Vân Kỳ vừa nhớ đến kết cục của bản thân liền muốn tự satts lần nữa thế nhưng lại do dự vì cuộc sống của y tốt như vậy lại bỏ lở thì phí công xuyên không..Nên y đã có 1 thứ suy nghĩ vô cùng chính đáng...bản thân không va vào hai con người kia là được nhỉ!??…
Sủng Ngươi - Bạch Mặc Ảnh Yến Thể loại: xuyên, cổ đại, cung đình, chủ công, 1x1, nhiều cp, ngọt văn, siêu sủng, thái tử cường công x nam phi nhược thụ, ngắn, HE, hoàn. Văn án:Phong Minh Lưu trọng sinh đến thái tử trên người, từ nay về sau bắt đầu sủng thê đường. Ân...... Thí duyệt: Ôn Tình đứng dậy, bà vú đem đứa nhỏ ôm đi qua, Tiêu Ngự Minh biết Ôn Tình hiện tại cả người toan,"Đứa nhỏ cấp cô đi!" "Là." Ôn Tình ngồi vào một bên nghỉ ngơi, bảo bảo mặc màu đỏ tiểu cẩm áo, mang theo Tiêu Ngự Minh gọi người tạo ra thành đến tiểu kim khóa, ánh mắt chí có vẻ nắng.Một cái vô cùng náo nhiệt tân niên bắt đầu, vẫn náo nhiệt đến muộn thượng, Tiêu Ngự Minh làm cho Ôn Tình ôm đứa nhỏ đều trong đại sảnh mặt đi, bọn hạ nhân đều trốn được dưới mái hiên đi,"Hỏa Thụ Ngân Hoa" Đủ mọi màu sắc thoáng hiện ở mọi người trong mắt, ở tấm màn đen trung chợt lóe rồi biến mất, Ôn Tình lại thấy được nó, nhìn nhìn bên cạnh Tiêu Ngự Minh, Tiêu Ngự Minh theo Ôn Tình nơi đó ôm quá đứa nhỏ, cầm Ôn Tình một bàn tay, đặt ở bên miệng hôn thân, nhìn Ôn Tình,"Bảo bối, tân niên khoái hoạt!" "Tân niên khoái hoạt! Tướng công!" Ôn Tình thấu đi qua hôn nhẹ Tiêu Ngự Minh khóe môi, nói. Tiêu Ngự Minh câu thần cười, gắt gao cầm bên cạnh người yêu thủ, bọn họ hội vẫn đều là như vậy, một năm lại một năm nữa đi qua, nhưng vô luận thế giới như thế nào biến, chỉ cần ngươi bồi ở ta bên người là tốt rồi! Nhìn sáng lạn khói lửa, ôm con, nắm người yêu, đây mới là đẹp nhất đồ tốt. Nhân vật chính: Tiêu Ngự Minh, Ôn Tình …
Mọi người nói ngực đại ngốc nghếch, lời lẽ sai trái! Ta ngực đại, cũng rất có não, không chỉ có như thế, còn có...... Nãi.Con ở nơi nào? Lão công là ai? Một mực không biết.Vì thế đành phải trước trà trộn vào đại cổng lớn làm vú em kiếm ăn, không thể lãng phí trời sinh tài nguyên thôi. Lãng phí nhân đáng xấu hổ!Nội cái...... Mặc kệ đại nhỏ (tiểu nhân), đều đến, vú em thương ngươi.Về phần nói rất nhiều thiên đại bí mật, chậm rãi giải, không nóng nảy.Còn có cái kia đại biến thái cùng cái kia cái kia đại phụ nữ, mặc kệ các ngươi địa vị rất cao, bản sự nhiều,Bổn cô nương nói cho các ngươi một câu lời lẽ chí lý: Đừng - chọc - nãi - mẹ!…
đây là một số bài sưu tầm được từ fanpage và blog dịch trên facebook, không có mục đích khác, chỉ để lưu lại cho cá nhân sau này còn đọc lại.…
Mình không cam tâm với cái kết của tổng tư cho lắm nên muốn bẻ cong cốt truyện !!!...…
Thể loại: Đam mỹ, cổ trang, thế thân,hoàng đế cường công, si tình nhược thụ, hồi ức.Tiến độ: On goingTác giả: charlotte Kết:OE?_________Văn Án_________Hỏi thế gian tình ái là chi?Rõ ràng là yêu một người nhiều như vậy, hi sinh nhiều như vậy... . . . Ngang qua Nại Hà Kiều, Mạnh Bà đã hỏi rằng:- Cảnh Y Tâm, tại sao ngươi lại yêu hắn nhiều như vậy?- Ta..không biết..- Ngươi có biết vì sao hắn không thích ngươi không?- Ta..cũng không biết.- Chính là vì người quá ngốc đi!- Ha..Ta..ngu ngốc khi yêu hắn.…
Văn ÁnNơi dòng sông chảy êm đềmNơi đem duyên phận trao gửiNơi trọn đời trọn kiếp ở bên nhauNơi chảy ra dòng máu của chúng taNgươi với ta có cách nào ngay cả khi chết đi cũng có thể ở bên nhau không...-----------Tạm ngưng một thời gian…
Tác giả khuyên nên nghe Canon In D để hợp với mạch truyện <(")…
Văn án: Diễn viên ngoài ý muốn sống lại, quá nổi lên bình thản an nhàn đích cuộc sống, đủ loại Điền, cùng người yêu ngoạn ngoạn võng du đậu đậu đứa nhỏ, rất là thích ý. Nếu này cũng là văn án, như vậy chính là như vậy. . .…
Viết bởi pép ❀ @𝐤𝐢𝐞𝐩𝐭𝐫𝐮𝐨𝐜𝐭𝐢𝐜𝐡𝐝𝐮𝐜 𝟮𝟵𝟭𝟭𝟬𝟱| Tổng hợp những câu chuyện be bé mình viết trong quá trình cắm cọc ở trên núi (>▽<) Pairing: Cung Tuấn x Trương Triết Hạn…
Thị Tẩm Tướng QuânTên gốc:侍寝将军Tác giả:凌豹姿(Lăng Báo Tử )Thể loại: đam mỹ, cung đình,....Tình trạng: hoàn.Số chương: 10Link:http://book.hosof.com/book_15037.html…