Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥
Tác giả: Điển Y☁Thể lọai: hiện đại đô thị, cường công, nhược thụ, ngược thân ngược tâm , sinh tử văn...🔞Tình trạng bản gốc : Hoàn☁Tình trạng chuyển ver: đang tiến hành☁Nguồn: VNS☁Editor + Beta: Diệp tử☁Chuyển ver: Tae Sam☁🌈…
Trong tình yêu, ai mà chẳng muốn được đối phương chủ động, được cưa cẩm, được quyến luyến, được cảm giác trân trọng, biết rõ mồn một tình cảm người đối diện như thế nào, Tuệ Hiên cũng không ngoại lệ. Nhưng nếu không có gió thì làm sao có sóng biển? Không va vấp, không nghiệt ngã, sao có thể gọi là cuộc đời? Năm tháng thanh xuân của Tuệ Hiên không thiếu kẻ đưa người đón, không thiếu kẻ vì nàng mà nguyện làm trâu làm ngựa. Ấy vậy mà đối với Tuệ Hiên mà nói, thanh xuân ấy chính là khoảng thời gian tươi đẹp nhất của một cô gái, có thể tự do làm điều mình thích, ràng buộc chính là ngôn từ chưa bao giờ xuất hiện trong từ điển của cô, cô quả quyết hết năm học cấp 3 này nhất định không thèm ràng buộc mình với bất kỳ anh chàng nào, nhất quyết không vì ai mà trở nên khổ sở. Cho đến khi cô bắt gặp anh - Huỳnh Hạo Hi. Người ta nói chỉ cần gặp đúng người, tất cả mọi ý niệm đều sẽ thay đổi. Tuệ Hiên cũng muốn thay đổi nhưng trớ trêu thay, ông trời lại đồng ý với những lý lẽ xưa cũ của cô rằng thời trung học phổ thông nhất nhất không nên có người thương.Duy chỉ có một điều, cô cũng không ngờ ông trời lại ưu ái chiều ý của cô cho mãi đến nhiều năm về sau. Tuệ Hiên không biết rốt cuộc cô đã chờ đến khi nào để có lúc phải nức nở: Rốt cuộc, ANH ĐỊNH ĐỂ EM ĐƠN PHƯƠNG ĐẾN BAO GIỜ?…
DÁM MƠ LỚN, ĐỪNG HOÀI PHÍ TUỔI TRẺ!Những ngày mười tám đôi mươi ta đều mơ những giấc mơ lớn, đều khao khát đạp tung tất cả để bay ra khỏi vòng tay của gia đình, mẹ cha.Những ngày hăm lăm nhìn lại hình như giấc mơ đã tiêu hao đi ít nhiều... Ta chậm lại, bớt kì vọng hơn, cũng bớt nỗ lực hơn.Hình như ta không còn trẻ nữa.Để rồi những bộn bề của cuộc sống cuốn giấc mơ của bạn đi như dòng nước hững hờ cuốn trôi chiếc lá. Cứ thế, bạn vội vã trưởng thành, vội vã yêu, vội vã sống, vội vã quên đi khát khao mình từng có. Ừ thì ta lớn rồi phải không?Nhưng bạn biết không: Bung mình ra sống một đời nhiệt huyết rực rỡ hay thu mình lại bình bình yên yên nơi góc nhà...lựa chọn là ở bạn?Tuổi trẻ của bạn chẳng phải tuổi tác hay số đếm, tuổi trẻ được định nghĩa bằng đam mê, bằng ngọn lửa bằng khao khát trong bạn.Một ngày bạn còn sống với những khát vọng, còn bản lĩnh dám chọn những thách thức chính là tuổi trẻ của bạn.Trẻ mà ngu ngốc cũng được nhưng đừng bỏ cuộc.Trẻ mà sai cũng được nhưng đừng gục ngã.Trẻ mà đi chậm cũng được đi nhanh cũng được nhưng đừng quên ước mơ đời mình.Nếu tuổi trẻ chẳng có gian truân, chỉ đơn giản là ngày dài tháng rộng lẳng lặng trôi qua, là sắp đặt của mẹ cha, là an ổn sống một đời tẻ nhạt... Vậy chẳng phải hoài phí lắm hay sao?Được chắp bút bởi một trong những tác giả trẻ tài năng nhất Trung Quốc - Lư Tư Hạo, "Dám mơ lớn, đừng hoài phí tuổi trẻ" gieo vào lòng bạn một ngọn lửa nhỏ âm ỉ mà sáng trong để nhen nhóm lại những giấc mơ mãnh l…
Lại một chuyện tình tay ba. Câu truyện về cô gái Chung An, một cô gái đam mê nấu ăn và sống vơi chị họ ở thành phố. Hay đón xem câu truyện nhe, mong bạn thích nó. Câu truyện có hướng theo kiểu phim Hàn Quốc.…
" Có nhiều chuyện trên thế giới này, nghe có vẻ rất bất thường. Chẳng hạn như tồn tại trên nhân gian này có rất nhiều yêu quái, chẳng hạn như một người tưởng chừng như khờ khạo lại sở hữu sức mạnh của kẻ đứng đầu.. Chẳng hạn như, tại trường học của yêu quái có một người thầy là con người, và cũng chẳng hạn như, rồi sẽ có một ngày ta coi một người xa lạ trở thành một mảng sống rực rỡ ở mãi trong tim ta..."----Tổng hợp những đoản tui viết cho các cp tui thích trong thầy giáo thần kinh ở trường học yêu linh. Và lại một lần nữa, tui là Vân, hay mọi người có thể gọi tui là Mai Zăn Vân. Chúc mọi người ngày an~Rất mong được các cậu ủng hộ.…
Hồ ly ở Việt Nam sao?! Đùa chắc ! Vậy mà ở đây có đó, chả hiểu như thế nào thanh niên hồ ly này thình lình xuất hiện ở bãi tha ma âm u khiến người ta nổi da gà da vịt, ấy vậy mà lại hữu tình nên thơ hết biết nói! Rồi đây hắn sẽ làm gì cậu bé Lộc đây? Làm gì có hắn mới biết, đoán chừng mười phần là năm phần không có gì tốt rồi. Mặc kệ, đây là Mã, tôi sẽ kể cho mọi người về câu chuyện của họ, đương nhiên là hư cấu có thật rồi, có thật trong lòng tôi ấy mà,haha!…
Sau cái chết của Hà Sương, Lưu Tư Mặc đã thay đổi, hắn vùi đầu vào việc điều tra vụ án buôn ma tuý năm xưa khiến cho nhà Hà phải bỏ mạng, sau đó đến cái chết của Hà Sương tìm ra hung thủ giúp cô ấy trả đi món nợ. Tại đây, một cô gái có tên Lương Nghi Tư có khuôn mặt đến chín mười phần của Hà Sương đã qua đời, cô ấy đến làm việc cho Y Quân đội của đội cảnh sát của Lưu Tư Mặc. Nhờ đây mà những ân tình và những câu chuyện chưa có lời giải đáp được gỡ bỏ, Triệu Vũ Đồng mất tăm biệt tích hơn hai năm trời đột ngột xuất hiện với gia thế hiển hách của mình.…
Câu chuyện kể về một cô gái bình thường và cũng ở một thế giới hết sức bình thường.. Tuy nhiên đó là một cô gái vô cùng xấu xí, cô bị chính bố mẹ, người yêu bạn bè bỏ rơi,do quá chán nản thế giới hiện tại và đã tự tử.Lúc đó có một lỗ hổng, cô chưa chết mà xuyên không...…
Đứa trẻ hiểu chuyện thường không có kẹo ăn" - Cuốn sách dành cho những thời thơ ấu đầy vết thương.Trên đời này có một điều rất kỳ diệu, đó là bậc phụ huynh nào cũng mong muốn con mình trở nên hoàn hảo theo một hình mẫu giống hệt nhau.Lanh lẹ, khôn khéo, dễ thương, luôn nhìn cha mẹ với gương mặt tươi cười trong sáng.Khi người lớn yêu cầu chúng làm gì đó, chúng sẽ vui vẻ làm theo. Không phàn nàn, không oán trách, không cáu gắt, lại càng không phản kháng cãi cự.Những khi cha mẹ mệt mỏi hay chán chường, chúng sẽ rúc vào lòng cha mẹ như một chú chim nhỏ, giúp họ giải tỏa ưu tư phiền muộn.Thậm chí ngay cả khi cha mẹ cáu giận, đối xử bất công với chúng, chúng cũng phải nhanh chóng tha thứ, dịu dàng an ủi ngược lại cha mẹ.Chúng chẳng khác nào một con búp bê phó mặc hoàn toàn cho người khác sắp xếp. Thà bản thân chịu thiệt cũng không để cha mẹ buồn lòng.Nhưng bạn biết không, đằng sau những đứa trẻ hiểu chuyện ngoan ngoãn trong mơ ấy, hóa ra lại toàn là sự tổn thương. Chúng không muốn tổn thương người khác, vì vậy chúng lựa chọn tổn thương chính mình.…