Liên Ký
Liên Ký - Tên truyện chứa đựng nhiều hàm ý khác nhau của tác giả nhưng đối với độc giả thì nó chỉ là 1 fic tập hợp các đoản…
Liên Ký - Tên truyện chứa đựng nhiều hàm ý khác nhau của tác giả nhưng đối với độc giả thì nó chỉ là 1 fic tập hợp các đoản…
Anh-một chàng trai lạnh lùngCô-một cô gái nhút nhát Khác nhau đến thế, tưởng chừng như hai thế giới lại có thể gặp được nhau Mùa đông-mùa hoa tuyết với những xúc cảm nhẹ nhàng mà xao xuyến...…
truyện này có phần hơi giống bản chính! Trong truyện Hắc Tiểu Hổ là người tốt và cùng phe với Thất Hiệp.…
Không gian xung quanh cô gái như cả vũ trụ đang quên sự tồn tại của cô,cảnh vật tĩnh lặng lúc này làm cô nhớ anh quá và hình như cô đã thích anh thật rồi.Tình yêu chỉ qua màn ảnh giữa cô gái Việt Nam Nguyễn An và chàng trai Trung Quốc Trình Tử Tân sẽ ra sao?liệu hai người có vượt qua mọi rào cản ấy để đến với nhau không?…
"Em tin trên đời có vận mệnh không?""Vận mệnh? Thế nào gọi là định mệnh?""Hmmm, định mệnh là khi hai con người xa lạ gặp nhau và yêu nhau.""Ví dụ như?""Như là... hai con người ấy vốn chẳng liên quan gì đến nhau, vậy mà vận mệnh lại buộc họ lại với nhau, gặp nhau mười kiếp, yêu nhau mười kiếp và chờ nhau mười kiếp.""Vậy, sau mười kiếp họ có đến được với nhau không?""Hmmm, họ..."...Khúc Y Nguyệt ngồi trên sân thượng, hai chân đung đưa, ánh mắt nhìn xa xăm.Bỗng, một người đàn ông xuất hiện sau lưng cô, trên tay còn cầm theo đóa hoa hồng đỏ rực. Anh ấy ngồi xuống chỗ trống bên cạnh, chìa đóa hoa trước mặt cô: "Tặng em."Khúc Y Nguyệt mỉm cười, đưa tay nhận lấy, hỏi: "Vì sao tặng em?""Vì em và nó giống nhau." Người đàn ông trả lời mà không bận tâm suy nghĩ."Giống thế nào?" Khúc Y Nguyệt nghiêng đầu, chờ đợi đáp án từ người đàn ông."Em và hoa đều xinh đẹp."Khúc Y Nguyệt cười thành tiếng: "Không ngờ anh cũng rất biết cách nói chuyện.""Anh chỉ biết cách nói chuyện với mình em thôi." Người đàn ông dừng lại vài giây, sau đó cất giọng trầm trầm: "Y Nguyệt, phải nhớ luôn luôn phải mỉm cười, khi em cười lên rất xinh đẹp, cho dù ở đâu anh cũng luôn nhìn thấy."Khúc Y Nguyệt cúi đầu, khoảnh khắc ngẩn lên xung quanh cô trống rỗng. Không có hoa, chẳng có anh, thứ trò chuyện với cô chỉ có không khí.Cô nhìn lên bầu trời xanh thẳm, mỉm cười: "Em nghe lời rồi, nếu anh nhìn thấy... anh trở về được không?"Nơi đăng full: https://enovel.vn/cho-nhau-muoi-kiep.15748/…