batdietkiemthe-q5>190
…
DoTae phát đường nè…
Tác giả: 墨忆萧【催更长评、不给授权】QT by lien_hoa◎Huyền huyễn tiên hiệp paro, tư thiết như núi, cổ phong ABO◎Danh môn chính đạo Tiên Tôn Kỉ x hiện đại xuyên qua cổ đại vai ác đồ đệ Tiện◎Càn nguyên Kỉ x Khôn trạch Tiện❌Bản QT chưa có sự cho phép của tác giả, không reup repost!…
"khùng chứ tình cái nỗi gì"…
tao với mày, rốt cuộc mối quan hệ giữa chúng ta là gì?!..khum được chuyển ver và re-up bé con của tui khi tui chưa cho phép nha, ai mà làm là tới công chịn với tui.fic có một số từ ngữ thô tục cùng với mo-tip fic khá đại trà, khum thích xin lướt qua, đừng vào nói lời cay đắng nho huhu.…
Hoa Sơn có một linh hồn tồn tại từ 100 năm trước và một linh hồn trong một hình hài mới trở về.…
Trần Mỹ Lan trùng sinh, trùng sinh khi nàng bị nhà giàu mới nổi chồng trước vứt bỏ, cùng con gái sống nương tựa lẫn nhau năm 1988Chồng trước để cho nàng một cái ngoại ô lớn Tứ Hợp Viện, cùng sổ tiết kiệm bên trong bốn chữ số 0Đời trước Trần Mỹ Lan tâm cao khí ngạo, đem hai thứ đều bỏ lỡ, về sau hối tiếc không kịpDiêm Triệu mới từ tự vệ trên chiến trường về tới ,một thân đầy công , một thân huân chươngLại chủ động từ bỏ vinh dự, chuyển nghề trở lại quê hương, nhận chức cục công an, mới vào cửa liền thu được vợ hiệp nghị ly hôn Diêm Triệu mới đến cục công an đưa tin xong, mang theo đứa bé, nóng lòng tìm cho mình một điểm dừng chânTrần Mỹ Lan là nông thôn hộ khẩu, chồng trước cho Tứ Hợp Viện rơi không đến dưới tay của nàng, cũng là kiến bò trên chảo nóngLúc này, có người đem Diêm Triệu dẫn tới trước mặt nàngDiêm Triệu nhìn trúng chính nàng cũng có đứa bé, chỉ cần mình nhường nhịn một chút, nghĩ đến nàng sẽ không bạc đãi con của hắnTrần Mỹ Lan nhìn nam nhân này một thân quân trang, thân hình cao lớn, mặt lạnh túc nghiêm, ngẫm lại đời trước, chính là bởi vì hắn đang làm việc bên trong cương trực công chính, nhà giàu mới nổi cùng Tiểu tam mới lại bởi vì mỏ than lún sâu mà ăn cơm tùĐột nhiên đã cảm thấy nam nhân này rất không tệ, có thể gả!Đắc ý hai trong tái giá , đầu như thế đó. . .Nội dung nhãn hiệu: Trùng sinh xuyên sách niên đại văn phản côngLục soát chữ mấu chốt: Nhân vật chính: Trần Mỹ Lan ┃ vai phụ: ┃ cái khác:Một câu giới thiệu vắn tắt: Vượng phu mệnh,…
Sống ở một thế giới tu luyện nhưng ta không muốn tu luyện . Ta ham mê luyện dược nghiên cứu dược học vĩ đại sáng tạo ra hàng ngàn mẫu vật có sức mạnh kì quái. Sau nhiều lần kì công tìm hiểu ta cũng thành công tạo ra một mẫu vật tuyệt đỉnh trí tuệ một kiệt tác sinh vật không phải do thần linh tạo ra. Cũng cùng lúc đó ta đã phải chịu sự phẫn nộ của đám thần độc đoán . Từng đoàn năng lượng khổng lồ đánh xuống lâu đài của ta mọi thứ tưởng như hủy diệt, mạng nhỏ coi như xong. Không ngờ ta lại không chết cùng với phần lớn mẫu vật bị một dòng xoáy hút vào vòng xoáy không gian, ta bị mang đến một vị diện khác nơi mà ta đáp xuống gọi là trái đất một nơi không có một người tu hành nào. Thế nhưng những mẫu vật được phong ấn của ta lưu lạc khắp nơi trên hành tinh này, gây ra nhiều sự kiện trấn động với con người ở đây. Một vị thần linh của thế giới này hiện thân chỉ định ta phải thu hồi hết đám mẫu vật lại nếu không thần hồn câu diệt còn nếu thành công thì sẽ cấp cho ta một hành tinh nhỏ cho ta và đám mẫu vật sinh sống trong vị diện này. Cuộc phiêu lưu của ta từ đó bắt đầu...…
Trường Quốc tế Lạc Việt, nơi mà mỗi góc hành lang đều vang lên đủ thứ ngôn ngữ. Người ta hay nói cầu thang ở dãy A là "đầu Tây" vì lũ học sinh hay túm tụm ở đó toàn nói tiếng Anh, Pháp, hoặc tiếng gì mà chẳng ai hiểu nổi. Còn cầu thang dãy B lại được gọi là "đầu Ta" - chỗ bọn con nhà Việt tụ tập cười đùa, ngồi bệt xuống bậc thang vừa ăn vặt vừa buôn chuyện như thể nhà mình.Nhưng có một người lại chẳng biết phải đứng ở đầu nào. Khoa - cậu trai có mái tóc bạch kim, mắt nâu đậm giống mẹ người Pháp nhưng lại nói tiếng Việt trôi chảy không kém bất kỳ ai. Ở đầu Tây, cậu bị đám bạn trêu là " thằng nhà quê"; ở đầu Ta, lại có kẻ xì xào gọi cậu là "đồ nửa mùa."Vậy mà Khoa vẫn chọn đứng giữa hai đầu cầu thang, nơi cậu có thể vừa nghe đám bạn Tây kể chuyện đi du lịch châu Âu, vừa nghe lũ bạn Việt Nam réo nhau chuyện ăn vặt vỉa hè. Với Khoa, đứng ở giữa không có nghĩa là lạc lõng - mà là tìm được một chỗ vừa vặn cho mình.…