Ngày cá tháng tư ( Boku No Hero Academia)
oneshot về các nhân vật trong Học viện anh hùng…
oneshot về các nhân vật trong Học viện anh hùng…
Những mẩu truyện ngắn - nơi trả request - multicouples…
Thể loại: Tâm lý, viễn tưởng, Girl love, ngược, HE.Ngọc Hạ luôn bị những việc xảy ra trong quá khứ day dứt mỗi ngày, về người anh trai quá cố, về tình yêu cháy bỏng đối với người chị dâu của mình...Nguồn ảnh: Pinteres…
Những hình ảnh bình thường được au chế lời thành một cách éo bình thường nỗi!Và ở đây, tại cái fic này, bạn sẽ thấy cả idol của bạn bị dìm không thương tiếc (tiêu đề) OK, hãy sẵn sàng chấp nhận Idol của mình bị dìm đi! :))))Nếu không thể chấp nhận được nữa thì..........đó là tùy các nguời :"))Ad ta đây không chịu tất cả trách nhiệm mà ta đã làm :vĐmm thay, đây là 1 vựa ảnh :)))Fic ảnh này đã hoàn, mời qua fic ảnh hai :)…
Xamlon về OTP ngược đời của tao. Và vì đã nưngg vaicalon mà vẫn chưa tìm được bộ nào ưng ý nên viết luôn truyện.Chủ yếu làm về em yêu Togame Jou bị chich tung loz.Truyện có thể có yếu tố không dành cho trẻ em đang mang thai và đàn ông đang cho chồng bú.…
đừng tưởng đó chỉ là ngẫu nhiên.Page : Bình An For Men…
[GB collection | 18+] Tổng hợp oneshot/short seiries nữ công nam thụ từ soft đến sếch 🎀💦.- LƯU Ý: - Không có nhu cầu nhìn thấy sản phẩm của mình trên bất kì nền tảng với mục đích nào khác. Nếu đối nghịch tư tưởng xin mời clickback. Chủ nhà thẳng tính, hoan hỉ với người dui dẻ và toxic với kẻ xamlon :))- Đây chỉ là sản phẩm của trí tưởng tượng, mang tính chất giải trí. Nhân vật và hình ảnh trong truyện không liên quan đến thực tế. Mọi thông tin khác vui lòng ghé qua phần giới thiệu tiểu phẩm.…
Câu chuyện tình cảm tình bạn của 10thành viên của Hội Dark Angel...…
Văn ÁnThức trắng đêm cày video thú cưng dễ thương, trước mắt Vân Thanh Lam bỗng nhiên tối sầm. Khi mở mắt ra lần nữa, cậu đã theo trào lưu xuyên không thành động vật.Cậu tự an ủi mình: Không sao, bây giờ chẳng thiếu người không muốn làm người nữa. Theo kinh nghiệm của các tiền bối xuyên không, dù có biến thành động vật thì cũng là họ mèo hoặc họ chó thôi. Ít nhất còn có thể gần gũi với mấy bé lông xù đáng yêu!Nhưng mà... sao lần này có vẻ không giống như cậu nghĩ?Nhìn chiếc mỏ sắc nhọn và móng vuốt cong lạnh lẽo của mình, Vân Thanh Lam chìm vào im lặng.Thôi được rồi, lông vũ cũng là lông mà.Hơn nữa, nếu không tự ôm được mình, thì cậu có thể ôm bạn trai mà. Nghĩ vậy, Vân Thanh Lam cọ cọ vào người bạn trai đang ngủ bên cạnh, nhận lại một nụ hôn mơ màng trong vô thức.Ngày thường, cậu chỉ việc ăn rồi ngủ, thỉnh thoảng đứng trên cành cây nhìn những con non đáng yêu khác với ánh mắt trìu mến. Cứ ngỡ cuộc sống sẽ chậm rãi trôi qua như thế, dù sao thì hai con chim đực cũng đâu thể đẻ trứng.......Không thể nào, đúng không?!Trong không khí vẫn còn vương lại mùi hương của người vừa đến đã rời đi. Vân Thanh Lam kinh ngạc nhìn chằm chằm vào quả trứng được họ đặt trong tổ chờ ấp nở.???Các người không tự ấp trứng được sao?!Vừa quay đầu lại, liền bắt gặp ánh mắt vui mừng của bạn trai. Tầm mắt đối phương dần dần trượt xuống dưới.Vân Thanh Lam theo bản năng khép chặt chân sau, lùi một bước.Khoan đã, đừng có suy diễn bậy bạ! Thật sự không phải cậu đẻ trứng!…
[đâu ai muốn làm người bình thường khi yêu]…
Tác giả: Nguyễn Công Khanh - Nguyễn Minh Đức…
Viết về ông chú bán hủ tiếu ở mái trường xưa.…
Bản dịch của tui đảm bảo không làm bồ thất vọng!Đây là phần 2 của bộ AMNSE, tức là từ chương 126-260. Ai chưa xem phần 1 thì có thể gõ lên wattpad tìm acc ZoeT0213 để xem nha.…
Hồi ức của kẻ đơn phương…
Một câu chuyện về việc con người có thể yếu đuối đến thế nào khi bị tổn thương và đồng thời họ cũng có thể trở nên mạnh mẽ tới mức nào vì người mà mình quan tâm. ...Văn mĩ vậy thôi ạ, con fic ra đời mục đích chính vẫn là để toy nhìn hai đứa nhỏ Albie, Hasu xà nẹo nhau, hí hí :3…
Tên gốc: Tòng Tiền Hữu Nhất Đối Túc ĐịchTác giả: Tạp Liệt Phu Tư Cơ (卡列夫司机)Thể loại: Đam mỹ, tu chân, niên hạ, chủ thụ, 1v1, song trọng sinh, HE, trầm mặc ít nói đại soái bỉ thâm tình công x ngạo kiều đại mỹ nhân thụNguồn: WikidichEditor: Fall Moon (wp vfallmoon)Số chương: 35 chương chính_________________________Chuyện xưa về một đôi kẻ thù cùng song trọng sinh, bỗng dưng phát hiện ra một người luôn xem người kia là kẻ thù, mà người kia rễ tình cắm sâu, nhất nhất chung tình.Truyện của Tạp Liệt Phu Tư Cơ tràn đầy cẩu huyết nhưng cũng ngọt ngấy, ngược thụ một ngược công mười, đọc rất thích.…
Vào đọc sẽ biết, đây là lần đầu tiên viết về truyện otp này mong ai không thích vui lòng đi chỗ khác chơi, nói không với toxic, nói trước là tác giả rất lười nên khi nào siêng ra một chap và cũng tùy vào độ cổ vũ của mọi người nữa…
Chuyện xưa của một đào phạm cùng một người cảnh sátĐầu năm 1990, tại vùng duyên hải của một thành phố nhỏ, một ông lão gọi điện báo cảnh sát, nói rằng nghe ba tiếng súng vang.Nhưng mà lúc ấy lại có tiếng pháo đinh tai nhức óc, thế nên mọi người khó mà tin được ông lão có thể phân biệt ra tiếng súng từ tiếng pháo nổ inh ỏi kia. Sở Giá Quân là một tội phạm bị truy nã, nhưng không hiểu vô tình thế nào lại sống cùng nhà với cảnh sát Kỷ Dũng ĐàoSở Giá Quân mạo danh thân phận "em họ", bắt đầu một cuộc đọ sức ngầm với người cảnh sát chính trực Kỷ Dũng Đào, đồng thời cũng mở ra một câu chuyện về "sự cứu rỗi" và "hy vọng"...Tác giả: Phù Tha Nịnh Mông TràThể loại: Đô Thị, Đam Mỹ…
Reup để đọc offlineTóm tắt:Bao gồm 40 truyện ngắn cho nên không có lời nhất định cho mỗi câu chuyện, chỉ là trong tất thảy cái riêng lẻ đó lại hợp thành một cung bậc cảm xúc sâu sắc gửi gắm đến mọi người. Biết đâu trong vài câu chuyện ngắn ta bắt gặp chính mình, bắt gặp ta chính là ai trong cuộc đời này. Nếu Biết Trăm Năm Là Hữu Hạn cứ thế cuốn ta đi một cách nhẹ nhàng và đầy sâu lắng...Nhịp sống hiện đại khiến chúng ta làm việc gì cũng vội vàng chưa bao giờ chậm rãi thưởng thức điều gì, cũng giống như một cuộc chạy đua của mỗi người trên hành trình sống của mình để rồi bỗng có lúc dừng chân lại suy nghĩ để ta đều thốt lên hai chữ "giá như..." Tưởng chừng như tất cả không thể quay về, vừa hoài niệm lại sâu sắc, bộc lộ được sự giản dị, chân thành của con người trong quá khứ và hiện tại. Tựa như người ta nói tuổi mới lớn mang theo nhiều nỗi buồn, thì hãy để nỗi buồn ấy có một khoảng không riêng, đóng khung và đặt ra một giới hạn cho riêng nó. Và nếu trăm năm là hữu hạn, thì sao không thật sự sống hết khoảng đời hữu hạn đó.…