GIÓ LAY HOA
Đông tàn xuân đến, gió thổi lay nhẹ cánh hoa bên thềm, Phai nằm phơi nắng bên loài người đã mang "gánh nặng" đi qua bốn mùa.…
Đông tàn xuân đến, gió thổi lay nhẹ cánh hoa bên thềm, Phai nằm phơi nắng bên loài người đã mang "gánh nặng" đi qua bốn mùa.…
"ổn cả mà, chỉ cần tình ta"…
Đơn giản là một chiếc fic nhỏ về cuộc sống sau khi kết hôn của hai bạn nhỏ nhà Bác-Chiến!🦁🐰Có những con người khi yêu nhau,họ thường có mong muốn đi cùng người thương đến hết đời,để rồi khi đặt chân vào cái gọi là"Hôn nhân" thì lại cảm thấy hoang mang,sợ hãi thậm chí là muốn buông bỏ trách nhiệm.Khi yêu,người ta thường xem"Hôn nhân" như một cái lồng nhỏ,bề ngoài nhìn vào thấy thật thú vị,nhưng chỉ có khi bước vào mới thấy nó thật đáng sợ... 🎤TẤT CẢ NHÂN VẬT ĐỀU KHÔNG LIÊN QUAN ĐẾN THẾ GIỚI BÊN NGOÀI! KHÔNG"VẬN CHUYỂN" TÁC PHẨM ĐI NƠI KHÁC!KHÔNG NHẬN CHÉO HAY BẤT KỲ HÌNH THỨC KHÁC!🎤🦁🐰 Nếu bạn yêu thích CP này thì xin mời vào đây,còn không thì bạn có thể out!Không buông những lời xúc phạm đến tôi cũng như là hai bạn nhà!Đây chỉ là FIC,CHỈ LÀ FIC,CHỈ LÀ FIC điều quan trọng nhắc lại 3 lần!Fic không liên quan đến các yếu tố ngoài đời thực!Cảm ơn bạn đã ủng hộ----------------------Cừu🐑--------------------…
xuyên vào sách cô gái nào đó phải xoay sở nhận hết mọi sỉ vả, cô vào vai nữ phụ chịu bao nhiêu "sỉ" và rồi họ còn muốn "vả" cô nữa, cô nhịn hết nổi cô muốn "phản cách mạng", nhưng đâu hay cô đã lọt vào bẫy mà các nam chính tạo ra nhằm muốn cô lộ mặt thật của mình, để sau này khi cô hiểu ra cô hối hận tại sao mình lại không "nhịn" nữa để rồi không muốn cho cô xoay người nữa hay sao. cô hận, lần đầu tiên cô hận đến khóc làm cho các nam chính lúng túng không biết gì hơn, hận mình làm cô ấy khóc để rồi họ cũng hận......cũng đau.…
Thể loại: Oneshot, ngượcĐây là oneshot được một người chị thân quen của tôi gợi ý, cũng coi như một món quà hậu sinh nhật cáo nhỏ. Tuy nhiên lại không nằm trong Noren project. Nếu được thì tôi sẽ add cả chiếc oneshot này vào "Mây vạn dặm xa"."Nhân Tuấn, tớ quá yêu cậu rồi phải làm sao? Sau này ngày rộng tháng dài, dẫu có chuyện gì xảy ra, tớ vẫn luôn ở đây vì Nhân Tuấn. Cậu yên tâm.""Em không nghĩ gì cả. Nhẫn anh cũng trao cho em rồi. Mười năm qua ở bên cạnh em đã thoả mãn. Bây giờ trả cho anh thời gian tự do sau này.""Nhân Tuấn, sau này chỉ cần là em bình an, ngoảnh lại phía sau anh vẫn chờ em, bất kể bốn mùa..."Nếu sau này ngày rộng tháng dài...…
Một quản gia otaku vì tận tuỵ với công việc của mình nên 38 tuổi vẫn còn độc thân. Sau khi chết trong khi làm nhiệm vụ, anh ta trở thành một con "ma" ở thế giới khác. Một tiểu thư đột nhiên xuất hiện trong rừng nơi anh ta ở và nói lên nguyện vọng muốn kí khế ước với anh. Rồi chàng quản gia của chúng ta đổi chủ. Đây là câu chuyện về một chàng quản gia chuyển sinh luôn suy nghĩ tích cực và một tiểu thư kiêm-kiếm-sĩ luôn cố gắng để trở nên mạnh hơn.…
_𝓒𝓱𝓸̂́𝓷 𝓿𝓮̂̀_"Em là chốn về duy nhất của anh"Itoshi Sae vươn tay xoa lấy gò má ửng hồng bởi nắng vàng đang hạ xuống gương mặt đáng yêu của em. Cái ánh nhìn ôn nhu của gã trai vẫn chỉ dành cho ngưởi trước mắt mình. Đôi mắt em trong veo tròn xoe, môi hồng chúm chím nở nụ cười nhẹ."Sae trẻ con quá, em sẽ chờ anh về mà"Isagi Yoichi lúc ấy là một thiếu niên ngây thơ tin vào tình yêu thề hẹn, đôi mắt lúc nào cũng to tròn đáng yêu lắm. Thanh niên cao hơn em gần hai cái đầu bỗng phát ra âm thanh phụt cười nhẹ, em người yêu của gã xinh quá.Nắng chiều hạ xuống cánh đồng lúa vàng thơm ngát khi ấy cùng với làn gió hạ khiến con tim của hai chàng thiếu niên trẻ có chút loạn nhịp.…
"Đây là nơi ngọt ngào nhất của hai ta"…
[Kẻ coi thường và giẫm đạp những sinh mạng mà Chúa sáng tạo ra sẽ phải trả giá thật đắt...]Cố Tưởng Vi không ngờ mình sẽ bị bắt đến nơi mà "kẻ coi thường và giẫm đạp sinh mạng mà Chúa sáng tạo ra" đều không cảm thấy tội lỗi về hành vi của mình. ----Ít nhất, đó là một điều hoàn toàn vô ích trong việc giữ lấy mạng sống ở đây.__Ai đã giải thoát cho cô?Là một người đàn ông bí ẩn mang tên Cảnh Y Thần.Anh, một nhân vật phong vân giới thương trường, một "con quỷ" nơi hắc đạo, một màn đêm đầy lạnh lẽo...Cố Tưởng Vi cảm thấy, tín ngưỡng và tâm trí mình đang dần thay đổi ---Thật nguy hiểm.__Thế giới có thể tốt đẹp đến nhường nào, khi mà ta phát hiện mọi thứ từ trước đến nay chỉ là giả tạo?Và sự thật...đôi khi còn đáng sợ hơn muôn vàn tưởng tượng......Đôi lời của tác giả:Bạn đang rảnh rỗi vì đã đọc hết những bộ truyện nổi tiếng? Muốn tìm kiếm một chút mới mẻ trong cuộc sống tẻ nhạt? Ghét motip cũ và đang mong chờ một sự đột phá?Xin chúc mừng! Độc Dược Tình Yêu có thể là một sự lựa chọn không tồi đối với bạn!Xin nói luôn, tên truyện hoàn toàn không liên quan đến nội dung. Và nếu như bạn là một thanh niên nghiêm túc và ghét sự thiếu logic, xin hãy nhấn nút quay lại và ra đi trong im lặng. Bởi vì bộ truyện này cực kì vô lí và tổ lái. Đương nhiên, nam nữ chính tuyệt đối không phải người tốt.…
Giữa trời đông giá rét, cơn mưa tuyết ngày một to hơn,phía trong góc tường có một cậu bé chừng 12 tuổi đang co rúm người lại.Trên người cậu chỉ khoác một chiếc áo phông mỏng.Nhìn những đứa trẻ cùng trang lứa đang hạnh phúc bên gia đình,cậu chỉ ước mình cũng có 1 gia đình nhỏ và hạnh phúc như thế. Thấy cậu ngồi 1 mình trong góc tường, 1 người đàn ông từ trên xe bước xuống. "Ba mẹ cháu đâu?Sao cháu lại ngồi đây một mình"Đối diện với câu hỏi từ 1 người không quen cậu không biết có nên trả lời hay không? "Chú là ai vậy ạ?Sao chú lại hỏi cháu như vậy?" "Ta là Lâm Tần Hạo .Thấy cháu ngồi đây một mình nên ta xuống hỏi xem có phải cháu lạc đường không,ta sẽ đưa cháu về nhà" "Cháu không có bố mẹ.Từ nhỏ, cháu đã phải sống cùng bà cháu.Bây giờ, bà cháu mất,căn nhà của bà cháu không còn.Cháu không biết phải ở đâu,chú sẽ cho cháu ở nhà chú được không ạ?Cậu vừa trả lời khoé mắt cậu hoe đỏ như sắp khóc.Với câu hỏi ngây ngô,sâu. thẩm là nỗi buồn của cậu bé.Trợ lý đứng bên cạnh anh bảo " không nên nhận nuôi cậu bé này".Để ngoài tai những gì trợ lý nói anh lập tức bỏ chiếc áo choàng trên người anh mặc vào cho cậu rồi bế phắt cậu lên mang vào xe của mình.Liệu cậu bé có được hạnh phúc sau khi ở cùng anh không?…
Vào năm 9 tuổi, Kuroko đã không ngại gió rét chạy đến đền thờ, dốc hết tiền mừng tuổi để cầu khấn một mối nhân duyên tốt đẹp. Nhưng vị thần của ngôi đền này lại là một kẻ lười biếng nên đã nhân danh đạo lí "cho người cần câu còn hơn cho con cá" mà ban cho Kuroko một món quà, nhờ có nó Kuroko có thể tự lựa chọn cho mình một người bạn đời phù hợp...Vậy cậu sẽ lựa chọn ai, để có được cái kết hoàn mỹ nhất?…
"Nhưng em ơi, người anh cần là em cơ mà"…
"Cái j 2 hc bá lớp bên yêu nhau r á""Tưởng ship đùa,mà yêu thiệt hả""OTP con thành đôi r ba má ơi""Hình như trai đẹp đều yêu nhau ht r hả huhu"______________"Cậu nói làm j,h để cả trường bt r kìa""S thế,tớ chỉ muốn nói cho cả thế giới bt rằng từ h cậu là ny tớ thôi mà""Cậu...ht nói nổi mà,Quang Anh tớ từng quen biến đâu r"…
_ Thể loại: Cổ đại, huyền huyễn, nam nữ cường, ngược, sủng._ Đây là truyện tự viết không phải edit từ đâu cả. Nàng - Một thiếu nữ 17 tuổi, trốn chạy trong 12 năm khỏi nơi mà nàng từng gọi là "nhà" là "gia đình" nơi mà tất cả đều đã là quá khứ. Phụ thân bị chính huynh trưởng mình giết hại, mẫu thân vì bảo vệ nàng mà bị ném cho sói ăn. Nàng cầm theo quyển sách bí pháp phụ thân giao cho, chốn thoát khỏi nơi đó. Chạy trốn qua từng khu rừng, từng làng mạc, nàng không biết chữ hạnh phúc mang ý nghĩa gì, nàng chỉ biết chữ đau khổ khắc trong tâm mình. Nhưng nàng vẫn không bỏ cuộc, động viên mình phải mạnh mẽ vì cha mẹ, vì bản thân.Chàng - Dực vương gia lừng lẫy khắp thiên hạ, nắm trong tay 50 vạn quân đóng ở biên giới. Là thủ lĩnh của Long Ngục - tổ chức sát thủ tình báo số 1 thiên hạ. Được đức vua yêu mến, mẫu thân là Huệ phi - đích nữ của phủ Quách gia lớn mạnh. Chàng 1 thân mãnh liệt, nổi tiếng lạnh lùng, kiên cường, được nhiều thiếu nữ theo đuổi nhưng chàng không động lòng với ai cả, chỉ động với một mình nàng thôi. Nàng không ngại nguy hiểm cứu hắn một mạng, hắn dùng hết quyền lực của mình bảo hộ nàng khỏi nguy hiểm. Hắn dạy nàng thế nào là hạnh phúc, thế nào là sống có ý nghĩa. Đến một khoảng khắc hắn nhận ra mình đã yêu nàng rồi. Nhưng nàng vì e ngại bản thân mà không dám nói thật với lòng mình, nói thật với chàng. Hắn sẽ làm gì để bảo vệ nàng khỏi cái quá khứ đen tối kia, bảo vệ nàng khỏi nguy hiểm, bảo vệ tình yêu đôi bên?…
Tôi ngu ngơ cho rằng cậu ấy ghét mình, vội vàng viết vào giấy: "Tớ xin lỗi vì hôm bữa tông trúng, chắc cậu đau lắm, lát cho tớ nhìn thử xem có khỏi chưa nha" rồi gửi cho Thạc Có những buổi tối ngồi học bài trong phòng, tôi vu vơ tự hỏi có phải mình đã thích Thạc hay không nhưng không có câu trả lời, tôi chỉ biết rằng mỗi chủ nhật không đi học là tôi lại thấy nhớ cậu ấy... Thêm một thời gian nữa, khi không còn đủ sức kìm nén tất cả tình cảm bấy lâu giấu kín, tôi lấy hết can đảm viết cho Thạc một lá thư thật dài. Bày tỏ hết những tâm tư, tình cảm của mình. Giây phút ấy, giữa cái se se lạnh của những cơn mưa lất phất, giữa ánh chiều tà không nắng của sắc trời cuối năm, tôi và Thạc như chìm sâu vào những cảm xúc non nớt của mối tình đầu nhưng cũng đầy nồng nàn và sâu lắng. Lúc này đây, chả cần ai nói điều gì khi hai con tim chung nhịp đập và thấu hiểu nỗi lòng của nhau...…
[THƯ TÌNH - FIRST] - Câu chuyện số 1."Thư tình" là bộ những câu chuyện về thanh xuân, có thể không như những gì trong tưởng tượng nhưng... Thanh xuân đều chân thật, là một phần của hiện tại, quá khứ và cả tương lai. "Gặp cậu không phải định mệnh" là một phần thuộc "Thư tình": gặp mặt chưa hẳn là có duyên, định mệnh chưa hẳn không thể thay đổi, chậm trễ một nhịp có thể mất đi cả đời. Một mô-tip truyện ngắn nhưng khai thác về các mối quan hệ trong cuộc sống của nữ chính, ngoài tình thân thì tình bạn và tình yêu chính là quý giá nhất. Thẩm Thiên - chàng trai "soái ca" được nhiều nữ sinh trong trường thầm thương trộm nhớ. Còn cậu ta ấy à? Nghe dân tình đồn đại, mối tình đầu cách đây sáu năm của cậu chính là một nỗi ám ảnh, là nguyên nhân của một Thẩm Thiên lạnh lùng, bá đạo, kể từ ấy chưa từng tan chảy trước một nữ sinh nào; và tất nhiên đó là do dân tình đồn thổi thôi, sự thật chỉ cậu mới biết. Cậu là một sinh viên xa nhà, thành tích học tập rất xuất sắc, cả về kiến thức trên lớp và xã hội. Tiêu Nhất Nhất là cô nàng quá đỗi bình thường, chẳng ai biết đến cô trừ bạn thân Lôi Từ và bạn bè trong lớp. Tính cách hồn nhiên và "ngây thơ, vô tội", lần đầu gặp Thẩm Thiên như đã "trúng phải tiếng sét ái tình", biến Nhất Nhất dần trở thành một cô nữ sinh nổi bật, táo bạo, mạnh mẽ đi theo tiếng gọi của tình yêu, vì cậu mà cố gắng. Cô nữ sinh nhà gần trường, ma y mắn được vào trường là do trường còn thiếu 2 chỉ tiêu. Tiêu Nhất Nhất có được gọi là hiếm có?"Một Tiêu Nhất Nhất vì cậu mà…
"em lại ăn dâu nữa hả kang? em biết là anh không thích chúng mà""thì sao? chỉ là trái cây thôi mà"kang taehyun và choi beomgyu có một mối quan hệ có thể gọi là kẻ thù không đội trời chung. thỉnh thoảng họ rất vui vẻ với nhau nhưng sau khoảnh khắc đó họ như thể đang tẩn nhau vậy...một năm học mới bắt đầu tại trường đại học blue hour magic, người mới, bạn mới, những mối quan hệ mới... chuyện tồi tệ nhất có thể xảy ra là gì?…