Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥
"Chỉ hữu tương tư" lấy ý từ áng thơ "Mộc Lan Hoa" của tác giả Yến Thù.Hứa Hi Vân bước chân vào một cuộc sống mới, hoàn toàn khác với những gì nàng từng nghĩ đến. Binh quyền, hậu cung, vinh sủng, một cuộc chiến khốc liệt kẻ thắng người chết.Từng bước, từng bước tiến tới đỉnh cao quyền lực, tất cả đều do nàng chọn lựa. Liệu cuộc sống đó có giống với tên của nàng, một đời an nhiên vui vẻ?…
Sẽ không có tình tiết quá cẩu huyết hay ngược luyến tàn tâm, tiết tấu chậm rãi, ai không thích truyện nhẹ nhàng, điền văn thì xin hãy quay lại và đừng khiển trách ạ.Diệp Thanh sau khi vẽ xong bức tranh "Gông cùm" gây ám ảnh giới mộ điệu trong cuộc thi dành cho sinh viên toàn quốc liền biệt tăm. Khi lần nữa xuất hiện trước truyền thông, cô mang đến một buổi triển lãm kiệt tác mang tên "Anh". Những tác phẩm của Diệp Thanh lần này mang phong cách hoàn toàn khác với Gông cùm trước đó. Và có lẽ, Diệp Thanh là Diệp Thanh chứ không phải là Diệp Minh Châu lừng danh trước kia.Diệp Thanh và Nghiêm Giản gặp nhau lần đầu là khi cô bị mất chiếc ví ở siêu thị nhỏ toạ lạc trên một con phố sầm uất. Những ấn tượng ban đầu đã khiến họ có ký ức về đối phương. Lần thứ hai gặp lại là khi Diệp Thanh trở thành gia sư dạy vẽ cho em gái của Nghiêm Giản, thế rồi họ có cảm tình với nhau.Những tưởng tình yêu cháy bỏng ngày ấy có thể kéo dài mãi, sự khác biệt về thân phận cũng như công việc khiến anh và cô dần xa cách. Đỉnh điểm là khi Nghiêm Giản phát hiện ra thân thế của Diệp Thanh, và cũng là lúc những manh mối về Gông cùm dần tràn lan trên mạng xã hội. Sự mặc cảm và sự tự ti là thứ khiến Diệp Thanh và Nghiêm Giản xa cách. Rồi họ chia tay, đây cũng là lúc mọi chuyện đau đớn nhất cuộc đời Diệp Thanh xảy ra.2 năm sau, cũng vào mùa hạ tháng 7, Nghiêm Giản và Diệp Thanh gặp lại nhau. Những cháy bỏng, những nhiệt huyết như ngày đầu vẫn còn đó. Nhưng nút thắt ấy có còn có thể gỡ bỏ được hay không, khi với cô, cô đã không còn là Diệp…
Tác giả & edit : Lạc Ái Anh TâmTruyện có thể sẽ bị cập nhật trễ vì là truyện vừa viết vừa cập nhật. Văn phong cũng có thể không chau chuốt lắm.-------- " Ly Nguyệt, ngươi rốt cuộc là ai? "" Nếu ngươi đã gọi ta Ly Nguyệt thì đã có câu trả lời. Là ai còn quan trọng? "" Quan trọng. "" Ly Nguyệt, Hoàng Liên Nhi, Cốc Tiểu Ngãi..Liên Hoa? Đều là tên gọi mà thôi người hà tất gì phải cố chấp?"" Liên Hoa? Cái gì chỉ là tên gọi? Cái gì là hà tất cố chấp? Ta vì nàng chấp nhận ở Vong Xuyên vạn năm, vì nàng nên mới không tiếp tục báo thù. Ta sai rồi sao?"" Thù là do họ sao? Ngươi từ đầu đã sai rồi. ""...Vậy nàng..còn tình cảm với ta không..một chút cũng được.."" Tình cảm? Sớm đã tan theo mây trời.. "Đời này qua kiếp khác tại sao tơ hồng kia mãi chẳng đứt? Tại sao luôn gặp nhau, luôn sinh ra thứ tình cảm trái ngang lại chẳng có kết cục đẹp nào? Hay là vì hai ta sinh ra vốn đã vì mệnh trời, gặp nhau chỉ là duyên số lại nảy sinh tình cảm trái luân thường, nên đáng bị trừng phạt như vậy sao? Tại sao ta và chàng đời đời kiếp kiếp lại chẳng thể cùng nhau? Tại sao vậy? Sao lại quá bất công với chúng ta?" Trả cốt lại cho người. Ta không quan tâm ân oán kiếp kiếp với người chỉ mong được giải thoát. "" Nàng muốn điên, ta cùng nàng điên. Nếu nàng muốn chết ta cùng nàng chết. "Lịch ra chương :Thứ 2, thứ 6 mỗi ngày ra một chương.( một tuần 2 chương nhaa)Riêng 29/5 ( Thứ 2 ) - ngày ra mắt truyện sẽ ra 2 chương.…
Hắn là Dịch Phi, một tay ăn chơi nổi tiếng bậc nhất trong trường, các cô gái đều muốn có được hắn ta. Rồi đến một ngày cậu xuất hiện, cuộc sống hắn ta bắt đầu bị đảo lộn hoàn toàn.…
Đây không phải truyện ngôn tình hay gì mình chỉ viết theo những gì mình thích nên mọi người đọc không thích cũng thông cảm phút ngẫu hứng cho mình nhé! Mình cảm ơn…
Truyện mình viết có thể xu hướng Fanfic nhiều nên có nhiều của mình sẽ bịa ra ví du 3 khải ngoại hình,... Nếu các bạn hỏi mình có phải là fan tfboys không thì mình sẽ trả lời là có, mình đơn giản chỉ thick nhạc tfboys và ảnh của tfboys. Mong mọi người mọi người ủng hộ truyện…
Hiện tại tớ mới 12 tuổi thôi nên câu văn đôi chỗ còn lủng củng, các bạn thông cảm nhé!Tớ chỉ có thể ra truyện vào chiều thứ 2 thui, mong mọi người ủng hộ ạ.…
Truyện kể về một nhóm bạn đi dã ngoại cùng trường ở rừng Oharano. Họ đã vô tình lạc vào một thế giới có rất nhiều điều bí ẩn cần được giải đáp. Liệu họ có được trở về nơi họ đang sinh sống, hãy đón đọc nhé!!!!!!…
* bìa: nguồn pinterest. Tại mình thấy nó hợp với bối cảnh câu chuyện nên mình xin phép lấy ạ" Tôi chờ ngày em thuộc về tôi.""nhưng anh và tôi đều đã lập gia đình. kiếp này chúng ta chỉ có thể là người lạ""...."trong truyện sẽ là lời kể của mình (tác giả) đan xen với lời của nhân vật nữ chính nha. nên những lời nhận xét hơi táo bạo là góc nhìn của nhân vật nữ . Hai nhân vật nam là mình lấy cảm hứng từ 2 thanh viên của BTS. nên mình xin phép tag 2 tên của 2 thành viên.truyện này viết ngẫu hứng nên sẽ không ấn định số chương cũng như cái kếtChúc mọi người đọc truyện dui dẻ.…
"Lúc đó tôi đã không nhớ một số người một số việc, nhưng những người đó, những việc đó, luôn là những thứ dịu dàng mà vững chắc bên cạnh tôi, chưa bao giờ rời xa tôi. Tôi đã từng hỏi anh, một bông hoa có thể sống được bao lâu, trong năm tháng cô đơn của tôi, trong sâu thẳm trí nhớ trống rỗng kia, tôi nhớ anh đã đưa cho tôi một bức tranh của Van Gogh, bức "Hoa hướng dương", màu vàng rực rỡ, cành lá dang rộng.Sau này tôi mới biết, thông điệp của hoa hướng dương là tình yêu thầm lặng. Giống như trong những năm tháng đó, anh luôn dành sự chăm sóc cho tôi.Tôi không nhớ anh, nhưng anh vẫn yêu tôi, thời gian cứ trôi đi tình yêu không ngừng tăng lên. Anh nói, năm tháng của một bông hoa có thể sẽ rất dài, sẽ nở rực rỡ và mãnh liệt trong sự cô đơn của em, vì có sự hiện diện của tình yêu nên nó sẽ chẳng bao giờ héo tàn."Tôi đã từng gặp rất nhiều người, thủy chung gắn bó với nhau như hình với bóng, cùng nhau đi hết cuộc đời, sau đó tôi đã gặp anh.Chỉ cần có anh ở đây, chỉ cần có tôi ở đây, chúng tôi sẽ không vội vàng, cũng không chậm rãi mà sẽ cùng nhau đi hết bốn mùa.…
❗️Warning: Đọc trước khi vào fic nhé▪︎ Vì quá yêu thích Liên Hoa Lâu nên muốn chia sẻ cho các Liên Lạc nhân khác cùng đọc▪︎ Mình có ship CP, chủ yếu Hoa Phương, mấy CP khác (Địch Hoa, Phương Hoa, Địch Phương) mình cũng có đọc, nên truyện mình up sẽ liên quan nhiều đến ship CP, bạn nào không thích có thể click back !▪︎ Tiếng Trung của mình chỉ ở mức sơ cấp và văn phong của mình không tốt lắm, nên có lúc dịch truyện sẽ không được mượt và bị "word by word" hoặc giống bản QT, đoạn nào mình không hiểu sẽ dùng văn của mình thay vào, thông cảm cho mình nhé <3▪︎ Chủ thớt bận đi làm đi học, nên có thời gian mới up truyện được T^T▪︎ Fic dịch không có sự đồng ý của tác giả, xin đừng mang đi đâu giùm mình!♡ Thân ái ♡…
*--Chuyện viết về một ngôi trường hạng nhất nhì ở Nhật Bản. Ngôi trường này dành cho những tiểu thư, thiếu gia nhà giàu vào học, để lại chp các nhân vật chính những kỉ niệm khó quên về tình bạn, tình cảm và đương nhiên là phải có vui thì phải có buồn nên sẽ có những đoạn có nhân vật phản diện để chuyện hay hơn.--*Góc tác giả: Mong mina thông cảm vì đây là câu chuyện đầu tay nên au còn non lắm nếu mina muốn ném gạch đá thì au nhận hết.Lưu ý: Chúng ta hãy nói không với đọc chùa.Chỉ thế thui ạ, au xin hết. BYE mina-sanNhớ ủng hộ chuyện của mình nha iu mọi người***..............^_^................***…
Thể loại: 1x1,TÌNH TRAI, yêu sâu sắc, gương vỡ lại lành, đời thường, từ niên thiếu đến trưởng thànhNhân vật chính: Bảo Ngọc x Nam KhaVăn án: Bảo Ngọc, một cậu chàng mắc " chứng ghét mưa", mỗi lần trời đổ mưa là cậu lại bực dọc đâu đâu như hội chị em đến tháng vậy. Cứ ngỡ cuộc sống sẽ mãi bị ông trời đọa đày như thế, nhưng, tất cả đã đổi khác, khi cũng chính từ cơn mưa, cậu đã tìm ra và chạm đến những hạt nắng ấm áp nhất nhân gian... " Tớ mượn cậu một cơn mưa, được không? Đừng lo, không để cậu thiệt đâu... Lấy cả cuộc đời tớ trả nhé?"Chủ đề: Không có ngày mưa nào là không tạnh. Yêu những ngày nắng và đừng ghét những ngày mưaCá có lời muốn nói: Đứa con tinh thần đầu tay, mong người có duyên đến sẽ ở lại. Tiếp nhận mọi góp ý, không tiếp lời miệt thị, công kích. Mong mọi người có trải nghiệm vui vẻ…
Cuộc gặp gỡ của chúng ta chỉ là sự tình cờ cũng như có duyên nhưng không có nợ và nhẹ nhàng lướt qua nhau, xem nhau như kí ức tươi đẹp từng có của mỗi người.Ps: Mình mới viết truyện có gì sai sót mong mọi người bỏ qua, truyện mình viết đều liên quan đến cuộc sống đời thường và nó có thật đấy ạ :))…
Tổ chức Akatsuki đang tìm một địa điểm để làm căn cứ, họ đi tới một vùng đất có rất nhiều bông hoa đang nở rộ chợt hộ thấy một quán trà và.....bí mật sẽ được tiết lộ:^Truyện tôi tự tưởng tượng ra nên mong mn sẽ góp ý đây là lần đầu tiên tôi viết truyện có gì sai sót mong mn thông cảm cho;^;…