Chuyện Tình Ngọt Ngào Của Ngụy Anh.
Ngụy Anh là 1 cô gái trẻ và cô có 1 mối tình với 1 bạn nữ khác. Sau khi yêu được hai năm thì 2 người tiến đến kết hôn và có 1 người con. Và không dài dòng nửa, chúng ta cũng vào truyện thôi nào. Let's go..…
Ngụy Anh là 1 cô gái trẻ và cô có 1 mối tình với 1 bạn nữ khác. Sau khi yêu được hai năm thì 2 người tiến đến kết hôn và có 1 người con. Và không dài dòng nửa, chúng ta cũng vào truyện thôi nào. Let's go..…
vào ngày, Tự Anh đang đi trên đường thì bị một đám thanh niên chủ nợ của cha đến bắt để trả tiền. Sau khi đến gặp ông chủ ông cho cậu hai lựa chọn. Một là trả hết số tiền nợ. Hai là cậu sẽ thành nô lệ cho hắn( chủ nợ là Hữu Phạm). Thì cậu đã chọn sự lựa chọn thứ hai vì không có đủ tiền trả nợ. Và kể từ đó cậu thành nô lệ cho Hữu Phạm.…
- "Chàng quên rồi sao, như vậy cũng tốt quên ta rồi chàng cũng sẽ gỡ bỏ được gánh nặng bấy lâu nay . Ta xin lỗi vì đã xuất hiện trong cuộc đời chàng ." - " Lạ thật, ta không nhớ được nàng là ai nhưng mỗi lần nghĩ đến nàng tim ta dường muốn xé nát ra, thật đau "......…
Câu truyên xoay quanh 1 bé giá bị mất hết chí nhớ, đc mội ng đập đá trên ngực nhận nuôi. Từ đó cô lấy tên là Ngọc Dao đi biểu diễn cùng cha bắp nơi. Một hôm đến Thành Thanh Châu biểu diễn. Vô tịnh gập đc 1 vị thiếu tướng quân Lam Phủ, Lam Thanh Lang. Hai ng từ ghét cay ghét đắng nhau đến yêu nhau say đậm và sóng gió đập đến cha của Ngọc Dao lại là...;-)…
Vì truyện chưa xuất bản sách nên mình tìm bản gốc đọc rồi sẵn tiện dịch cho mn đọc chơi :))))Chỉ dịch vì sở thích, không mang tính thương mại, cũng chưa được sự cho phép của tác giả nên mọi người vui lòng không reup nhé. Mình cảm ơn!Tên truyện: Nhớ em như thuở ban đầuTác giả: Cố Tây TướcNăm phát hành: 2019----------------------- Ai cũng nói thời gian làm hoa sắc úa tàn, nhưng khi gặp lại mối tình đầu, sao anh vẫn mang dáng vẻ thanh tú, khí chất tuyệt đỉnh, cử chỉ ung dung như thuở xưa thế kia? Hứa Thanh Tranh nhìn chàng công tử thế giai đi lướt qua bên cạnh mình, lòng thầm nghĩ, nguy hiểm quá, cũng may anh ấy không còn nhớ mình nữa. Cô điềm nhiên như không, giả vờ như chỉ mới gặp anh lần đầu tiên, nhưng mà đợi đã, tiết tấu này hình như hơi sai sai? Sao cái người này lại muốn ăn hộp cơm của cô, sao lại muốn ôm cô? Rồi tại sao lại nói những lời khiến người khác phải đỏ mặt tía tai? Đúng vào lúc cô đang tiến thoái lưỡng nan, người đàn ông mà cô vẫn luôn chẳng thể hiểu nổi ấy chợt hỏi: "Cô Hứa Thanh Tranh, tôi tên là Tô Phách, 14 tuổi học kịch, hát kịch đã được 11 năm. Sở thích chẳng nhiều, tính cách tạm ổn, biết nấu mấy món ăn thường ngày trong nhà. Xin hỏi, chỗ cô có nhu cầu không?" Niềm vui đến một cách bất chợt, là tia sáng ấm áp, là niềm vui bất ngờ, là một vở kịch nhỏ dịu dàng của sự trùng phùng sau nhiều năm không gặp.…
Có một chút hài kịch, một tẹo bi kịch, và chập chờn một nỗi kinh dị không tên...Modern AuCác nhân vật trong truyện đều không thuộc về mình, họ thuộc về Netease.Halloween vui vẻ.(Khôngphảikinhdịđâulàtruyệntìnhcảmđấyđừngsợnóithậtđấytuihổngcóbiếtviếtfickinhdị)…
Văn ánNăm đó, cô 17 tuổi.Cô nhìn trộm bảng nguyện vọng của anh, bọn họ lên cùng một đại học.*****************************Thiếu niên cầm nhẫn hỏi cô: "Mẹ tôi nói bà ấy thích cô. Mốn để chúng ta đính hôn, cô nghĩ sao?""Được. "Thiếu nữ mỉm cười gật đầu, nhận lấy nhẫn đeo lên tay.*****************************Gặp lại: "Hôn ước đã bị hủy bỏ, trả lại cho tôi nhẫn đi."Anh chuyển trường, rời đi, không còn ở thành phố này.Cô ấy sụp đổ rồi.Cô khóc, ầm ĩ, bị bệnh.*****************************23 tuổi, cô gia nhập giới giải trí.Bởi vì anh ta đang ở đó."Phó Tây Từ, hôm nay tôi tới chỉ là vì đem nhẫn trả lại cho anh."Bốn năm trước, cô có thể xem chiếc nhẫn đó nặng hơn mạng sống của mình.Bốn năm sau, cô cũng có thể không quan tâm.*****************************Phó Tây Từ cúi đầu, trầm mặc, gắp một cái sủi cảo tôm thông, cắn một miếng, sau đó buông đũa xuống.Vẫn không ăn được.Vẫn là hương vị trước kia, cũng không biết cô ấy ăn nhiều năm như vậy, vì sao vẫn ăn không chán.Tiểu nha đầu kia, mỗi một lần đến Phỉ Thúy Các đều muốn các loại thịt, không thích ăn rau xanh, kén ăn lợi hại.Nghĩ đi nghĩ lại, không khỏi nghĩ đến vấn đề vừa rồi Bạch Kỳ hỏi hắn."Sao anh không muốn nói với cô ấy?"Làm sao có thể nói với cô ấy?Hắn ngay cả tư cách quan tâm cô cũng không có.Ai bảo hắn không xứng với cô ấy?--------------------------------------------------------------------------------------Nếu có sai sót gì mong mọi người nhẹ nhàng góp ý với mình nhé. --------------yêu tất cả các bạn------------…
* Nữ chính: Nguyễn Ngọc Thi, 18t, là 1 học sinh có điều kiện tương đối ổn, là một học sinh xuất sắc của trường ở xã và được nhận học bổng lên tỉnh để học.Có mơ ước được làm quản trị kinh doanh.* Ngoại hình: được coi là một hot girl đẹp nhất trường ở xã.* Tính cách: hiền lành, đảm đang, bướng bỉnh, có chút crazy 🙃* Nam chính: Hứa Hạo Minh, 18t là một chàng thanh niên có xuất thân từ gia đình quý tộc, thông minh, nhạy bén nhưng lại không ham học vì có quan niệm là "nhà tao giàu"* Ngoại hình: trông như nam thần, chỉ cần một nụ cười là có thể đánh đổ một cô gái đẹp và chỉ cần vài giây là có thể ghi bàn tại một trận bóng rỗ trong tỉnh.* Tính cách: lạnh lùng, ít nói, ghét bọn mê trai, trong lớp như bị cách ly với mọi người, bạn thân duy nhất có thể chịu được tính cộc cằn của hắn đó là Vương Nhật Hoàng.…
Cuốn truyện không phải là câu chuyện ngôn tình đẫm nước mắt,cũng không mang màu sắc sinh động của đô thị.Tác phẩm đơn giản chỉ là những dòng cảm xúc ta viết nên để kể về 1 thời thanh xuân tươi đẹp,nó giống như những thước phim ấn tượng nhất trong bộ phim kể về cuộc đời.Thời gian và con người luôn song hành với nhau,thời gian trôi đi và con người cũng sẽ già đi.Để đến 1 lúc nào đó,biến cố phát sinh trong cuộc đời tưởng chừng như bình lặng.Giâp phút ấy,ta chợt phát hiện ra đã từng bỏ lỡ rất nhiều thứ. Ký ức về quãng thời gian thanh xuân,về những năm tháng đẹp nhất của đời người.Ta phát hiện ra bản thân đã bỏ lỡ rất nhiều điều đáng quý.Những kỷ niệm ngọt ngào ta từng xem là rác rưởi....những con người ta đã từng bỏ lỡ để rồi phải hối tiếc...,,và cả những đoạn tình cảm khắc cốt ghi tâm ta lại tưởng như chỉ là duyên bèo nước.Mọi thứ đã qua đi không thể tìm lại,nhưng nếu phép màu chợt đến mang ta trở về xuất phát điểm ban đầu,được sống lại trong tuổi thanh xuân đầy ắp mơ mộng.Đối mặt với những chuyện đã qua,gặp lại những con người đã từng đến và đi trong đời ta.Liệu ta vẫn sẽ bước tiếp trên lối cũ hay quyết tâm tìm lối đi riêng,ngã rẽ mới cho cuộc đời này. Từ cốt truyện,nhân vật đến từng câu chữ đều rất bình dị,gần gũi.Thông qua bộ truyện là 1 thông điệp nhẹ nhàng gửi tới những ai đã và đang sống trong những năm tháng tuổi trẻ....Đời người chỉ có 1,thanh xuân cũng là duy nhất....Trong những năm tháng tươi đẹp nhất của đời người ta hãy sống sao cho ý nghĩa....Hãy l…
Ngày xửa ngày xưa, thiên giới, ma giới và nhân giới cách đây hàng vạn năm về trước, các vị thần, ma đạo và người phàm trần đã không còn gây chiến đối đầu với nhau nữa, ba bên đã cùng lập ra hiệp định đình chiến, lập khế ước ban lệnh cấm chính vì vậy từ đó trở về sau cả ba cùng chung sống hòa bình với nhau, họ chia làm ba phe phái.Một là vị thần và hậu duệ.Hai là chúa quỷ.Ba là các vị vua.Hồi ấy có năm vị thần và hai hậu duệ sống với nhau rất hoà thuận và vui vẻ, họ sống trong một xứ sở thung lũng rất xinh đẹp cũng như rất yên bình. Chúa quỷ thì ẩn mình sâu trong vùng đất đen cùng với bọn yêu ma quỷ quái lập nên lãnh thổ khu ăn chơi của riêng giới quỷ. Còn các vị vua thì trị vì các vùng đất, biên cương định giới rõ ràng nên không ai xâm phạm lãnh địa của ai nhưng rồi đến một ngày...Tác giả: seaBlurubyHãy ủng hộ mình để mình có động lực ra truyện nhé các bạn yêu.…