[aov] - Vụn Nắng
just kiss me on the lips.…
just kiss me on the lips.…
Tác giả: cái acc ở trên, nhìn lên là thấy.Thể loại: đời thường, vườn trường, ngôn lù :), bách hợp...Người xưa thường nói nhau rằng: "Nợ kiếp trước, kiếp sau trả", thì đúng là mọi thứ luôn luôn có luật nhân quả của, nó nợ cái gì trả cái đó. Nhưng có lẽ những cuộc sống trước của nữ chính nhà chúng ta lại nợ hơi nhiều thì phải, mà không nợ cái khác mà lại đi nợ tình, chủ nợ lại có những 11 người cơ. Thôi thì gọi đây là: "Kiếp trước nợ tình, kiếp sau trả duyên đi", nợ gì thì nợ nhưng nhất định phải trả cho xong...__________________________________________Cuộc đời của chị Xử "lận đận lênh đênh như bánh trôi nước, kiếp trước bỏ nhà theo trai như Thúy Kiều" mong sao cho chụy ý vẫn bảo toàn được thân thể. :))))))P/s: Thực ra cuộc đời của con này đều do con tác giả định đoạt :)))))))))))))))))))))))))))…
Một nơi để mình thoả mãn trí tưởng tượng khi mà Nhung Đỏ quá là nhìu bùng binh đi. Fic được viết vào những buổi đêm và buổi chiều mưa nữa. Cảm ơn độc giả đã ghé qua đọc fic này, lịch đăng tuy không cố định, ngôn từ có thể không hay nhưng mình luôn biết ơn những người đã đến với chiếc fic nho nhỏ này của mình.…
" mãi mãi ở bên bảo vệ tôi nhé, davis? "• rating: general.• category: shortfic, boygirl, slight angst with hurt/comfort, slight fluff and sweet.• author: evelyn.• status: on-going.• warning: lowercase, ooc, typo.…
♛♛⇜⇜⇜Các cậu là một món quà của tạo hóa đã ban tặng cho Tứ Diệp Thảo chúng tôi ♡♡♡♡♔♔♔♔♔…
Viết vì thỏa mãn con "yêu" của bản thân thui…
đọc ik rồi sẽ bik :3…
"Cùng nhau hợp tác qua một bộ phim và rồi... yêu không đường lui. Ai mà có dè, giờ chúng tôi lại dính nhau như thế này cơ chứ?"Chỉ là, ở đây Win là một tên xấu xa ưa "bạo lực"...__________________________Lưu ý: Bộ fanfiction này tổng hợp những mẩu chuyện nhỏ về WinPrim, vậy nên không có mạch truyện rõ ràng.Warning: Có chi tiết 18+, cân nhắc trước khi đọc!__________________________Author: Dưa ChuộtChuyển ver hãy xin phép và chỉ được đăng khi đã có sự đồng ý!Thanks!…
Những chuyện kì lạ mà tôi đã từng gặp.…
Tụi mik quyết định sẽ tổng hợp tất cả các truyện ở đây…
Ngọt, ngược…
Lần Đầu viết truyện mong được nhiều lượt đọc…
Mọi người vào đọc phần tiếp theo của lymygiao14 nhé...…
Ko có lhms 2Rất ít boygirl,hoặc ko có luônKhông nhận đơnViết cho zui,nên có thể sẽ xoá hoặc drop,nếu có đọc truyện của t bên manga và novel sẽ biết t mất nết đến cỡ nào^^Lời văn ngu…
-Cre ảnh bìa: ᙖo🌸@bo_1125 (on Twister)Một bà chị 18t mà cứ như 13t, cả tính cách lẫn 1 phần nhỏ về ngoại hình của bàMitsuya thắc mắc rất nhiều lần là tại sao mình có thể yêu một bà chị rõ trẻ con mà còn hơn mình tận 3 tuổi✎...𝔸𝕦: Changg Yuri⚠ Có Ooc hơi nặng (đây là điều không thể tránh khỏi)Cốt truyện sẽ bị lệch kha khá nhiều về thời gian lẫn sự kiệnĐăng duy nhất tại 𝕎.𝕒.𝕥.𝕥.𝕡.𝕒.𝕕 !…
Tác giả: Tử Vũ Nguyệt DiênEdit: Ngũ hành vượng bạnThể loại: Nguyên sang, Đam mỹ, Cổ đại , HE , Tình cảm , Chủ công , Cường cường , Cung đình hầu tước , Nhẹ nhàng , 1v1Văn án:Vào đêm trước ngày đăng cơ, Tiêu Thanh Minh bất ngờ bị hồn xuyên đến một thế giới xa lạ-xã hội văn minh hiện đại. Nhưng trớ trêu thay, hắn phát hiện bản thân nguyên lai chỉ là một NPC trong trò chơi bồi dưỡng đế vương.Ngày cuối cùng trước khi trò chơi đóng server, hắn mang theo ký ức từ hiện đại cùng hệ thống rút thẻ trở về ngôi vị hoàng đế.Lúc bấy giờ, đất nước đang lâm vào cảnh loạn lạc, thù trong giặc ngoài. Đế sư Dụ Hành Chu bị tống vào ngục, vị tướng quân trung thành với hắn cũng bị đoạt mất binh quyền.Thái tử địch quốc mang quân áp sát kinh thành, ngang nhiên tuyên bố sẽ bắt hắn làm tù binh, đưa vào hậu cung!-------Trong ký ức thời thơ ấu của Tiêu Thanh Minh, Dụ Hành Chu là một thiếu niên ôn hòa, nho nhã, từng kiên nhẫn bóc vỏ hạt thông cho hắn ăn.Nhưng khi gặp lại, người trước mặt đã trở thành một vị Đế sư kiêm Nhiếp chính đầy mưu mô, quyền khuynh triều dã, tâm tư sâu không lường được.Nhiều năm sau, vị hoàng đế khai sáng thịnh thế liên tiếp nhận được thỉnh cầu từ quần thần, ai nấy đều tha thiết xin hắn lập hậu, sinh hoàng tử kế vị.Tối hôm đó, vị Đế sư vốn áo mũ chỉnh tề trên triều giờ phút này đang ghìm chặt lấy bờ vai Tiêu Thanh Minh, mái tóc đen tán loạn trên gối, đôi mắt sâu thẳm như mực:"Bệ hạ, có thần là đủ rồi."Tiêu Thanh Minh khẽ cười: "Chuẩn tấu."…
Còn đâu đó chút hương xưa nơi chốn cũ khiến lòng người vương vấn, chút thanh âm còn đọng mãi trong tuyết trắng làm lòng ta bồi hồi đến lạ. Chốn kia vẫn người thương còn đấy, ý trời lại khó chiều cho lòng người, số kiếp chẳng thuận nỗi hoài trông. Lòng người cứ vương mãi mối tình trải bao năm tháng, gặp nhau trong một thoáng tình cờ, lại khiến tâm ta vương vấn cả một đời.Prophecy x Performance hay Anubis x Bạch Kiêu. Chỉ Dẫn mùa 7 và mùa 13, nơi tôi gửi gắm chút tình yêu tôi dành cho họ. Bản thân tôi không có tình yêu đôi lứa cho riêng mình, tôi chỉ biết nhìn kẻ khác yêu nhau và trong vô vàn tình yêu, tôi tin vào tình yêu ở một thế giới nơi tôi chẳng thể đặt chân đến-tình yêu của họ.Ở đây tôi chỉ sìn ver BL, Anubis top, Performance bot và dĩ nhiên là 1x1. Câu chuyện có chút ngọt ngào cũng có chút đắng cay, đôi khi phảng phất chút hiện thực nhưng ở một cõi xa xăm, tôi vẫn gửi vào đó vô vàn mơ mộng đẹp đẽ của tình yêu.Đây là một "Sky" của riêng tôi với những thiết lập thế giới, tạo hình, tính cách nhân vật của tôi, không hoàn toàn dựa theo trò chơi Sky.Ảnh bìa thuộc sở hữu của tôi, commission by ThUc Anh.…
Mưa. Một đêm mưa tầm tã. Nó, một cô gái trong bộ váy trắng tinh khiết, đặt cây Violin lên vai, bắt đầu cho một bản nhạc, một bản âm hưởng của Máu. Tiếng đàn đầu tiên cất lên cũng là lúc cuộc hỗn chiến bắt đầu. Nó cứ thế, đứng đó, đánh bản nhạc tâm đắc nhất, mắt nhắm nghiền, không quan tâm đến trận đánh. Bản nhạc của nó như bản nhạc mời gọi thần chết đến để đưa đi những linh hồn đã nằm xuống nơi vùng đất hoang đang diễn ra cuộc chiến. Bản nhạc thoáng nghe thì có cảm giác vô cùng ngọt ngào nhưng chú tâm vào nó thì chỉ có một con đường là chết. Đó chính là vũ khí của nó mỗi khi ra trận, không cần đánh đấm, không cần dao súng, chỉ cần một bản nhạc, khối tên sẽ chịu trận trước mặt nó. Cũng chính về thế, chiếc váy của nó từ trắng dần chuyển sang hồng và cuối cùng là nhuốm một màu đỏ của máu. Nó vẫn thế, bình thản và tự tin, tiếp tục bản nhạc của mình cho đến khi trận đánh kết thúc . . .…