〚Xà Phu - Bạch Dương〛If I Die One Day.
nếu có thể sống, là may mắnnếu đành chết đi, lại không cầu._Tác giả: Vấn San__06/05/2022__Bookcover by @vianyan_…
nếu có thể sống, là may mắnnếu đành chết đi, lại không cầu._Tác giả: Vấn San__06/05/2022__Bookcover by @vianyan_…
Ở một game nhập vai MMORPG tên "Vân Mộng Hồi Ức" server Hoàng Đạo có một giai thoại thế này:Thấy "Hoa Đông" chớ yêu đương.Thấy "Hải Đường Lưu" chớ cãi bướng.Bạn hỏi vì sao lại có hai câu nói này ư? Hô hô lý do rất đơn giản, vì dính vào hai cái hội đó chỉ có nước tẩu hoả nhập ma một đi khỏi về!Sâu xa hơn là vì...Hoa Đông là hội toàn trai tài gái sắc nhưng chủ yếu là trai giả gái, gái giả trai 70% là nhân yêu!Hải Đường Lưu lại là lũ không có khùng nhất chỉ có khùng hơn, võ mồn còn thâm độc cực kì!Thành ra với hai sự tồn tại khổng lồ đó mà sever lúc nào cũng trong tình trạng gà bay chó sủa, mỗi ngày một niềm vui.Hoa Đông: Nhân yêu cũng cần có nhân quyền à nha~Hải Đường Lưu: Xàm ***, hội tụi này toàn bé ngoan không nhé! Kênh thế giới: Giờ bọn tôi bỏ game có còn kịp không? "Giờ Tôi Bỏ Game Còn Kịp Không?" Đơn giản là câu chuyện của họ, của hai bang hội gây thị phi trong game mãi.…
Đều là con người tại sao phải chà đạp lẫn nhau để tranh chấp vương quyền...👑👑👑Khiến bao người phải đổ máu...👹👹👹Khiến bao người phải rơi nước mắt...💧💧💧Khiến bao người phải đau khổ...😢😢😢Khiến bao người mất đi gia đình...😢😢😢Thật ra vương quyền chỉ là 1 biểu tượng diễn đạt cho lòng tham vô đáy của con người thôi...👑👑👑…
Kiếp này em là 1 đóa Oải Hương ngu ngốc chạy theo anh. Mong chút hương thơm thay em bảo vệ anh cả đời yên ấm, hạnh phúc. Tiếc là Oải Hương mang sắc tím tang thương, chỉ có thể ở xa xa bảo hộ anh. Oải Hương nhận hết đau thương về mình, điều đó có lẽ cả đời Anh không biết. Nhưng Anh biết không? Em không hối hận. Bởi lẽ không có ánh nắng Anh mang đến, Oải Hương sẽ không thể sống được. Vì vậy dù là kiếp sau hay kiếp sau nữa, Em vẫn muốn mình là đóa Oải Hương. Cả đời, cả đời bên cạnh bảo hộ Anh Mãi không hối hận.....…
Ma thuật, một thứ đã có từ thời xa xưa. Nó đã giúp con người rất nhiều trong cuộc sống. Thế nhưng con người quá đỗi ích kỷ, không ngừng chém giết và tranh giành những ma thuật với nhau khiến thế giới rơi vào hỗn loạn. Nơi đâu cũng là chiến tranh.Cho đến khi có một lời tiên tri rằng 'Thiên Mệnh'-người tượng trưng cho thần sẽ được sinh ra và khiến cho sự hỗn loạn này kết thúc, đưa thế giới trở lại trật tự vốn có của nó. Nhưng không ai biết được rằng, sức mạnh 'Thiên Mệnh' bỗng nhiên chia cho mười hai đứa trẻ khác nhau, bọn chúng phải hợp sức lại thì thế giới mới có thể trở nên yên bình. Người dân gò bó các 'Thiên Mệnh' trong một thứ tư tưởng đáng kinh tởm mà nào có biết rằng cho dù là 'Thiên Mệnh' thì số phận của họ chỉ có như thế, họ không được phép cảm nhận tình thương, không được phép hiểu hay biết về cái thứ gọi là tình cảm giữa người và người.Các 'Thiên Mệnh' dần cảm thấy cô đơn, họ trốn chạy khỏi số phận của cuộc đời. Những 'Thiên Mệnh' đáng thương mang tâm hồn của loài người tìm đến nhau, trao nhau tình thương và cái ôm ấm áp. Mặc kệ số phận đã được định ra sao, những Thiên Mệnh đều có quyền lựa chọn cuộc sống riêng của họ, nhưng liệu thiên hạ có chấp nhận tình cảm giữa 'Thiên Mệnh' với nhau hay không?Kết thúc viên mãn hay đẫm máu, là do bọn họ tự lựa chọn.___________________Bookcover Designed By @HannaYuuraTruyện được dựa trên trí tưởng tượng của tôi, chắc chắn KHÔNG PHẢI đạo phẩm.Truyện chỉ được đăng tại trang web w.at.t.pad, vui lòng không đem truyện đi bất cứ nơi đâu khi…
đây là fic đầu tay của mình , có gì sai sót mong mọi người bỏ qua ạTruyện có lẽ sẽ hơi thiên vị cho 1 vài cung…
bạn hẹn xa lạ của lê bạch dương hoá ra lại là một cô gái nhỏ mặc váy hoa nhí và đội mũ nồi màu nâu.mong cho mỗi linh hồn lang thang trên thế gian này, đều sẽ tìm được một nửa của riêng mình.hệ liệt 12cs;độc mộc.…
Titled: (12 Chòm Sao) Đếm Ngược Author: Phương ThảoCategory: School-love, Romantic, Active, Detective, MafiaSummary: Để tôi kể bạn nghe chuyện tình của 6 chàng trai, 6 cô gái. Họ là những mafia, những cảnh sát, những thám tử. Họ lao vào những phi vụ, những thử thách, những cuộc nã súng đẫm máu mà quên đi mất rằng họ cũng là con người, họ cũng cần phải yêuStatus: On-going Designer: P/s: Truyện lấy ý tưởng từ bộ truyện tranh Detective Conan và nó cũng giống như mấy bộ truyện trước của tớWarning: cẩn thận trước khi nhảy hố…
-Trước mặt anh,cô là cô sinh viên năm cuối với vẻ ngoài trầm tĩnh khiến anh nhớ đến người con gái mà anh đang chờ đợi nhưng sau lưng cô lại khiến người khác nể sợ khi hô mưa gọi gió ở 2 giới Hắc-Bạch.-Còn anh là con người sống trong bóng tối với đôi tay nhuốm đầy máu.-2 con người với số phận giống lại bị cuốn vào vòng xoáy tình yêu, tình ái-Khi biết mình yêu anh và mang trong mình đứa con của anh,cô mới biết thì ra trên đời có thứ gọi là hạnh phúc.Trong thời gian đó, anh luôn chăm sóc,bảo vệ cô nhưng khoảng thời gian ấy diễn ra chưa bao lâu thì cô gái mà anh đợi đã trở về,và cô ấy muốn hại chết con cô...-Cô biết mình chỉ là vật thế thân của cô ấy.Anh cho cô tình yêu,cho cô sự bình yên nhưng lại đẩy cô đến đau thương,sóng gió khi tự mình thấy đứa con bé nhỏ còn chưa ra đời của mình bị chính người cha đã từng nâng niu nó hại chết-Cô ra đi để lại cho anh sự mất mát,anh biết thì ra mình đã yêu cô nhưng phải làm sao để trái tim đầy vết thương cô đón nhận anh một lần nữa,...Dù có lật tung cả thế giới anh sẽ tìm lại cô, nhưng anh đâu có ngờ cô lại là....*P/s:Lần đầu mình viết truyện mong mọi người ủng hộ và cho xin ý kiến❤️❤️❤️…
"Ngọn lửa trong rừng bập bùng đỏ rựcChúng ta yêu nhau kiêu hãnh làm người"... cậu Ninh-một người thầy giáo chính trực, là lớp người trí thức giàu có trong xã hội xưa. Cậu là con út trong gia đình nhà phú ông Bùi. Cậu bảnh trai với mái tóc chải chuốt gọn gàng và cặp kính nom hiền lành nhưng cũng chẳng kém phần nghiêm nghị, được nhiều cô gái trong làng thầm thương, người dân ai cũng tin tưởng và yêu quý cậu. Hay gọi cậu bằng một danh xưng đầy tôn trọng:"thầy Ninh". Cậu đối xử rất mực ôn hòa với mọi người, là niềm tin yêu của gia đình nhà họ Bùiem Dương-làm đầy tớ cho nhà cậu Ninh. Nhà em ở bên thôn Nghị. Gia cảnh vất vả lắm. Bố em mất sớm, mẹ cũng không đủ sức lao động để làm những công việc quá nặng. Em hiểu chuyện, mới chớm 16 đã xin mẹ sang làm việc cho nhà phú ông Bùi. Em gầy so, gò má hao hao nhưng lại mềm mại, cả người bé tí tẹo teo. Ấy vậy mà mỗi ngày, cái thân ảnh nhỏ bé ấy cứ luôn tay luôn chân làm bao nhiêu là việc nặng trong nhà. Em vất vả, em khổ cực, số phận em cứ mãi bị ghìm chặt nơi xó bếp tối tăm, ấy thế mà chỉ có đôi mắt lúng liếng của em là mãi sáng ngời, như chứa cả bầu trời đêm vậy----------------------------------"Chào cậu chủ, cháu là người làm trong nhà, có việc gì cậu cứ gọi cháu ạ""Cháu?? Em xưng hô kiểu gì vậy?? Cứ gọi là cậu, xưng em là được. Gọi cháu nghe cậu già lắm. Dẫu sao cậu cũng mới 22"----------------------------------"Tùng Dương, cậu thương em. Hễ em gật đầu một cái là cậu rước em về liền, em về với cậu cho bớt khổ, cậu thương em vất vả, em về với cậu, cậ…
Mình trước nay là người làm việc theo cảm hứng, ngẫu hứng. Và hiện tại mình khá tâm huyết với bộ truyện này, mình muốn làm sống lại những cảm xúc thời mình còn bé với sự bùng nổ của wattpad những năm 2017, 2018 nói riêng với bản thân mình. Mong các bạn sẽ có cái nhìn tốt với những chương truyện " Thơ Thẩn ", cũng hi vọng mình có thể đem lại được cho các bạn những cung bậc cảm xúc mà các bạn mong muốn.Cảm ơn đã quan tâm đến Thơ Thẩn, chúc các bạn có những phút giây vui vẻTác phẩm của riêng tôi, xin mừng mang đi đâu khác...…
Ddsdxdxdxfdtrdtfchgfcfgffhgcbghgggdydysgtegeyegreyhrueueeiejiwiekscjjncjdnchdfhdf(dbdhdgfhdbfhbdhqwbqqgggqhgwqgwftwftrewtrrttrwtywyeuwysahshshsbnsnsnasnashbshdhhdfebjadvhjwqkdhqwuihqgvaexawgvuqdvgjgghghuhutyawAasdihhcds2ss111233457895vfgvfgjvgdfgvcagffbuiuerjrjjjjnjhhhgh7hvhggjghhghhiguhgghuyuyyuyuyuyuuyuyytytyfgvvvb/hhh*bhgggbg*gvggggbbyghyyyuuiookhh=gggggggvvgdhfg&4v đfhvhfhfhđùhhchjdfhuhhjdihvùuùhhhghfhfhrfrh&/4((&hbcdhcbjhdcbdhcbhjiewhuciuwdhcuhvfubviuecurfhuferghfhfbdehf=/gcbbgvcdhfbvhfbfhbh bbgvgvgvvvvvvvhgvgyvhygvcfhjvhdihuwfwffwckjhgcfifewjugjeifhurfffjjbhdffjbhrjnujfefibjifjfhrhfreugfgrudytufg65&₫&oiufgiShudbcshcnGsgdGyggftfcfcvcvcvcccfcffvffffcfdf📱📱🙂📱😄📱😇📱😇📱📱📱🤣📱📱📱📱📱😝📱🧐📱😒📱😎📱😙📱📱📱🤩📱🤩📱😖📱📱📱tvgfyyhrgfhgfyrfrgryeghgyegdygeryegyedgyegyegrgegdgedggefdgegdtgrtegdtegdtegtrtetdetdyetydteytdtetrtetrtetetefrtfeetfegfdgsvdgsvcbvbxbcvcgdgdgdfdtefdtfđtfdgèdgèdgdfcdfcfgs&₫*(((*(*(*(*(***********(*(*(*&(₫hđhdvcdcgdgdgevcgèeegehbdhhvđhbdhsbbdhsvfgvsdgdvgđgggdbcht tôi là người phápHghdvfgdvfgdfvhfbhbfhefgegdghgehbchxcbdhvcgdgfgggdgfgdgfgdgfhdgfgghdvfgdgfgdgfgdfggdgdgegdhegdyegffhegfhegfhdgfhdgfhegfhegfhdgfgdgfgdvfgdvfgefggdvfgdgdbgegdgevfgegdhegdhsgf(dhbchfb hfbvdchdbchdbchdbchdbxhbzxjhj hc7ncndbcndbchcbchxbchvccgdb nxbhdxbdxddxsdhgsxgbmshbxqhsgshwggwfshgshdhgshgdhkjdvkjhsvudhisahsGiehdvjghssdvdasghifvgjahdsvdihgdashfghjadshd huáhduhawhgsajđvđacccghádcchgkdvchgaksdchgkadscvhgksdvdkghsdavghjsđghkcxvákjvácd kgchkjvhacsdkjanssvckjgsdVhdvcjgvkcds8"=*+@èndkahjewfdaejtsgf shatkfdhjkfaewdhjkdfkhskafdhhskfdhhavsdgfdvjhfasdvdhfasjdvdfgksavdkfhgvvgvvkvchgkđffhhkvsdrfghksdrvfggvdrfggkvẻggkdrfgkvfkggđvfsggndvffvvcdffvmsdgfdsvahsefdfheda(&3₫₫(32*₫(2(&₫2&5#2+#(2&₫2()*₫8₫*)*)bhh((-(+/;₫=/(₫/₫(7&*3(9843(&)'hdrfoiheefauihaeroiugdfvsgsđfhjbvhzdbjvbhhk🙃😂😎☺️😗🙂💰🙃😉💓😗🙃☺️🙃…