Con Người Thật Của Chồng!
Tình Cảm…
Tình Cảm…
Vì sao Boss lại muốn cưới tôi??…
Được chuyền cảm hứng tự bộ ảnh của tác giả Doji : https://www.pixiv.net/member.php?id=8190123Cũng như nguồn gốc bìa truyện Xin chào , đây là tác phẩm đầu tay của mình, chinhs tả của mình không được tốt lắm nên thi thoang sẽ gặp lỗi trong truyện nên mọi người thong cảm cho mình cũng như đừng bắt bẻ quáMình là 1 trong những thành phần của cộng đồng Furry hiếm có trên Việt Nam , nên mình muốn mọi người biết thêm về cộng đồng của chúng mình nhiều hơn chút Một số chi tiết và thuật ngữ của truyện sẽ được neu qua bên trong chap mở đầu Tìm thêm mình tại Facebook https://www.facebook.com/profile.php?id=100025243632563Youtube https://www.youtube.com/channel/UCp9ps6T_878CkoqAtY78dEACác bạn đọc truyện vui vẻ !…
"Hãy sống tự do vì em, nhớ là phải thật hạnh phúc đấy nhé."Đó là những lời cuối cùng mà Yuya đã nghe được từ người em gái của cậu ấy, thành viên trong gia đình còn sót lại cuối cùng của cậu ta.Tuy nhiên, Yuya cũng đã mắc phải căn bệnh tương tự như em gái mình, cuộc sống của cậu ấy kết thúc mà không thể hoàn thành được những gì mà người em gái của cậu đã mong ước cho cậu ấy.-- Đó là điều đáng lẽ phải xảy ra, nhưng thay vào đó cậu ta lại được tái sinh vào một thế giới khác.Yuya khá là bối rối, song cũng đã tìm ra lý do để sống. Đó là, để hoàn thành lời hứa mà cậu ấy đã giao ước với em gái mình. Yuya theo đuổi hạnh phúc với thân phận đứa con trai thứ hai của một gia đình quý tộc -- cuộc sống của Leon chỉ vừa mới bắt đầu...-- Gì cơ? Bởi vì mình là con trai của một tình nhân, mình buộc phải sống một mình cách xa căn nhà chính? Nghiêm cấm việc học hành? Một cuộc hôn nhân chính trị đã được quyết định cho mình? Liệu đó có phải là hoàn cảnh mà mình có thể tự do theo đuổi hạnh phúc của bản thân không đây??Cảm thấy bản thân bị lừa gạt bởi số phận mãi cho đến một ngày, cậu ấy đã gặp một cô gái. Câu chuyện về một cậu bé theo đuổi hạnh phúc và những người chị em gái không biết tự trọng của cậu ta liền bắt đầu ngay lúc này.4 phần đầu tiên vì không muôn tốn thời gian nên là của nhóm viết trên mạng của trans "Ahegaoizdabezt" nhưng những chương về sau là mình đã trans nên mong các bạn thông cảm và đón nhận…
tôi là Lệ Thanh, một con bé non nớt sống ở mấy cái quận lẻ bắt đầu vào phần trung tâm thành phố học tập. Ngày đầu đi học, tôi bị một "đàn chị" cùng lớp dằn mặt cho ra trò. Tôi vốn đã quen cái loại bạo lực học đường này lâu rồi nên chả để ý mà người ta sai gì làm đó. Một ngày, tôi đi cafe net chơi game với tiện làm ít việc thì thấy một nhóm học sinh quen quen. Tưởng lạ hóa ra quen. Là cái đám bắt nạt với con bánh bèo thích ra vẻ đó. Chúng con trai thì đứng bàn tán vui đùa sôi nổi với trước mặt là đám con gái đang bâu lại cấu xé một đứa. -Bây cá xem giữa con Nhi với con Hằng thì con nào đấm nhiều hơn? Một tên trông khá đẹp trai, cao ráo trong đám đó cười phá lên rồi nói:-Tao cược con Hằng. Cả đám con trai nháo nhào cược theo xong thấy vậy tôi giận dữ bước đến:-Tao cá là tao, con Thanh. Tên cao ráo chợt quay sang, nhìn tôi với vẻ mặt đắc thắng:-Nào, vậy mày cá gì nhỉ? Tôi giật lấy lon monster trên tay hắn tu ừc ực rồi nói:-Lon Monster nhé? Hôm sau, cả confession trường tôi ầm ĩ chuyện một mình tôi chấp hết lũ con Hằng chị đại và một bình luận ẩn nói tôi đã hôn gián tiếp với tên hotboy trai hư nhất nhì trong trường.…
lưới tình cũng đã rơi rồi, ấy cho tớ hỏi mình yêu được chưa?…
Vào những năm cuối cùng của Kỷ Nguyên Của Các Vị Thần, khi mà những anh hùng vĩ đại nhất còn chưa ra đời, chư thần dần rút lui về Thiên Giới, sự thối nát và hoang tàn đang dần ăn mòn tất cả, câu chuyện vĩ đại nhất thế gian bắt đầu thành hình.Nữ thần vận mệnh thì thầm vào trong thế giới, kể về một ngôi sao sáng chói giữa những chủng tộc có tuổi thọ, một tia sáng soi đường cho nhân loại cắt ngang qua khoảng cách vô tận giữa người phàm và thần linh, trở thành chân Đại Hành Giả đầu tiên, khai sinh ra Kỷ Nguyên Anh Hùng.Đây là câu chuyện về thời kì khi mà thế giới vẫn còn sơ khai, và vẫn còn những người còn nhớ đến khi những vị thần còn sống giữa những tạo vật của họ, và một chuyển sinh giả mang theo sức mạnh phi phàm, vượt lên trên tất cả.…
Những truyện ngắn chẳng ra đâu với đâu…
18 - Độ tuổi đẹp nhất trong một đời người. Đến bây giờ cô vẫn chưa thể biết rằng gặp được anh là do cái duyên hay cái nợ. Nhưng nếu là một cái nợ, cô muốn tận dụng hết thời gian cho anh, dù biết làm thế sẽ chẳng bao giờ có kết cục. Đau cũng được, thảm cũng được,... Còn để dứt ra thì không thể. Có cố gắng cũng không thể. ********* "Từ trước đến nay chú vẫn chỉ nghĩ cho bản thân mình, tử tế với tôi rồi lại quay lưng đi. Chú biết là chú độc ác lắm không?" ... "Tôi cũng rất nhiều lần muốn làm gì đó cho em, cũng không muốn em phải buồn. Yêu em nhưng không dám thừa nhận... Nhiều lúc lại thấy mình không xứng." …
"Từ một khung trời nhỏ của riêng ta đã trở thành một bầu trời lớn chỉ để nói lên tình cảm của chúng mình"…
Thu Huyền là một bà cô 26t rất bình thường, học vấn trung bình, năng lực có hạn, được mỗi nhan sắc thanh tú, đang loay hoay tìm kiếm cho bản thân một công việc ổn định tử tế, sau bao nhiêu cố gắng không thành, cô đành tìm đến một công việc bán thời gian ở tiệm café Woods. Ở đây, có một anh chủ rất đẹp trai, đúng chuẩn "trai ngôn tình" của các cô gái bây giờ, và Huyền đem lòng cảm mến. Nhưng vào một ngày trời không đẹp lắm, sét đánh đùng đùng, Huyền biết được bản thân cô được tái sinh vào một kiếp mới, biết được kiếp này mình tái sinh vào quyển tiểu thuyết tình yêu nhẹ nhàng "Anh vẫn luôn chờ em", cứ tưởng mình được làm nữ chính nhưng không, Huyền là một nữ phụ làm bóng đèn mỗi khi nam chính với nữ chính ở bên nhau. Nhưng trong truyện cô là một cô gái yêu cuồng nhiệt, bất chấp tất cả để nam chính yêu mình nhưng không thành, cuối cùng mất mạng do bị một chiếc xe tải đâm trúng . Thu Huyền: "..."…
Đây là một bộ những suy nghĩ của tác. Cực kỳ nhảm nhí. Nhảm nhí đến mức độ liên hệ cứt mèo và sự tồn tại của thế giới. Thích đọc thì chiều, cảnh báo rồi đấy.…
Ta lạc nhau giữa những điều tưởng hiển nhiên Khoảng cáchTính CáchVà người thương ...…
Thật lâu về sau Taehyung mới hiểu được cảm giác chờ đợi một đứa trẻ mãi không chịu lớn là rất khó khăn.…
Khi sáng tôi vừa ngủ dậy, lúc đó tôi nằm trên giường chơi game như bình thường, sau đó thì nghe được tiếng người đó và mẹ cãi nhau trước hiên, lúc đó tôi khá sợ và hoang mang, nhưng cũng mặc kệ vì đã quen với tình trạng không bao giờ kết thúc được này.Sau đó thì ông ấy đã đi uống cafe, nhậu nhẹt với bạn của ông. Mẹ con tôi ở nhà dọn hết đồ để chuẩn bị rời xa cái nhà này, dù gì thì tôi cũng sống ở nơi nàu được 15 năm, tôi buồn lắm, luyến tiếc nơi mà tôi gọi là thoải mái và ấm áp nhất. Ở đó đã có nhiều lần xảy ra xung đột mà nguyên nhân là từ ổng, tôi đã ráng chịu đựng nhưng tôi biết người mẹ của tôi còn mệt mỏi hơn, vì thế tôi không dám nói tôi khổ, trong khi chị tôi còn đang ở Đà Lạt trải nghiệm thì tôi cùng mẹ và cậu Bình đang chuẩn bị đồ đạc. Mẹ tôi phải chở đồ ba đến bốn lần nhưng vẫn chưa hết đồ. Trưa rồi nhưng ông ấy vẫn chưa về (tôi rất mừng vì điều đó), tôi và mẹ tôi ngồi ăn cơm mà tôi đã mua, sáng đến trưa tôi cứ sợ hãi vì có thể ông ta sẽ về bất cứ lúc nào, thời điểm tôi cùng mẹ ăn cơm đã xoa diệu lòng tôi rất nhiều.Sau khi ăn nghỉ xong xuôi, thì hai người cùng nhau đi đến nhà mới (ngôi nhà nhỏ mà mẹ tôi thuê), đến nơi tôi nghĩ rằng "làm sao mà tôi có thể thích nghi ngôi nhà này đây, nó khá cũ kĩ và không sạch sẽ, nhưng rồi cũng bác bỏ ý nghĩ đó vì ba mẹ con phải cố gắng từng chút một".…
Tác giả: UnknownThể loại: Đam Mỹ Nguồn: Lạc Lạc LâuThể loại: Hiện đại, 1×1, cường nhược, bá đạo ôn nhu công × đơn thuần đáng thương nhược trí thụ, công sủng thụ, âm ap, HEChuyển ver: MerryTiểu thụ do từ nhỏ đã bị cha dượng cường bạo lại tận mắt chứng kiến mẹ và chị gái chết thảm làm em bị chấn thương tâm lý. Một lần do em bị tai nạn rồi sống lưu lạc ngoài đời nhưng cũng may được một vị đại ca tốt bụng giúp đỡ. Em tuy thiểu năng nhưng lại rất dịu ngoan và hiểu chuyện, muốn tự lập dù phải bơn chải khắp nơi kiếm sống.Anh là doanh nhân thành đạt, lần nọ do chán ghét sinh ý bỏ ra ngoài, không may đổ mưa liền tìm chổ trú, tình cờ lại đúng quán Coffee nơi em thụ làm công. Nhìn thấy nụ cười nở đầy tinh thuần sáng rỡ, anh cứ vậy vô thức bước theo chân thiên sứ dẫn đường: "> còn chỉ định em phục vụ trong phòng VIP. Em bị khí chất lãnh khóc trên người anh dọa sợ, am ảnh trở về khiến ý thức lâm vào hoang mang.Anh lúng túng khi thấy em tự dưng khóc, đáy lòng lại nổi lên thương tiếc khó gặp, lần đầu tiên dùng giọng điệu ôn nhu cùng cử chỉ diệu dàng vỗ về bé con run rẫy. Chứng kiến em bị khách nhân khác sàm sỡ, dáng vẻ khủng bố của ảnh cuối cùng cũng có chỗ dụng thân. Ra quán Caffe này chính là một chi nhánh nhỏ dưới quyền anh quản lý. Anh sau vụ giải cứu mỹ nhân liền lập tức sa thải em khỏi công việc nguy hiểm =)))Kể từ đó anh luôn đối em nhớ mãi không quên, dù đã tự thôi miên đây chỉ là ham muốn nhất thời nhưng trong lòng lại không thể ngưng tư tưởng vương vấn. Sau một tháng oằn mình trong cấ…
những câu từ hoa mỹ trên thế giới này, làm sao sánh bằng chuyện tình của cậu và mình.…