Tôi là gì của cậu ?
Yêu đơn phương…
Yêu đơn phương…
"Chỉ cần bên cạnh nhau thôi là trái tim ta đã hát lên khúc ca hạnh phúc"…
văn án : lưu nhan 21 tuổi thời điểm liền bệnh chết . lúc nàng chết , ba nàng đã điên rồi thật là mấy năm liễu , mẹ nàng cũng mang theo muội muội tái giá , cũng sinh cá tiểu đệ đệ . lưu nhan cảm thấy , không thể nói người nào thật xin lỗi người nào , nàng chưa từng trách mẹ nàng , cũng không trách quá ba nàng . đây hết thảy đều là thực tế quá bất đắc dĩ đi . nhưng là đột nhiên sống lại trở lại mười tuổi , lưu nhan có chút mờ mịt , cái này mới tới cả đời , nên làm sao sống đây ? lúc đầu , không thể lại để cho ba nàng điên rồi . lúc đầu , không thể lại để cho mẹ nàng gả cho người nam nhân kia liễu . lúc đầu , mình cũng không thể lại đi lão Lộ liễu . thông báo : sau ngày hơn , thỉnh thoảng tăng thêm !…
Đọc đê rồi biết cũng không muộn!! Viết theo yêu cầu!!…
Tình yêu dưới mái trường cấp ba có thể sẽ mãi là kỉ niệm đẹp trong đời mỗi học sinh.Nhưng đâu phải chỉ có học sinh mới đứng dưới mái trường?Tình yêu tuổi học trò dĩ nhiên là đẹp. Nhưng tình yêu giữa các giáo viên ư? Cũng đâu tệ lắm.Phương Linh, người học trò nhỏ của lớp 11A2, trường cấp ba Quốc Linh cũng đã từng nghĩ vậy.Cho đến một ngày, cậu đột nhiên chứng kiến một điều, một điều khiến cậu mãi mãi thay đổi suy nghĩ đó...…
Nếu đang giãy giụa, vùng vẫy trong mớ cảm xúc hỗn độn hãy để linh hồn rời khỏi thể xác và tìm đến đây. Nơi này chứa những câu chuyện, con chữ thực đến nhói lòng. Có thể vui và cũng có thể rất đau. Chỉ là chốn dung thân để trải lòng vào một ngày nào đó chơi vơi cô độc.…
Tiếng 'rít-' của đàn violon cứ thế vang trong hội trường, sự tĩnh lặng lúc bấy giờ trở nên náo nhiệt. Tại sao trong cuộc thi tuyển chọn lại có người như vậy biểu diễn trên sân khấu chứ? 'Rít-' càng ngày kéo dài hơn, -nó trở nên tệ hơn nữa. Và ánh mắt đổ dồn về cô gái ấy, là một 'cỏ dại' giữa rừng hoa. Nhưng đối với tôi không chỉ đơn thuần là 'cỏ dại'...…
Chuyện Dũng ôm Chinh được ảo tưởng hoá by tui :))Thích thì nhào vô :))#HU…
Văn án:Mộc Thanh Sương nhặt được đầu "Bạch nhãn lang", ăn Mộc gia mười năm mễ lương sau, không những cự không nhận lãnh "Mộc Thanh Sương đồng dưỡng tế" thân phận này, còn đeo nàng đi mộ binh chỗ ứng võ tốt thi tuyển.Mộc Thanh Sương chán nản nắm vuốt điểm binh quân thiếp, cười lạnh phất phất tay nhỏ: Cút đi, phóng sinh ngươi.Năm năm sau, cái kia bạch nhãn lang treo uy phong lẫm lẫm "Ưng Dương tướng quân kim lệnh" giết cái hồi mã thương, cùng Mộc Thanh Sương đấu trí đấu dũng đấu không muốn mặt mấy chục hiệp sau, khí thế hùng hổ đưa nàng điêu trở về tướng quân phủ.Mộc Thanh Sương: Bạch nhãn lang ta cho ngươi biết, ngựa tốt không ăn đã xong a!Hạ. bạch nhãn lang. Chinh: Nếu là bạch nhãn lang, như thế nào lại ăn cỏ?Tân hôn hôm sau, Mộc Thanh Sương nện giường --Bạch nhãn lang quả nhiên không phải ăn cỏ!Giờ ác bá lớn lên sợ dưa gia đình bạo ngược thổ hào đại tiểu thư nữ chính vs ngạo kiều nhất thời thoải mái truy vợ đường dài dằng dặc, trung vợ như chó điêu vợ như sói tướng quân nam chínhTiểu kịch trường:Nhập ngũ đêm trướcHạ Chinh: Ngươi tự tay đan đầu kia đồng tâm gấm đai lưng. . .Mộc Thanh Sương cười lạnh: Chớ khẩn trương, dệt cho nhà cẩu tử cắn chơi, sẽ không cố gắng nhét cho ngươi.Năm năm sauHạ Chinh rốt cục cướp đi năm đó nhường hắn ngấp nghé đến đỏ mắt đầu kia đồng tâm gấm đai lưng.Mộc Thanh Sương: Đã sớm nói, kia là cho. . .Trụ quốc Ưng Dương đại tướng quân Hạ Chinh nắm thật chặt cây kia đai lưng, bình tĩnh tỉnh táo phát ra "Ô uông" một tiếng.Nội dung nhãn hiệu: Tình hữu độc chung ô…
Tưởng tượng: Hoseok x Bạn - Hobi stan sẽ rất thích điều này ;))…
"Because of" kể về cuộc sống của An Nhi-một cô gái 16 tuổi với siêu năng lực nhìn thấy trước tương lai. Cô đem lòng yêu một chàng trai con nhà tài phiệt, chẳng những thế cậu ta còn là "thiên tài ngầm". Nhưng liệu chuyện tình tuổi học trò của cô có mỹ man và suôn sẻ? Và liệu tên truyện "Because of" sẽ có ý nghĩa gì? Mời các bạn cùng đọc!_________________________________________Author: @_kngan.uwu & @epqwot…
Dịch vì sở thích cá nhân, có gì sai sót có thể chỉ ra giúp mình nhé.…
Hôm đó có một người thích một người, cậu ấy đứng ở cuối lớp, vài sợi tóc mỏng rũ xuống trán, nốt ruồi ở bên trái thái dương cũng thấp thoáng bị nhìn thấy. Người ngồi ở trên xuyên qua mái tóc của một vài thanh thiếu niên khác, đôi mắt hướng về cậu không chút do dự.Vì nếu do dự vào khoảnh khắc đó, thanh xuân của người sẽ bị bỏ lỡ.Thường thấy cậu ấy mặt áo sơ mi tay lửng màu trắng cùng quần jeans nhưng không bao giờ bị giám thị nhắc nhở, hay nằm gục đầu trên bàn, có lúc cậu ấy rất đáng yêu, là kiểu vô ưu vô lo nhưng có lúc lại rất xa cách. " Trong những năm tôi lo sợ bản thân sẽ bị bỏ lại phía sau, may mắn lại gặp được cậu.Yêu cậu thì làm gì có đúng hay sai, chỉ là lúc biết yêu thì vừa hay gặp được cậu. "…
note…
•Ngẫu hứng viết ra thôi, thiêu sót thông cảm ạ( ꈍᴗꈍ)•Mong mọi người ủng hộ ạk (。•̀ᴗ-)✧…
Mỗi câu chuyện là một mảnh tình cảm đã từng tồn tại - thoáng qua, chênh vênh, hay mãi day dứt.- Người lướt ngang đời tôi thật khẽ, nhưng điều người để lại... vẫn được viết tiếp trong những dòng chữ vương vấn này. -…
Thí chủ xin dừng bước (っ °Д °;)っ Đừng đi vội Nếu thí chủ không ngại Có thể ghé nhà tiểu nữ dạo một vòng, uống chén trà không ak (≧﹏ ≦)…
Truyện tuổi teen, về câu chuyện tình yêu của những năm cấp ba, nhẹ nhàng mà êm đẹp, ẩn nấp sau những cánh hoa tường vi mỏng manh. Vì đây cũng không phải chuyện chính của mình nên mình không ưu tiên lắm, dẫn đến thời gian ra chương không cụ thể. Cứ khi nào type xong 1 chương thì sẽ đăng. Mình còn phải dành thời gian để viết nốt truyện " Con ác quỷ có tình yêu" nữa, nên đến khi nào hoàn thành chuyện đó thì sẽ tập trung vào chuyện này nha.Đừng lo, vì đảm bảo mình sẽ type cho đến chương cuối cùng của chuyện. >v<Chúc các bạn có khoảng thời gian đọc truyện vui vẻ. >0<…
Chỉ là lại nhớ cậu ấy nên viết thôi...…
Tình đầu của tôi là ánh nắng ấm áp chiếu sáng biển xanh. Gặp được cậu rồi, tôi mới biết mùa đông giá lạnh xé da thịt, mới tham lam thứ ánh sáng ban mai.Thân cây rỗng toang hoác đến mốc xanh, bao bọc bên ngoài bởi lớp vỏ xấu xí thiếu vắng hơi ấm của sự sống và ngủ sâu trong quên lãng. Nó đang mong chờ mùa xuân đến, khi ngày đông này qua đi.Tâm tư chờ cậu tan vào không khí, mãi ở đây mà không bao giờ biến mất.…