Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥
Thế giới quá Dả k làm trái tim bạn đau khổ? Tâm hồn bạn khô héo trước nhân quan quắn quéo của các au ngược tâm và những chiếc cua khét lẹt của bố chồng? Đọc truyện của tui để thấy đời ngọt ngào hường phấn nè :DTokyo revengers x reader…
. Tôi vẫn nhớ ngày mưa đó, từng chi tiết. Tiếng mưa rơi nhỏ và thật nhẹ như tiếng những bông tuyết lạo xạo dưới gót giày đếm giáng sinh. Dù trời đang mưa nhưng khung cảnh thật sáng sủa. Ánh nắng dịu nhẹ làm mọi thứ trở nên rực rỡ ngay cả trong cơn mưa. Màu xanh của lá, màu tím trắng và đỏ phớt phớt của những cánh hoa nhỏ. Mùi mưa lạt và mùi cây lá thật nồng, vang đâu đó có tiếng ếch kêu khe khẽ. Tôi vẽ đầy những vòng tròn trên mặt đất bùn, mùi đất dậy lên tạo thành một thứ mùi thật hoài niệm. Phía sau lưng tôi một làn hơi ấm thoảng qua và khi tôi ngẩng đầu lên cậu đã đứng ở đó, dưới tán ô trong suốt tỏa sáng rực rỡ đến nao lòng. Da của cậu hóa ra lại rất trắng, ánh nắng làm nổi bật lên những sợi lồng tơ màu nâu nhạt và những mạch máu nho nhỏ trên vành tai cậu khiến cậu như đang phát sáng. Điều đó cùng lúc khiến tôi cảm thấy cậu thật chân thực lại thật xa xôi. Tôi nhìn lên bầu trời xuyên qua tán ô của cậu, những hạt mưa cứ rơi như thể chúng chỉ đột nhiên xuất hiện trong không trung từ "không đâu cả" vậy. "Nowhere..." tôi thầm nghĩ thế. Tôi cũng thuộc về "Nowhere" hay chính là tôi chẳng thuộc về đâu cả... . Ở đâu cũng thế thôi, chỉ có mình cậu biết rằng tôi không thuộc về nơi này.…
Sau khi tốt nghiệp trung học, để tìm hiểu sâu sắc hơn về chủng tộc Countryhumans của mình, Norman Hendersky đã quyết định nhập học tại Crepusculum. Đồng hành cùng anh là cô bạn thân Rowena Rosy, một cô gái có đôi mắt tím kì lạ và tính cách hâm dở. *Tất cả các nhân vật, sự kiện trong fic đều là hư cấu*…
Tác giả: Hiên Viên Cương ThiếtConvert: SnowHoneyEdit: Mèo SociuuThể loại: Hệ thốngTình trạng bản gốc: Đang raVăn án: Cận Thanh bị khóa bởi hệ thống cứu rỗi trách trời thương dân yêu cầu phải đến từng thế giới cứu vớt các mục tiêu.Mặc dù cảm thấy mỗi ngày sống đều là do nghiệp chướng, nếu đã không thể thấy cơ hội kết thúc bản thân, vậy liền ngoàn cường sống sót đi!Mục tiêu của chúng ta là: Bằng vào thuộc tính vô cùng lớn liền gây chuyện ở mỗi thế giới. Đối mặt ở từng thế giới sẽ xuất hiện một nhân vật muốn chết, Cân Thanh móc trong mình ra 1 cây gậy rang sói 1m3: không phục thì tới đây chiến!!!Không CP, kiên quyết không công lược!*----------------------------------------------------Lần đầu edit truyện văn phong còn chưa hay mong mọi người góp ý Nếu chăm thì 1 ngày 1 chương nhưng chắc chắn 3 ngày sẽ có ít nhất 1 chương…
Cái kết của truyện là Jonathan phải chết khiến tác giả rất buồn nên tác giả sẽ viết thêm một câu chuyện về việc có người hồi sinh Jonathan ( Jonathan sẽ thành người tốt ) và tạo thêm nhân vật mới ( nhân vật này sẽ là bạn thuở nhỏ của Jace, Alec và Isabelle ) * Lưu ý: truyện là do tác giả tự nghĩ ra chứ không có trong nguyên bản…
"Tôi cứ nghĩ là cậu ghét tôi vì một lý do nào đó," Minho nhanh chóng thừa nhận. "Cậu biết mà, tại cậu cứ lườm tôi mãi thôi?"Jisung đặt hai tay lên bàn, nghiêng người về phía trước. Cậu cảm thấy mặt nóng bừng vì xấu hổ. "Tôi không có- Tôi không có lườm anh đâu. Tôi chỉ... nhìn anh thôi."Minho nghiêng đầu. Mắt anh hơi mở to, hàng lông mi run run khi chớp mắt nhìn Jisung. "Tại sao?"Jisung lắc đầu, có phần hơi kịch liệt. Cậu gần như muốn biến mất khỏi đây, hoặc ít nhất là trốn sau quyển thực đơn. "Anh là... bạn diễn của tôi mà," cuối cùng cậu cũng nói ra."Bạn diễn của cậu," Minho lặp lại, thích thú ra mặt.-Chàng thần tượng Jisung đang tham gia bộ phim truyền hình đầu tiên của mình, cùng với nam diễn viên kỳ cựu và cựu vũ công ballet Lee Minho. Khi phản ứng hóa học trên màn ảnh của họ nhanh chóng trở thành một chủ đề được bàn tán, nhà sản xuất yêu cầu họ giả vờ diễn xuất cả ở ngoài đời để giữ chân khán giả.no commentViết bởi lolainslackss @ AO3Dịch bởi Quokka gác bếpBản dịch đã có sự cho phép của tác giả.…