Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥
Mộc Lư Y là một cô bé lớp 10 bị mang danh bám đuôi đàn anh cấp trên 5 năm và bị mọi người gắn danh lẳng lơ. Một ngày kia thì nó tình cờ gặp được một người tự xưng là phù thủy. Cô ấy nói sẽ tặng nó một điều ước. Lúc đó nó còn quá đau buồn vì mối tình của mình của mình nên nó đã ước là nó sẽ không bao giờ yêu anh nữa. Và cái gì cũng có cái giá của nó. Cái giá của điều ước của nó là mỗi khi nó bám đuôi anh định nói những gì liên quan đến anh và nó thì kí ức đó sẽ biến mất vĩnh viễn...…
Warning:-Truyện do t tự viết, ko phải mạch truyện chính. Ko mang đi đâu nếu ko có sự cho phép của t-OTP của t, ai ko thik xin mời cút, đây ko tiếp-chỗ nào sd từ sai chính tả hay nhầm lẫn ở đâu, mong mn cứ góp ý thoải mái ạ-Truyện không đc hay lắm nên mn đừng khắt khe quá nha:,)…
....."Anh ơi..."Ở đâu đó, giọng nói nghẹn ngào và quen thuộc vang vọng trong tâm trí cậu, dâng trào một nỗi nhớ nhung tha thiết và cầu khẩn.Dưới màn đêm đen và những đám mây trôi, che khuất các vì sao, ánh sáng trên cao chiếu rọi lấp ló thân ảnh người con trai mang một sắc đỏ và ngôi sao vàng, hơi thở nặng nhọc ngồi dựa vào thân cây sần sùi, đau đớn siết chặt đôi bàn tay chi chít những vết thương đã rỉ máu. Tuyệt vọng và căm thù lũ khốn đã cướp đi người em trai yêu dấu của mình.Những sinh vật bị đẩy lùi trước ánh bình minh ló dạng nhưng lại nguy hiểm tột cùng và nồng mùi tanh tưởi của máu, cơn ác mộng khiếp sợ đối với loài người khi bóng tối ập tới - vampire.---Lưu ý: đây là fanfic AU CHs của mình, các chi tiết trong fic không liên quan gì đến chính trị, lịch sử hay chiến tranh (chiến tranh ở đây có thể được thay bằng xung đột hoặc mâu thuẫn giữa các country), không có ý xúc phạm, tuyên truyền cũng như ủng hộ bất kỳ cá nhân hay tổ chức nào, fic chỉ để thoả mãn đam mê viết lách. Bối cảnh trong fic có thể DỰA THEO khoảng thời gian 1897 trở về sau.Fanfic chứa các yếu tố và ngôn từ không phù hợp với trẻ nhỏ, bạo lực, máu me, ship.Nếu bạn không ổn với những lưu ý trên, xin hãy click back. Thanh kiu các người đẹp ☆…
Tác giả: Ngọc NhiChuyện này là tác phẩm đầu tay của mình nên câu từ còn chưa ổn định, mình viết lâu rồi nhưng mà giờ mới đăng. Mong mọi người ủng hộ ạ **cúi đầu**[ cám ơn] " Chồng ơi , mẹ bảo động phòng để chúng ta sinh em bé " cô ánh mắt long lanh, âu yếm nhìn anh. " Hừ... Cô biết động phòng là gì không ? Mà đòi sinh em bé." "Nhưng mẹ bảo động phòng là có em bé mà". ....... Sao anh cảm giác như mình ngốc đi vài phần khi nói chuyện với cô gái này vậy. Dù sao cô cũng ngoài 20 rồi...mà sao đầu óc như đứa trẻ 5 tuổi vậy. Nhưng mà không sao...nếu cô đã gọi anh là chồng thì anh phải làm đúng trách nhiệm của người chồng chứ. Thế nhưng....*** Thể loại: Sủng, ngọt, hài.... có chút H+, nữ chính hơi ngốc, nam chính bảo vệ che trở cho nữ chính...... // cám ơn mọi người đã dành chút thời gian để đọc nó... hơi nhảm xíu (//>/)//** cúi đầu**…
Tên : Chỉ thuộc về anh thôi nhé ?Tên khác : (Không có)Tác giả : Độc Cô Thủy MặcTình trạng : Khởi Nghiệp ~~~Thể loại : Xã hội đen (Còn lại tự nhìn)Nội dung : Nói chung là yêu nhau, đánh nhau, tỉnh tò nhau rồi @@@ nhau ~~ (Ta mới nhập môn viết H thành ra phần đó ẹ khỏi nói luônT.T )Thụ : Thiên, Tử, Xử, Ngưu, Sư, Giải (Nagi : Ưu tiên phái yếu~/ 6 Bé thụ : Chán sống hử ?! )Công : Yết, Dương, Kết, Mã, Ngư, BảoCouples : Theo thứ tự bên trên nhoa chúng Hủ~~ Chú ý : Cấm triệt để mấy cha dị ứng đánh liều vào xem. Ta không chịu trách nhiệm cho ảnh hưởng về : Tinh thần, Não bộ, Nhân cách, Giới tính, Văn hóa, Độ tuổi, Pháp luật, Kì thị, Cổ hủ...v..v...v.. Mới viết lần đầu, ai không thích có thể dừng đọc, xóa theo dõi, xóa khỏi danh sách đọc, xóa bình chọn và không bao giờ quay lại. Nhưng xin phiền các chúng hủ, đồng râm đừng ném gạch, đá, cát, sỏi, bê tông, xi măng, sắt, thép, giấy vụn vỏ lon, chai, lọ,..v....v...Vào 'đứa con' đầu lòng của Nagi nhoa hiuhiu~~~ Dù cung Xử Nữ nhưng nói luôn là Nagi sẽ thiên vị Couple : Ngư-Sư (Mỹ Cường Đảng muôn năm !!! Vạn tuế ! Vạn vạn tuế !!) vì Gi thích thế đó ~ Nói chung đều có đất diễn hết trơn hết trội ý mờ~…
Tác giả: Hạ Lan Mẫn Nguyệt Các bạn độc giả yêu quý! Truyện "Nương tử, ta sai rồi..." của Nguyệt Nguyệt có sử dụng một số chi tiết từ truyện "Vương phi thất sủng" và "Lãnh hoàng phế hậu" nên các bạn nếu có thấy truyện của mình có chi tiết giống thì hãy hiểu cho mình nhé!Tài năng Mẫn Nguyệt chỉ bé như cái móng tay thôi à, nên các bạn cố gắng hiểu giúp mình nha!*** Đêm khuya thanh vắng. Đối với phi tần thì không gì đáng sợ bằng chốn khuê phòng lạnh lẽo. Vậy mà giờ đây nàng đêm nào cũng vậy, giữa chiếc giường rộng lớn mang sắc xanh ngọc lục bảo, nơi mà đáng ra nàng và phu quân đang âu yếm hạnh phúc thì một mình nàng, thân hình lạnh ngắt, đầu tóc rối bời đang đưa ánh mắt thẫn thờ chứa chan sự cô đơn ra ngoài cửa sổ. Nàng đã quá tuyệt vọng. Từ ngày về Đông cung làm thê tử của hắn thì nàng chưa từng có một giây hạnh phúc. Trước mặt cha mẹ nàng, hắn tỏ ra hết sức yêu thương nàng để rồi, đêm tân hôn hắn cùng sủng phi ân ái nồng nhiệt. Nàng hỏi ông trời rốt cuộc nàng đã phạm phải lỗi lầm gì mà phải chịu nhiều uất ức đến như vậy? Nàng vốn dĩ là công chúa thứ tư của Tần Thủy Hoàng và Lưu Hoàng hậu. Khi xưa Đại Tần và Đại Trần đã cùng nhau chống giặc ngoại xâm rồi giờ đã trở thành hai cường quốc mà ai ai cũng phải nể sợ. Vua Tần và vua Trần từ ngày ấy trở thành tri kỉ nên quốc thái dân an cũng là chuyện thường tình. Hắn là thái tử con của vua Trần, hoàng đế tương lai không kiêu ngạo mới là lạ. Tên cẩu thái tử đó vì ba tỷ tỷ cao quý đã lên kiệu hoa nên vào một ngày đẹp trời đã mang lễ …
--người con gái ấy vẻ ngoài dịu dàng, xinh đẹp và nhân hậu trong mắt hắn, luôn mỉm cười, yêu động vật và thích đồ ngọt, người phụ nữ mà gã yêu thật lòng nhất.....cuối cùng lại là 1 thứ kinh tởm đến rợn người--...Jinpachi bị con ả tâm thần này cho vào tầm mắtGã không ngờ được rằng , người vợ có phần hiền lành, dịu dàng và nhân hậu của mình lại là 1 kẻ tâm thần ăn thịt người cơ chứ?cô thật sự giấu quá kĩ căn bệnhcất giấu dưới lớp vỏ bọc 1 con cừu non ngây thơ , che đi cái thứ vốn đã mục nát , tởm lợm,nhầy nhụa của cô"anh có yêu em không?""có ""vậy nếu em giết người vì anh, anh còn yêu em không? Jinpachi?....""........."--------------•------------[Rối loạn tâm thần Wendigo là căn bệnh về thần kinh đề cập tình trạng một người có mong muốn mãnh liệt trong việc ăn thịt người, nhưng khác với các loại thần kinh mất ý thức khác thì người mắc bệnh Wendigo ý thức được hành động mình đang làm. Họ vẫn muốn ăn thịt người mắc dù không rơi vào hoàn cảnh đặc biệt như đói, thiếu thốn thực phẩm. Điều này thật sự man rợ và nguy hiểm]nguồn: ggviệc ăn thịt đồng loại có thể tùy thuộc vào môi trường, sinh tồn hoặc yêu thích việc đó hay thậm chí là nghiện thịt ăn đồng loại của mìnhCp: ego jinpachi x dowa fukiui…
Là một câu chuyện được mình viết dựa trên những mảnh kí ức còn sót lại, trong tuổi thơ của mình. Đây không phải là một câu chuyện thú vị, cũng chẳng có quá nhiều cảm xúc. Chỉ đơn giản mình viết để lưu lại những điều mình chân trọng nhất.Câu chuyện được viết về tuổi thơ của mình, tuổi thơ mà có lẽ là ít người có được, được sống trong một gia đình với đầy sự nhảm nhí. Câu chuyện bắt đầu khi mình học lớp 1 khi đó là khoảng năm 2006.Vì nhà mình có nhiều ng quá nên phần này mình để để gthieu về mn trong gia đình -)) Mọi tên nhân vật đều là biệt danh.Ông bà ngoại mình có tận 8 người con, 7 nữ và 1 cậuBá cả nhà mình có chị Dun và anh Cò, vì lớn hơn bọn mình khá nhiều nên k tgia vào câu chuyện này nhìuBá thứ 2 có 1 anh lớn nên cũng ko chơi cùng tên lả Lỉnh và chị sau hơn mình 2 tuổi tên là Bi (đại công chúa)Mẹ mình là thứ 3. Mình là Tít (nhị công chúa) và có 1 e trai tên là Tun (lục hoàng tử)Dì thứ 4 là mẹ của Đốm( thất công chúa) và Khoang ( tam hoàng tử)Dì thứ 5 là mẹ Xu ( tứ công chúa) và Dưa ( ngũ hoàng tử)Dì thứ 6 là mẹ của Nem (Bát hoàng tử) Dì thứ 7 khi đó vẫn đang ở với bà, chúng mình gọi là Phùng Mama hoặc là Phùng tổng quảnCòn cậu út khi này đi làm tận sứ sở Yên Bái cuối tuần mới về cơ ạ -))…
Tác giả : Phổ Nhị QuýEditor : Cá Chép Phơi SươngThể loại : Đam Mỹ, Cổ Đại, Hư Cấu,...Ý tưởng (một chút) : Phim Bầu Trời Rực Đỏ (Lovers of the red sky)Kwak TaeKan hắn là một vị đại công tử đứng đầu trong Tay Kiếm Kiệt Xuất của Woen Seung Dan - môn phái hàng đầu thành HanYang, hắn cũng là hoàng tử duy nhất của hoàng cung sở hữu tài năng khác người, được xưng là Tu Kiếm Tiên Sư, vô số kẻ muốn trở thành đệ tử của hắn. 1 tuổi đã biết nói, 5 tuổi đã đọc hết quyển U Thuật Đạo Tửu do chính nhà vua viết, 8 tuổi đã biết viết thư pháp, 13 tuổi đã biết dùng cung tên, 19 tuổi đã thành thạo toàn bộ kỉ năng kiếm đạo từ cơ bản đến cực kỳ khó của mình. Do một số lý do phũ phàng, hắn buộc phải nhìn thấy mẫu thân của mình đổ máu, lớn lên dưới sự nuôi dưỡng của Nhà vua và Sư Thúc của hắn tên là Jung EunOh. Vì vậy nên tính tình khó gần ấy đã bị nỗi phẫn uất trong tâm hồn của hắn nuôi lớn, khiến hắn trở nên xa cách với người đời. Trong một lần đi săn đêm, hắn vô tình chạm mặt với Yang NaeSun, một hoạ sĩ tầm thường xuất thân từ làng tranh Kiu Kyung. Kwak TaeKan đã cảm nắng Yang NaeSun ngay từ lần đầu mắt chạm mắt, hoạ vào cuộc đời vô vị của hắn một vệt màu nắng rực rỡ. Cả hai luôn cùng nhau sát cánh trong quá trình tiêu diệt Cửu Ma Tôn - một yêu ma tượng trưng cho cái chết, mối lo duy nhất cản chân hoàng cung trong quá trình phục chế bốn bức chân dung của bốn vị thần Hoả, Thuỷ, Thổ, Mộc - bốn bức tranh nắm quyền quyết định thành hay bại của cả buổi lễ Nguyệt Huyết. Từ đó nhiều bí ẩn cũng được hé lộ…
Mất đi người mẹ yêu quý và sự hiểu nhầm, đã làm cho tôi từ một cô bé hoạt bát, lém lỉnh trở nên lạnh lùng, ngang ngược. Rồi đến khi biết sự thật, khiến tôi quyết định thay đổi, sửa chữa lỗi lầm. Một cô gái 17 có vóc nhỏ nhắn nói thẳng ra là khá lùn, nhan sắc cũng chỉ được coi là ưa nhìn, tính khí lại khác người nên tôi chưa có ai yêu cả. Chỉ là lúc còn nhỏ có từng thích một cậu nhóc và năm lớp 10 vừa rồi có rung động trước một nam sinh. Liệu rằng khi tôi thay đổi và bắt đầu cuộc sống mới, sẽ có tình yêu nào giống như ý nghĩa tên của tôi: Tử Đằng- tình yêu bất diệt? Lúc còn nhỏ chưa hiểu chuyện, chưa biết về ý nghĩa tên của mình, tôi thật sự đã cảm thấy khá khó chịu và bắt mẹ đặt cho biệt danh khác, nên khi ấy mọi người thường biết đến tôi với cái tên Thiên Thiên. Nhà ngoại của tôi là người Nhật, nên ông ngoại cũng đã đặt cho tôi một tên khác là Kami. Chỉ mãi đến khi dần trưởng thành tôi mới thấy quý giá tên của mình, dù là Tử Đằng, Thiên Thiên, hay Kami thì tôi vẫn là tôi. Và những điều mọi người dành cho tôi thì đều đánh trân trọng.…
Tô Kỳ quay đầu lại nhìn ngôi biệt,cười khổ,tất cả đã qua,chỉ còn trong quá khứ thôi,khẽ thở dài,nước mắt cậu trào ra.Cậu và hắn-Địch Phong gặp nhau lần đầu ở bar đồng tính.Lúc ấy,cậu là nhân viên hắn là khách hàg,sau hắn bao nuôi cậu,cậu và hắn sống như đôi tình nhân trẻ vui vẻ sống qua ngày,hắn săn sóc ôn nhu sủng nịnh cậu.Cứ thế,cậu mê muội suốt 1 năm,1 năm qua nói dài không dài,nói ngắn không ngắn,nhưng đủ để cậu yêu hắn,mê luyến không nỡ rời xa hắn,cứ tự lừa mình dối người với hắn cậu là ngoại lệ,sẽ sống bình bình an an chăm sóc hắn hết đời,nhưng cậu hiểu và cũng ghi nhớ hắn sẽ không vì cậu mà tạo ra ngoại lệ,cậu sẽ như bao người tình khác của hắn,hết hứng thú thì bỏ.Cúi đầu che đi những giọt nước mắt,bước thật nhanh rời khỏi ngôi nhà có người mà cả đời cậu cũng không quên được này. Trên cửa sổ lầu 3,trong căn biệt thự xinh đẹp,bóng dáng tinh tế,đôi mắt phượng theo dõi từng cử chỉ của cậu,cho đến khi biến mất khỏi tầm mắt mới thôi,đôi mắt xinh đẹp loé lên sự kiên định,quyết tâm,giọng nói trầm ấm nhẹ nhàng vang lên:-Tiểu Kỳ,ngoan,đợi anh 1 thời gian,nhanh thôi,giải quyết song chuyện gai tộc anh sẽ tìm em._____Cạch.......Cánh cửa màu trắng mở ra,theo đó là bụi bay mù mịt,cậu nhíu mày,ho khan,tim đau nhói,nhanh tay lấy thuốc và nước trong balo uống vào.Chờ cơn đau dịu đi,cậu bắt tay vào dọn phòng,đã lâu không người ở bụi bặm bao phủ khắp phòng,trong góc tường là nấm mốc,may lúc đi đã phủ vải che đồ dùng không hư hại nhiều.Đến gần tối ,căn phòng mới coi như tạm ổn,đi…
Tác giả: Morgan HouselDành tặng:- Bố mẹ tôi, những người đã nuôi dạy tôi.- Gretchen, người đã soi đường chỉ lối cho tôi.- Miles và Reese, những người đã truyền cảm hứng cho tôi."Thiên tài là người có thể làm những việc bình thường khi tất cả những người xung quanh anh ta đều đang đánh mất lý trí." - Napoleon"Thế giới đầy rẫy những điều hiển nhiên mà không ai trong bất kỳ tình huống nào có thể quan sát được." - Sherlock Holmes…
Author: HigoDesigner: Dâu/ ADT teamPairing: Victuuri (Victor Nikiforov x Yuuri Katsuki)Category: BL, ABO, humor, OOC, HESummary: "Macacchin, con sắp có em rồi đó, thích không?", Yuuri cưng nựng Macacchin đang yên vị trong lòng mình, thủ thỉ với nó.Macacchin dường như hiểu được ý của mama nó, ngay lập tức ư ử vài tiếng như thể hiện sự đồng tình. Yuuri một tay xoa đầu nó, tay còn lại thì xoa cái bụng đã hơi to lên được giấu dưới lớp áo len dày. Cậu nhìn ra ngoài. Tuyết bắt đầu rơi rồi. Nó gợi cho cậu nhớ về ngày đầu tiên cậu gặp anh ở suối nước nóng nhà mình. Lúc đó cũng đang là mùa đông mà nhỉ.... Nhanh quá. Những ngày mà cậu vẫn luôn tôn sùng Victor như một vị thần, rồi đến lúc Victor thật sự trở thành huấn luyện viên cho cậu, ngày anh tỏ tình với cậu, lần trao nhẫn ở Tây Ban Nha, và cả màn cầu hôn đầy xúc động của Victor trong đêm cuối cùng của giải Grand Prix Finale nữa. Mọi thứ cứ trôi qua nhanh thật nhanh, đến mức mà cậu chẳng kịp nhận ra. Yuuri nhìn xuống thân dưới của mình, nhẹ nhàng nhắn nhủ với món quà mà cậu đã chuẩn bị suốt ba tháng nay."Ước gì ngày Giáng Sinh này cũng tới thật mau nhỉ..."-----------------------------------------------------Happy birthday, Victor NikiforovThankiu Dâu- chan/ ADT team vì cái bìa xinh xỉu nạ ❤❤…
Câu chuyện ns về một cô gái quậy phá có tiếng, bá đạo rất mê xe môtô và răng khểnh, sau một trận lùm xung trên trường nó đã bị baba yêu dấu bắc phải lm đám cưới vs một ng con trai mà nó k hề biết mặt, ban đầu một mực k đồng ý nhưng chỉ cần nghe ng đó có răng khểnh là ngay lập tức đồng ý ...... và mọi chuyện sau đó mời mọi ng đón đọc nha (khảm-xam-mi-ta ><) (*^﹏^*)…
- Tác Giả : Lạc Thiên Hữu Vy ( là tui ).- Thể loại: ngôn tình, lãng mạn.-Nhân vật chính :+ Cô : Lâm Uyển Nhi, là đứa con duy nhất của một gia đình bình thường, luôn được mọi người yêu quý vì rất tốt bụng, luôn giúp đỡ người khác, luôn cố gắng, chăm chỉ, cần cù nhưng lại rất ngốc nghếch nên nhiều lần đã bị người khác lừa.Chỉ có 1 người bạn thân duy nhất không bao giờ lừa dối mình là Bạch Ninh Nhi. + Anh: Mặc Liên Thành, là người thừa kế duy nhất của Mặc gia, luôn lạnh lùng với tất cả mọi người, đặc biệt là phụ nữ từ khi còn nhỏ, nguyên nhân thì không biết xuất phát từ đâu. Anh rất thông minh, đẹp trai, có tài kinh doanh nhưng lại băng lãnh nên lại càng có nhiều phụ nữ theo đuổi. Ba mẹ anh đã mất từ khi anh 18 tuổi do tai nạn giao thông nên anh phải quản lí công ti từ lúc đó.- Nội dung chính:Vào mùa hoa anh đào năm ấy, họ đã gặp nhau và có 1 lời hứa, 10 năm sau... rồi 20 năm sau, họ đã gặp lại nhau nhưng họ không biết đối phương là người mình đang cần tìm. Rồi, không biết từ khi nào, họ lại dần có tình cảm vs nhau, và rồi khi họ đã nhận ra được tình cảm ấy thì đột nhiên lại có 1 sự việc đã xảy kiến họ phải xa nhau...- Liệu họ có đến đến được với nhau, đọc truyện đi đã nhé ?.* Lề: đây là lần đầu mình viết truyện nên mong mọi người hãy chiếu cố và góp ý thêm cho mình nha. Kamsa ???!…
Anh hỏi một cách khó hiểu: Anh có nhà, có xe, có tài, có mạo, có chỗ nào không tốt?Cô trả lời: Những ưu điểm này của đàn ông đều hấp dẫn kẻ thứ ba, có chỗ nào tốt?Đầu tiên, anh xấu hổ, sau đó nghĩ lại rồi nói: Anh còn có thể một lòng một dạ, biết dọn dẹp nhà cửa, biết nấu ăn, biết lái xe, biết trải giường chiếu, em muốn ra ngoài, anh hộ tốngCô nghe vậy, thương xót nói: Vậy em đành cố mà không chê bai anh.***Đàn ông tốt không được để cho người phụ nữ mình yêu tranh đấu với kẻ thứ ba, mà phải tự giác đá văng cô ta.…
Nhận vậtLai GuanLin: tổng tài máu lạnh, đẹp trai, học giỏi, nhà giàu.Lai JiHoon: tiểu thư dễ thương, xinh đẹp, ngây thơ, em họ của GuanLin.Vô truyện thui1 buổi sáng trong 1 căn phòng màu hường có 1 cô gái mặc chiếc đầm màu hường ôm 1 con gấu màu hường nằm trên chiếc giường màu hồng ngủ.bỗng dưngGL: LAI JIHOON!!!JH: Nae~~~GL: Em biết bây giờ là mấy giờ rồi ko hả???JH: Mới có 6h thui mà oppaGl: con bé này mày có nhìn đồng hồ ko mà nói 6h hả???jihoon nhìn vào đồng hồ vàJH: AHHHHHHJH: sao oppa ko gọi em dậy vậy hiuhui em muộn học mất GL: Oppa ko bít okiiiJH: oppa quá đáng lắm khi nào em đi học về em sẽ xử oppa sauGL: cứ việcJH: Hứ oppa nói đóGl: UkmJH: Thui em đi vscn đãGL: Okiisau khi cô vscn xong thì cô khoác lên mình 1 bộ đồ gọn gàng và đi xuống nhà GL: vô ăn sáng điJH: Nae~~~cô vô ăn sáng và ko biết rằng trong cốc nước cam của cô có thuốc kích dục, sau khi ăn xong cô thấy người mình bắt đầu nóng lên vã khẽ rên nhẹGL: em sao vậy JiHoon???( giả ngây thơ )JH: oppa em.... em nóngGL: để oppa giúp em nha ( cười ma mị ) the endtập này đến đây thui nhoa tui lười viết lắm ồiPP mọi ngườu nhoaI Love You…
Dương hạo(Công):Giang hồ, lạnh lùng, hiền(đối với thụ thui), 18 tuổi Trần Hào(Thụ):Hồn nhiên, hay cười, bít quan tâm ng' khác Văn án Hào:Anh ơi, em lỡ trúng cho em xin lỗi.Anh học cùng lớp phải hông??Em sẽ tạ lỗi anh sau nha...em đi trước Dương:Nhóc nói gì??Làm anh ra như vậy rồi bỏ anh nhể.Đền bù cho anh đi.Em sẽ là ng' anh chọn với bí mật của định mệnh này, hông cho em đi đâu cả Kết thúc HE nha, công và thụ kiu te lắm á, có vài chap sẽ ngược thụ hay công thì tùy hứng Cấm mang đi dưới mọi hình thức Có H+ á nha…
Cre: sora Meliay.D.sora [Pinterest]/bìa.Lưu ý: +truyện theo Au của mình và maybe OOC, thể loại liên quan đến trường học và có phép thuật. Nói toẹt ra là phù thủy như tiêu đề truyện nên không ai thích có thể ra, mình không ép. +truyện không mang yếu tố lịch sử vì t/g dốt sử-địa, nhưng vẫn có mối thù ẩn đối với một số nhân vật. +truyện hoàn toàn tự nghĩ nhưng nếu mình có lấy ý tưởng của một số tác giả truyện khác mình vẫn nghi nguồn. +mỗi bức tranh mình lấy mình sẽ cre và nếu có thể mình sẽ xin hỏi ý kiến trước khi lấy. +vì là lần đầu viết, có sai sót chính tả hoặc nội dung chưa hoàn thiện, không vừa ý mọi người. Mong mọi người cho mình ý kiến, nhận xét và giúp mình sửa. Mình sẽ cố gắng tạo ra tác phẩm vừa ý mọi người nhất. +lịch truyện vẫn chưa có nên rất thất thường. +có yếu tố Buff 'nhẹ' cho nhân vật chính, ghét có thể out và rời đi (sắc đẹp). +lời văn sẽ rất lủng củng, không hay hoặc có lẽ gây khó chịu, mong mọi người sẽ góp ý. Mình sẽ sửa cho lời văn hợp lí hơn. +cuối cùng..t/g ăn chay và thương Tổ Quốc nên sẽ không H+:>. Chỉ hôn hít, sờ mó các kỉu, thả thính gì gì thui. [Chúc mọi người một ngày vui vẻ].…
[RADIO MÙA TUỔI TRẺ] là chuỗi series về những mảnh kí ức của cô gái tuổi 18 - tuổi rạo rực trong cơn say của tình yêu, nhiệt huyết của tuổi trẻ. Ai cũng có những mảnh kí ức hỉ, nộ, ái, ố. Quan trọng rằng họ chọn cất giữ trong trái tim hay chọn cách lãng quên những vụn vỡ của một thời người ta gọi đó là cỏ dại.Trang Hạ - Giang Đông. Hai cái tên - hai tính cách. Như Hạ - Đông đối lập nhau, cùng đứng trong một vòng tuần hoàn không thể thiếu. Liệu rằng họ có thể một lần tái hợp, một lần sống như loài cỏ dại vô lo, vô nghĩ để được là chính em, chính anh.…