[Oneshot] Những gam màu của nắng
- Nắng có màu gì vậy cô bé?- Màu của nụ cười của cậu đó, đồ ngốc!_Write by: Hạt Dẻ Date:12_04_2018…
- Nắng có màu gì vậy cô bé?- Màu của nụ cười của cậu đó, đồ ngốc!_Write by: Hạt Dẻ Date:12_04_2018…
Anh có tin yêu từ lần nhìn đầu tiên không?Em đã yêu anh như vậy đấy!Và chúng ta đã yêu nhau dưới cơn mưa!!!( khùng khùng viết, không hay xin đừng ném đá)…
Đây là 1 câu chuyện về tuổi học trò của mình, là câu chuyện có thật về mối tình năm ấy.Nó sẽ kém phần lãng mạng như những Bộ truyện ngôn tình khác.Những gì mình đưa vào đây, chỉ là sự thật và những ký ức lờ mờ về những năm tháng ấy.Thể loại:Tình cảm, tuổi học tròWaring: Nếu bạn muốn 1 câu chuyện có nhân vật hoàn hảo, xinh như mộng, đẹp trai, giàu có. Tình tiết lãng mạng đầy hoa hồng và nến đỏ, thì khuyên bạn nên back ^^Vì đây chỉ là những trái nghiệm về mối tình năm ấy của mình...Nếu bạn ko thích hoặc thấy truyện ko hay cứ góp ý, mình rất vui lòng tiếp thu.Vì đây là lần đầu mình viết truyện.…
Câu chuyện ngắn chủ yếu xoay quanh hai nhân vật chính Thắm và Thiên. Những cảm xúc khi yêu ở độ tuổi cấp ba rực rỡ.…
Khoảng thời gian được bên anh, em luôn cảm thấy được anh che chở bảo vệ như một đứa bé. Nhưng đến lúc anh rời xa một thời gian thì lại cảm thấy trống vắng.Anh không bao giờ nhận ra những biểu hiện của em khi em gần anh, anh chỉ quan tâm mọi người. Anh ác lắmNhưng người em thường chỉ có anh.…
Đây nói về năm học cấp 1 cuối cùng zới mình 👁️👄👁️ ( nói chung là nhật kí á 💞)đây nói về một chiếc lớp bất ổn với 1 năm học trôi quaChào mọi người mình tên là Trúc mọi người thường gọi mình là chúp ba chúp hoặc sunnyMong m.n đọc zui zẻ nhennnn…
Sau khi ăn tối xong, An chở tôi về nhà.Đường phố Sài Gòn lúc nào cũng đông đúc người qua lại, mặc dù thế nhưng tôi vẫn thích Sài Gòn vào buổi đêm nhất, có lẽ do ban đêm trời bắt đầu dịu đi, mát mẻ hơn.Ngồi trên xe, tâm hồn tôi cứ phiêu lạt theo những dòng người qua lại.Được một lúc An hỏi tôi" Sao thế, sao hôm nay mày chẳng nói câu nào thế?""Tao đang bận ngắm cảnh"Tôi nhích người về phía trước, để cằm mình lên vai của An để có thể nghe rõ An nói "Chổ này có gì để ngắm cảnh" "Có chứ, mày không biết gì cả" An lại hỏi tiếp tôi, tay nó chỉ vào một cặp đang lái xe bên cạnh"Mày thấy họ hạnh phúc không?""Ờ thì sao""Họ giống như tao với mày ấy"Trời ơi, ý gì đây! Mặc dù gương mặt tôi vẫn như vậy nhưng trong lòng tôi đang phát sướng vì câu nói của An.Tôi có tình đánh lạc hướng, thoát khỏi cái tình huống ngại ngùng này " Đẹp trai nhỉ"Tôi nói xong, An im lặng một lát rồi nói, giọng như có vẻ không mấy dễ chịu"Ừ, anh đó nhìn đẹp nhỉ ""Không tao nói mày ấy"Vừa nói, tôi vừa nhích lại gần An thêm một chút, tôi đưa đầu nhìn An.Đúng lúc đó, An cười quay qua nhìn tôi.Ánh mắt chúng tôi chạm nhau..."Con nhỏ này, có để yên cho tao lái xe không?"Tôi đánh vào vai nó một cái " Này, mày lái xe cho đàng hoàng, tao không muốn chầu ông bà sớm đâu"" Biết rồi" Nói là thế nhưng ngay phút sau nó lái thẳng vào cái ổ gà trên đường, làm tôi được phen hồn lìa khỏi sát " Đinh Nguyễn Tường An, cụ nhà mày" tôi chửi nó, thế nhưng đáp lại tôi chỉ là tiếng cười giòn tan của thằng An. Tôi hờn giỗi quay chổ khác, nhưng trong lòng tôi vốn đã…
Tác giả:Văn Thành LêNguồn:báo Mực TímNguồn ảnh:thuvienvan.vnBy: Thuansam…
Cover and picture of this shot belongs to me.•Thanh xuân không dài cũng chả ngắn, nên vài dòng thơ one-shot này cũng thế.♡•Cảm nhận riêng của mình thôi nhé, mà cái này không được viết vào năm học lớp 12 đâu nên có thể cái cảm giác nó không đúng lắm.♡•Xin tôn trọng tác giả, vậy thôi, mọi người có thể vào và chia sẻ trải nghiệm của riêng mình nếu thích nhé.♡🌼.......31.07.21…
Gió quỷ môn lành lạnh mang tiếng sói lang cùng quỷ dữ - Chốn trần gian ai cùng người đẫm máu với khói sương…
Tác giả: Bà Mew. Truyện do tác giả Bà Mew sáng tác😂😂.…
Vài dòng hồi ức của chúng ta…
HOÁN MỆNH Tác giả: 69deluxeMục Lục:Spoiler: CHAPTER 1: HOÁN MỆNHSpoiler: CHAPTER 2: TRỞ VỀThân chào ae,Cũng khá lâu rồi tôi không viết truyện. Thỉnh thoảng tôi cũng có quay lại diễn đàn xem qua, vẫn thấy tin nhắn và thông báo follow nick mình. Cảm giác khá vui, nhận ra mình chưa bị quên lãng.Dạo này khá rảnh rỗi tôi lại tình cờ nghĩ ra một cốt truyện khá thú vị nên viết lại. Hôm nay tôi đăng truyện lên xem như món quà nhỏ gửi tặng anh em Lxers.Hoán mệnh là một dài nhiều tập. Nội dung bao gồm nhiều thể loại (huyền bí, trinh thám, group sex, rape, NTR...). Các Anh em cân nhắc trước khi đọc.Truyện về một thanh niên nghèo khổ tên Minh, mồ côi cha mẹ. Từ bảy tuổi Minh đã lang thang đầu đường xó chợ và được một bà chủ quán ăn nhận nuôi. Một lần "tai nạn nghề nghiệp" Minh bị sét đánh nhưng không chết. Sau đó nó phát hiện ra mình có một khả năng kì lạ, đó là nhập hồn vào cơ thể vật sống khác. Tuy nhiên, chưa kịp khám phá khả năng mới của mình, tai hoạ lại đổ ập xuống... Linh hồn Minh rơi vào cơ thể một thằng con trai cùng tuổi, nhưng gia thế lại khủng khiếp không tưởng tượng nổi. Sau đó là cuộc phiêu lưu của Minh trong một thế giới hoàn toàn xa lạ... Liệu Minh có thể một lần nữa trở lại chính mình không ? Hoặc nên hỏi, Minh có còn muốn trở về kiếp bần hàn trước đây không ?Câu trả lời sẽ xuất hiện, nhưng cũng khá lâu đấy.( Vì đọc thấy hay và hâm mộ tác giả nên mình xin được copy) Thanks mọi người đã đọc…
Mối tình đầu ai mà chả có, chỉ là vĩnh cửu hay ngọn gió thoáng qua. Mối tình đầu hầu hết đều để lại cho ta những dư vị nhớ mãi không quên...Bốn năm để tôi vừa yêu, vừa nhớ, vừa chờ và từ bỏ.…
Cucho là một cậu bé nghèo không cha, không mẹ. Cậu sống với bà trên căn áp mái của một tòa nhà cũ kỹ thuộc thành phố Madrid. Mới 10 tuổi nhưng cậu bé đã vừa phải vừa học vừa làm để mua sữa cho bà uống, cậu bé rất có nghị lực sáng ý, chịu khó bươn chải nhưng cũng thật trong sáng với những mơ ước tuyệt vời về cuộc đời.…
Câu chuyện dựa trên những gì tác giả cảm nhận và chứng kiếnTinhyeu này được tìm thấy ở trong chính tânh xuân của tác giảMong bn đọc và hiểu!…
Đây là truyện đầu tay của mik, nếu thấy hk hay thì mấy bn cho mik thên ý kiến. Đừg ném đá tội nghiệp mik.…
Chuyện kể về 1 cô bé cuối cấp với 1 mối tình đơn phương…
Một câu chuyện buồn............" Nhiều lúc...con người ta không muốn nói ra tình cảm của bản thân vì sợ mất những gì đang có. Họ tự bắt mình phải bằng lòng với hiện tại. Vậy là đủ."@pthus9-minko…