{ fanfic Hoa sơn tái khởi } Những câu chuyện ngắn cũng có thể là dài
Những câu truyneje về otp hoắc non-cp miễn tôi có ý tưởng thì sẽ viết…
Những câu truyneje về otp hoắc non-cp miễn tôi có ý tưởng thì sẽ viết…
ngọt ngào đầu taymỗi ngày một mẩu chuyện nhỏ cùng nhóc lớn và bé nhỏ…
Truyện được viết dựa trên những chi tiết có thật. Dù không hay hay có hay, mong mọi người không ném đá tác giả :v Không chấp nhận các loại gạch đá xây nhà. Cũng mong nếu mang đi đâu, phiền báo 1 lời với tác giả. Xin chân thành cám ơn các bạn.[VĂN ÁN]:-Dù sai người, sai thời điểm; sai người, đúng thời điểm; đúng người, sai thời điểm, đều đau.- 2 cô gái đều mang trái tim tổn thương vì tình, vô tình nhờ duyên phận mà gặp mặt nhau. Từ bằng hữu dần dần trở thành 2 người thân thiết, quấn quýt bên nhau không rời. 2 người trải qua bao nhiêu khó khăn để được bên nhau, hạnh phúc mà sống. Cứ tưởng sẽ được sống mãi mãi như thế, nhưng cuối cùng-- vẫn là tổn thương đối phương. Cả 2 bên, lại lần nữa, đều máu chảy đầm đìa. - Rốt cuộc, sẽ là hạnh phúc tiếp tục bên nhau? Hay là chia tay mỗi người một nơi ôm nỗi đau gặm nhấm 1 mình?…
Câu chuyện là một cảm nhận của bản thân sau khi yêu một chàng trai. Dù cả hai còn tình cảm nhưng có những việc không thể ngờ mà cả hai đã chia tay.…
Đáng lẽ em không nên mơ những giấc mộng hư ảo, không nên yêu anh say đắm thì giờ đã tốt hơn rồi.Anh nhỉ ?…
DÁM MƠ LỚN, ĐỪNG HOÀI PHÍ TUỔI TRẺ!Những ngày mười tám đôi mươi ta đều mơ những giấc mơ lớn, đều khao khát đạp tung tất cả để bay ra khỏi vòng tay của gia đình, mẹ cha.Những ngày hăm lăm nhìn lại hình như giấc mơ đã tiêu hao đi ít nhiều... Ta chậm lại, bớt kì vọng hơn, cũng bớt nỗ lực hơn.Hình như ta không còn trẻ nữa.Để rồi những bộn bề của cuộc sống cuốn giấc mơ của bạn đi như dòng nước hững hờ cuốn trôi chiếc lá. Cứ thế, bạn vội vã trưởng thành, vội vã yêu, vội vã sống, vội vã quên đi khát khao mình từng có. Ừ thì ta lớn rồi phải không?Nhưng bạn biết không: Bung mình ra sống một đời nhiệt huyết rực rỡ hay thu mình lại bình bình yên yên nơi góc nhà...lựa chọn là ở bạn?Tuổi trẻ của bạn chẳng phải tuổi tác hay số đếm, tuổi trẻ được định nghĩa bằng đam mê, bằng ngọn lửa bằng khao khát trong bạn.Một ngày bạn còn sống với những khát vọng, còn bản lĩnh dám chọn những thách thức chính là tuổi trẻ của bạn.Trẻ mà ngu ngốc cũng được nhưng đừng bỏ cuộc.Trẻ mà sai cũng được nhưng đừng gục ngã.Trẻ mà đi chậm cũng được đi nhanh cũng được nhưng đừng quên ước mơ đời mình.Nếu tuổi trẻ chẳng có gian truân, chỉ đơn giản là ngày dài tháng rộng lẳng lặng trôi qua, là sắp đặt của mẹ cha, là an ổn sống một đời tẻ nhạt... Vậy chẳng phải hoài phí lắm hay sao?Được chắp bút bởi một trong những tác giả trẻ tài năng nhất Trung Quốc - Lư Tư Hạo, "Dám mơ lớn, đừng hoài phí tuổi trẻ" gieo vào lòng bạn một ngọn lửa nhỏ âm ỉ mà sáng trong để nhen nhóm lại những giấc mơ mãnh l…
Đời người được mấy thanh xuân, tại sao không buông thả làm những thứ mình thích mà lại phải gò bó, làm theo sự sắp đặt. Thanh xuân của tôi và của cậu giống nhau. Nó đều xuất hiện vào độ tuổi đẹp nhất đời người. Nhưng nó sẽ khác nhau nếu ta không biết giữ gìn.Câu truyện kể về sự quan tâm của cô gái với một anh khóa trên, nhưng một lựa chọn khó khăn cho mình khi cô rung động cả anh ấy và cậu bạn cùng lớp. Vậy nếu là các bạn các bạn sẽ làm như thế nào? Buông xuôi hay chọn cả 2 It's my story…
Kháng chiến lấy đi anh, vậy em sẽ đi, đi để viết tiếp những ước mơ còn dang dở của anh.…
Cho ngày xin khép lại quá khứ, yêu em tiếp ở chương sau…
- Em vốn dĩ đã yêu, nhưng người em yêu là anh ấy. Có lẽ tình yêu của anh, em chỉ có thể cất trong góc, mãi mãi không thể nuôi dưỡng. Như cây hoa đã tàn úa, mãi mãi kẹt trong đất, không thể nào tái sinh. Cuộc đời này em nợ anh nhiều thứ, nhưng không thể trả hết. Chỉ có đợi kiếp sau, chúng ta làm lại từ đầu. Tác giả: Linh Tấc NgơTên truyện: Câu chuyện của em.Thể loại: Ngôn tình, lãng mạn, thanh xuân vườn trường, quân nhân, hài hước, H, ngược, hiện đại.Đây là truyện lần đầu mình viết, có gì sai sót các bạn góp ý cho mình, rất mong các bạn có thể đọc truyện vui vẻ, mình xin cảm ơn vì đã ghé đọc :")).…
Một ngày đẹp trời nọ, có một đứa trẻ gõ cửa sơn môn, xin làm đệ tử cuối cùng của Hoa Sơn phái đời thứ hai mươi ba. Mà đứa trẻ này cũng giống như Hoa Sơn Thần Long năm đó, đều cùng hắn đi trên một con đường, cũng đều nói một câu giống nhau. Thumbnail credit: @DB_BACKUP trên X (Đã xin được quyền sử dụng)…
-Vương Tuấn Khải(Karry) : 2000 tuổi, chủ nhân của Blue Rose, tính cách lạnh lùng và độc đoán, ánh mắt sắc bén có thể giết người.-Dịch Dương Thiên Tỉ (Jackson) :1500 tuổi, chủ nhân của Red Rose, tính cách trầm ổn và hòa khí, đôi mắt hổ phách kiên định nhưng ấm áp.-Vương Nguyên(Roy) :1500 tuổi, chủ nhân của Green Rose, tính cách cởi mở và vui vẻ, ánh mắt long lanh như có ánh sao.-Dương Hy An (Ju) : 16 tuổi, công chúa của Blue Rose, tính cách khó đoán và thay đổi tùy vào trường hợp, đôi mắt xám tro u buồn và đầy ma mị.…
Voi truyện rồi biết:-) :-) :-)…