(Lục Tiểu Phụng đồng nhân) Trúc thính Tuyết quy
…
Tên truyện: Mật Ngọt Tác giả: Mây BayThể loại: Học đường, lãng mạn, vui nhộnTuổi trẻ như một quả anh đào đầu mùa, căng mọng nhưng lại có chút chua chát. Còn tình đầu, lại là mật ngọt, len lỏi vào từng tế bào, xoa dịu những tâm hồn còn vụng dại.Mật ngọt là câu chuyện về những tháng ngày cuối cùng của tuổi học trò, nơi những giấc mơ, hoài bão, và cả những rung động đầu đời được gói ghém cẩn thận. Đây còn là câu chuyện về một mùa hè cuối cấp đầy biến động, nơi tình bạn bị thử thách bởi những rung động đầu đời. Tình cảm đơn phương, sự ghen tuông, những bí mật ẩn giấu... tất cả đã tạo nên một cơn bão lớn, đe dọa cuốn phăng mọi thứ. Giữa những bộn bề ôn thi, những lựa chọn tương lai, họ đã cùng nhau chia sẻ, cùng nhau trưởng thành. Thế nhưng, liệu tình yêu có trở thành rào cản, khiến tình bạn rạn nứt? Liệu họ có đủ sức mạnh để giữ chặt lấy nhau khi những bí mật, những hiểu lầm ập đến?Liệu những giọt mật ngọt ấy có đủ sức để hàn gắn những rạn nứt của tình bạn, để hóa giải những hiểu lầm, và để chữa lành những vết thương?…
những câu chuyện ngẫu hứng viết nên…
Viết vs mục đích troll con bạn :D…
Đây là list đề cử trên Tấn Giang, tui đọc thấy phần giới thiệu hay nên lôi về, có bộ chưa hoàn, có hoàn rồi.…
||Bỗng một ngày thế giới bạn đang sống đột nhiên xuất hiện những nhân vật trong một bộ anime mà bạn thích? Tuy nhiên, tất cả các tác phẩm về họ đều biến mất, không một ai nhớ ngoại trừ bạn? Một vị thần triệu hồi bạn vào một không gian và nói rằng bạn là người được chọn và là người duy nhất nhớ thế giới thực? Gia đình, bạn bè, mọi người đều thay đổi, thế giới xung quanh thay đổi, ngày tháng năm cũng thay đổi...||…
Tổng hợp những mẫu truyện nhỏ của Lang Đồ 🐺🐰Truyện dịch chui 🙌🏻…
Truyện là những đoạn tâm trạng ngắn, là những câu chuyện giúp chúng ta bộc lộ mọi cung bậc cảm xúc. Truyện là kí ức về thời thanh xuân, là những tâm lí của tuổi trẻ...…
khai mấy: 17/4/20xxđóng máy: xx/xx/xx…
_series drabble_dịu dàng trong mắt emyêu thương trong mắt anh- love for donghwan -donghyuk & jinhwan…
Sẽ như thế nào khi Kim Dokja bỗng nhiên bị thu nhỏ trong hai tuần? trích một đoạn:Sau trận chiến khốc liệt, bầu trời như bị xé toạc những ánh sáng bắt đầu len lỏi xuyên qua tầng mây xám xịt dày đặc, làn gió nhẹ lướt qua mang theo bụi sáng lấp lánh như tro sao. Cả company đều mệt rã rời sau trận chiến đấu căng thẳng ai cũng đi về nghỉ ngơi chỉ riêng Kim Dokja vẫn đứng đó Yoo Jonghyuk và Han Sooyoung vẫn ở lại để trông chừng con mực thích đâm đầu vào chỗ chết này. Vì vừa trải qua trận chiến nên Kim Dokja quyết định sẽ nghỉ ngơi một chút. Yoo Joonghyuk và Han Sooyoung vừa đi ra chỗ khác để tìm ít củi và thức ăn. Một cơn gió thổi vào trong hang động nơi mà cậu đang nghỉ ngơi. Cảm giác đầu tiên của Kim Dokja là... gió mạnh quá. Rồi cậu thiếp đi từ lúc nào không hay. Khi tỉnh lại cậu nghe thấy giọng Yoo Jonghyuk trầm thấp, cộc lốc, cùng với thứ áp lực quen thuộc nhưng thoáng trong đó là sự hoang mang và nghi hoặc."Kim Dokja?"Kim Dokja từ từ mở mắt. Cậu khẽ chớp mắt rồi hơi ngẩng đầu lên. " Yoo Joonghyuk?"Nhưng rồi cậu bỗng khựng lại. Trước mắt cậu, Yoo Jonghyuk đang... cao một cách bất thường. Không, không phải Yoo Jonghyuk cao lên mà là do cậu đã nhỏ đi.Chiếc áo khoác của mình giờ to như tấm chăn, bàn tay Yoo Jonghyuk vừa vươn tới đã đủ để nhấc bổng cậu lên khỏi mặt đất."Này... bỏ tôi xuống."- giọng hoang mang, hoảng hốt " Đã có chuyện xảy ra?"- đôi mắt yoo joonghyuk ánh lên vẻ nghi ngờ rõ rệt"Tôi mới là người nên hỏi câu đó đấy!" - giọng hơi gắt…
Tác giả: Nhai NhaiEditor: 13everly (Tiểu Bạch Thử ♥ Triển Tiểu Miêu)Tổng cộng mình tìm được 7 truyện ngắn của Nhai Nhai, sẽ up dần dần.Ngoài ra còn có 1 truyện dài, nếu edit mình sẽ up riêng, nhưng chắc là không.…
Em sẽ chờ anh Chờ cho tới khi nào anh về với em.Nhưng em mệt rồi , em đến với anh nhé!…
tưởng 12a2 với 12a1 thù nhau lắm cơ mà??…
Họ từng có cả thanh xuân để ở bên nhau, từng đi qua những ngày tháng ngập nắng, tiếng cười, và cả những rung động âm thầm chẳng ai dám gọi tên. Không hứa hẹn, không lời yêu, chỉ là ngầm hiểu rằng người kia quan trọng đến nhường nào.Thế nhưng cuộc đời không phải lúc nào cũng dịu dàng như tuổi trẻ. Một người buộc phải ra đi, bỏ lại người kia cùng hàng trăm câu hỏi không lời đáp. Tin nhắn không được trả lời, ký ức không thể xoá mờ, tình cảm không được thừa nhận... tất cả đọng lại thành nuối tiếc.Nhiều năm sau gặp lại, ánh mắt vẫn là của ngày xưa, nhưng tim đã không còn dám tiến thêm một bước. Giữa họ là những năm tháng đã lỡ, là khoảng cách chẳng thể xóa nhòa bằng một cái ôm hay một lời "xin lỗi".Có những người chỉ bước vào đời ta một đoạn, nhưng để lại dấu vết không gì xoá được - như nỗi buồn của một tình yêu chưa từng kịp bắt đầu.…
" Dù có chuyện gì xảy ra, dù anh có như thế nào thì em vẫn ở đây, vẫn ôm anh vào lòng để bảo vệ anh khỏi những sóng gió cuộc đời tựa như lòng biển ấm áp .. "…