[muộii x lamoon] không đau nữa rồi
lời deep thật đấyooc nha mấy mom…
lời deep thật đấyooc nha mấy mom…
Tên tác phẩm - Twelve Candles: The Last TraitorTác giả: Hoắc Oanh - Hữu HảoThể loại: hành động, đời thường, tình cảm,...Khuyến cáo: tam quan sụp đổ gần cuối truyệnLịch ra truyện: chủ nhật mỗi tuần_________________________ Trụ sở chính của Sipath Group, nơi đã từng là chốn xa hoa bậc nhất, cũng là nơi sở hữu các trang thiết bị tối tân nhất. Nhưng tất cả cũng chỉ vẹn hai chữ "đã từng". Lúc này đây, tòa nhà trụ sở đổ nát, tất cả chỉ còn là mớ gạch vụn, mọi thứ tan hoang sau cuộc chiến tàn khốc. Xung quanh, xác người la liệt, máu và bụi đất hòa vào nhau tạo thành thứ bùn đỏ không tên. Không chỉ xác người, những Vạn Sắc đủ mọi hình hài cũng nằm rải rác trong mớ đổ nát. Haoki, bây giờ là Laura, bước qua đống đổ nát. Cậu bước đến trước mặt Aka, lão già vẫn đang chết trân sau khi biết chân tướng. Cho dù cậu có đẩy nhẹ, ông ta vẫn như cái xác không hồn mà ngoan ngoãn ngồi xuống cái ghế phía sau. Cậu nở một nụ cười, nụ cười ngoác đến tận mang tai, lộ ra hàm răng cá mập đặc trưng của gia tộc Sipath. Đôi mắt xanh biếc như biển cả, lúc này lại trũng sâu như đại dương. Tất nhiên là cậu rất thoả mãn với kết quả này, một cái kết mà tất cả đều phải tận số. Cậu đứng đó, nhìn gương mặt trắng bệch như giấy của Aka. Vẻ mặt cậu dấy lên sự hưng phấn và thỏa mãn lạ thường trước mọi thứ xung quanh. Rồi, cậu từ từ đưa hai tay lên , ngửa mặt lên trời cười như mộ kẻ chiến thắng._Ha ha ha ha! ha ha ha ha ha! Một tràng cười lớn tuôn ra khỏi miệng cậu. Tiếng cười vang vọng cả chốn đổ nát, khu…
sao đỏ bùi thái bảo châu có vấn đề gì với bạn học trần phương ly à?textfic.…
công ty giải trí qua từng câu chuyện, từng mối quan hệ, không cố định. lúc thì capslock, lúc thì lowercase.…
Juky San × Lyly (Em xinh say hi)Timeline 2 người ở cùng 1 đội ở ctr âm nhạc khác nhưng lúc đang quay là vào mùa valentine :3…
⊂((・▽・))⊃truyện hơi sến…
Đây chỉ là một chút ý tưởng, một chút cảm xúc vụt qua trong đầu mình mà thôi...Lần đầu viết truyện mong các bạn thông cảm và nhiệt tình giúp đỡ!!!Không mang đi khi chưa có sự cho phép của tác giảNguồn: @OkimaruAkiko…
một câu chuyện dựa trên tưởng tượng của tác giả, về otp của tác giả…
"Trong đôi mắt ấy, là mùa đông chưa từng tan..."Tống Nhược Dao - cô gái sống cùng ông nội trong căn nhà nhỏ lặng lẽ, từ nhỏ đã mất cha mẹ trong một vụ tai nạn đúng ngày sinh nhật tròn 5 tuổi.Dù lớn lên trong nghèo khó, cô vẫn luôn hiền lành, xinh đẹp và tốt bụng. Nhưng sau lớp vỏ bọc lạnh lùng ấy là ánh mắt u buồn chưa từng có ai chạm đến.Năm 20 tuổi, cô liều mình cứu một người đàn ông bị tai nạn xe hơi rồi biến mất giữa cơn mưa như chưa từng tồn tại.Người đàn ông ấy - Viên Dạ Hàn, 23 tuổi, CEO lạnh lùng của Viên thị, suốt 2 năm trời luôn đi tìm bóng hình cô gái có ánh mắt như mùa đông năm ấy.Khi họ gặp lại, cô đã trở thành một nữ diễn viên đang lên, còn anh - vẫn chưa quên ánh mắt ấy."Cô gái có đôi mắt mang mùa đông, liệu còn nhớ người mình từng cứu?"Và liệu một người đàn ông đã từng chết đi sống lại... có thể giữ lấy trái tim cô thêm một lần nữa?…
Tâm sự ngỏ:Thể loại truyện thơ (Kể truyện cảm xúc) là những câu chuyện được viết dưới dạng thơ với cảm xúc của mình sẽ khiến cho bạn rung động còn kiến thức tinh tế của mình sẽ khiến cho bạn muốn tìm hiểu nó. Với những câu ngắn (thơ) và câu dài (văn xuôi) được xen kẽ và chen lẫn nhau cùng tồn tại một cách đa dạng nhiệm màu. Nó giống như "sự giản dị và đời thường được thay áo mới vậy vừa gần gũi thân quen lại đổi mới sáng tạo".Vì thật ra trước đó mình chỉ viết được 2 bài thơ nhưng có một phép màu đã đến với mình đó là mình yêu một người đàn ông và ví anh ấy đẹp như mơ như hoa văn thơ lá cành nên mình có năng lực viết thơ vô hạn. Nó kỳ diệu lắm ý.Có thể nói em có quá nhiều cảm xúc và lại gộp nó lại cùng một lúc như thể "kiệt tác nhận thức của trái tim mới" nên nhất thời mọi người có thể không cảm được do quá tải. Em xin lỗi vì khiến mọi người có chút "vô hình dung cảm xúc thành bản dạng" nhưng em khóc nhiều lắm khi viết nên mọi người giúp em đọc từng câu và lời ngỏ đề từ của em thật chậm rãi đừng để vần điệu và nhịp điệu của em làm mọi người bị lạc trôi ạ.Thơ em không viết theo từng nội dung trọng tâm vấn đề vì nếu viết theo chiều sâu thì nó không toàn thể và quá cụ thể sẽ dẫn đến mình chỉ chú trọng một nội dung mà quên mất rằng mọi sự việc, hành động, mọi yếu tố, nội dung, vạn vật đang cùng nhau đồng hành tạo nên sự sống tiếp diễn dài vô tận. Nên truyện thơ em là "cảm xúc, nhận thức và kiến thức thế kỷ" sẽ được khai thác trong tương lai qua nhiều ng…
Những cái gì nhàm nhất, đáng yêu nhất, tào lao nhất và đôi khi là buồn nhất của Tố :v…
"Anh có nghĩ, tình yêu là thứ có hạn sử dụng không?"Và anh, khi đó, đã cười và nói:"Nếu có, thì anh sẽ xin mua thêm hạn cho tụi mình."Nhưng chẳng ai bán. Và tụi mình... hết hạn."Chúng ta đã yêu nhau rất nhiều... chỉ là, cuối cùng, lại chọn rời xa."…
Chủ yếu miêu tả về cảm xúc của Izana nên khá ngắn, tôi nảy ra ý tưởng khi đang nghe nhạc tâm trạng~Tên: [TR/IzaTake/Oneshot] LuỵTác giả: AitozuTình trạng: đã hoànCouple: Izana x TakemichiVăn phong lộn xộnTruyện có yếu tố boyxboy/boyloveO.O.CNhân vật của Ken Wakui nhưng số phận nhân vật là của tôi⚠CẤM REUP DƯỚI MỌI HÌNH THỨC. CHỈ ĐĂNG TẠI WATTPAD VÀ MANGATOON. NHỮNG NƠI KHÁC ĐỀU LÀ REUP⚠…
đây là truyện đầu tay của mình mong các bạn nén đá nhẹ tay .mình khuyến cáo các bạn fan cua fine Không nên xem và nếu có thì đừng quá mạnh tay . Còn về cốt truyện thì đọc xong rồi biết…
Từ kẻ thù trở thành bạn rồi biến thành người yêu? Liệu có thể không nhỉ? Chắc là không.Cả cuộc đời Diễm Hằng chưa ai dám thách thức cô. Cho đến một ngày...Han Sara là một cô gái mang tâm hồn đơn giản, đang cố gắng lo cho cuộc sống của mình hằng ngày. Nhưng mọi thứ sắp thay đổi sau một chuyến đi ra ngoài thành phố.Cô là Han SaraNàng là Lamoon( Đây không phải là truyện của mình, mà đây là truyện từ một bạn author nước ngoài. Mình chỉ translate thôi ạ. Nếu có sai sót hãy bỏ qua cho mình nhé )Có thể cách hành văn và các type của mình không hợp với nhiều người. Nhưng mình chỉ có thỉnh cầu nhỏ, dù bạn là reader vãng lai, hãy góp ý nhẹ nhàng, đừng buông lời cay đắng. Và hơn hết mình sẽ đốt bùa chống chính quyền. Mong hãy đi xa khỏi tầm mắt chính quyền.…
Thần bí màu đen cự tháp buông xuống địa cầu, nửa năm sau, hướng toàn nhân loại tuyên bố thông cáo "Địa cầu thượng tuyến". Sổ trăm triệu nhân loại bị kéo vào kỳ dị hắc tháp trò chơi, không thích đọc sách tiểu cô nương, thật lớn vô cùng thích ăn gà tây đại yển thử, cùng ngươi cùng nhau hoàn lớn phú ông trò chơi siêu cấp Mario thúc thúc. Đường Mạch tại đây tận thế bàn trò chơi trong thế giới, đạt được "Ăn làm mạt tịnh không trả tiền" dị năng, không ngừng công lược trò chơi, đi bước một đăng đỉnh hắc tháp, thu hoạch song hướng thầm mến hậu hồn nhiên tình yêu.Tác phẩm này làm nhất thiên mạt thế vô hạn lưu tiểu thuyết, ngôn ngữ khôi hài, nhân vật no đủ, não động mở rộng ra địa cấp độc giả miêu tả ra một cái thiên kì bách quái trò chơi thế giới. Đốt não trò chơi cùng kỳ ba dị năng, thần bí hắc tháp sau lưng chân tướng, theo vai chính nhóm không ngừng mà công tháp, dần dần hiện lên trên đời nhân trước mặt. Hắc tháp tại sao lại tồn tại, nghênh đón nhân loại rốt cuộc là cái gì, thả xem tiểu phu phu liên thủ sấm quan, đăng đỉnh hắc tháp.…
Edit: ShmilySmile17…
Hoàn Mỹ quá ngại để nói, Ngân Mỹ quá ngu ngốc để hiểu.Và sau đây là câu chuyện dài đằng đẵng của Hoàn Mỹ đanh đá và Ngân Mỹ ngốc nghếch. Truyện lấy bối cảnh Miền Tây Việt Nam những năm 90.Author: yseo1201…
Viết chơi chơi thôi sợ chính quyền thấy thì cũng ngại…