Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥
"Em dễ say như vậy nên anh mới không cho em uống nhiều đấy. Hôm nay là ngoại lệ. Em làm tốt lắm. Gặp nhau ở PlayOff nhé. Em say rượu còn anh thì say em"•••••-Truyện là được viết dưới trí tưởng tượng phong phú của mình ạ. -Nhân vật là của mình còn hai anh là của hai anh ạ. -Nếu có gì thiếu sót mong mọi người góp ý để chúng ta cùng có những bộ fic hay hơn ạ.…
-"Bà xã, sao lại ngồi đây? Vào trong nhà nào, coi chừng cảm lạnh!"-"Không, em muốn ngồi đây hóng gió."-"Chỉ vậy thôi sao? Thôi nào, anh biết em có tâm sự, hãy chia sẻ với anh."-"Bởi vì em chợt cảm thấy vì tình yêu mà chúng ta đã phải trải qua biết bao sóng gió, em, em sợ..."-"Sợ gì cơ? Người như em cũng biết sợ á?"-"Anh này!!"-"Haha, anh đùa thôi! Em yên tâm, dù có ra sao, nhưng anh vẫn còn em và em cũng vẫn còn anh! Chúng ta hãy cùng nắm chặt tay nhau đi qua những dăm ba khó khăn, thử thách phía trước, hãy đưa tay để anh có thể đưa em tới nơi hạnh phúc em nhé!"-"Vâng!" -Cô khẽ tựa đầu vào vai anh.Truyện: Đưa tay anh sẽ đưa em trong tới nơi hạnh phúcTình trạng: Đang tiến hành...*Vui lòng không đem truyện của Beoo đi đâu hết, xin cảm ơn!!*#Ảnh: Internet#By: Eira(beoo)…
"Tất cả sự việc vừa rồi lướt nhanh qua như một cuốn phim. Giá như thật sự là một bộ phim thì anh sẽ rating nó 1⭐️"•••••-SE ạ-Truyện là trí tưởng tượng của mình -Truyện là của mình còn hai anh là của hai anh -Nếu có thiếu sót mong mọi người góp ý để chúng ta có những bộ fic chất lượng hơn ạ…
-"Em cứ hỏi tự nhiên. Thầy biết em đang có điều tâm sự"•••••-SE SE SE. Điều quan trọng ạ- Truyện là của mình- Anh hai là của hai anh- Trí tưởng tượng của mình bay xa nên truyện không có thật - Nếu có thiếu sót mong mọi góp ý thêm để chúng ta cùng có những bộ truyện hay hơn ạ…
"Bé yêu ủ rũ chỉ biết cam chịu, tí về phải hỏi ông bô mới được, chơi vậy là chết con rồi 😔"• Fic đầu tiên của mình nên cũng hong bít nói gì nữa.• Tại mê Deft iu quá à. Dính ngải lạc đà nên viết fic cho ảnh. • Fic đầu nên ngôn từ lời văn nói còn nhiều thiếu sót, mong mọi người góp ý thêm để mình nâng cao khả năng viết lách nho🧏🏻♀️• Mô phỏng theo trận đấu vừa rồi của hai anh• Truyện và nhân vật là của mình. Hai ảnh là của hai ảnh 🤙✨…
"À thì ra là Minseok....stoppp. Ẻm ở đây là sao?? Mắc gì khóc??"•••••- Truyện là của mình- Ba anh là của ba anh- Trí tưởng tượng của mình bay xa nên truyện không có thật - Nếu có thiếu sót mong mọi góp ý thêm để chúng ta cùng có những bộ truyện hay hơn ạ🙇🏻♀️🤍…
-"Hả. Gì đấy?? Beyrl nói lại anh nghe??"•••••- Truyện là của mình- Anh hai là của hai anh- Trí tưởng tượng của mình bay xa nên truyện không có thật - Nếu có thiếu sót mong mọi góp ý thêm để chúng ta cùng có những bộ truyện hay hơn ạ…
Phan Thị Mỹ Tâm một cô thư ký xinh đẹp , tài giỏi cô khá là thông minh nhưng cũng có lúc khá là ngốc nghếch và đó chính là điểm mà Huỳnh Tổng yêu thích cô nàng này Huỳnh Minh Hưng chủ tịch tập đoàn Huỳnh gia , tính tình ít nói , lạnh lùng ....nhưng với cô thư ký của mình thì lại đối xử khác biệt lắm nga ~~~ khác thế nào thì mn đọc truyện xong sẽ biết 😜😜còn những nhân vật khác Mụp sẽ thêm sau .....…
Trần Mộc Nhiên không tin người ta có thể nhớ một ánh mắt lâu đến vậy. Nhưng rồi Lục Thừa Minh xuất hiện - sau Tết, sau ba năm, sau một ký ức mờ như giấc mơ, và ngồi ngay cạnh cô ở lớp 12A2.Ngày xưa, dưới một gốc anh đào gần nhà, có cậu trai đưa cô một chiếc ô. Cô không kịp hỏi tên. Cậu cũng không để lại gì ngoài một ánh nhìn lạ lùng và... một sự ấm áp thoáng qua.Ba năm sau, ánh nhìn ấy quay lại. "Có phải cậu là cô bé đứng dưới gốc cây anh đào năm đó không?"Không ai nhớ tên ai, nhưng ký ức thì chưa từng biến mất. Cả hai cứ ngỡ là trùng hợp, nhưng mọi dấu vết đều quay về chỗ cũ - những mảnh ghép khớp đến lạ thường.Giữa những lớp học, những giờ Văn lặng lẽ, những trang nhật ký chưa viết tiếp và những bản vẽ còn dang dở, Nhiên và Minh bước lại gần nhau - không vội, không rõ ràng, chỉ là... không tránh nữa. "Viết là để hiểu mình, không phải để giỏi hơn người khác.""Tớ thích cậu. Nhưng tớ không muốn mình là lý do cậu ở lại, nếu nơi cậu muốn đến là bên người khác."Một câu chuyện nhẹ như mùa xuân, nhưng đau vừa đủ để nhớ.Vì đôi khi, hạnh phúc không đến từ người đầu tiên - mà là người không bỏ mình lại.…
Đây là câu chuyện cũng như một lời tâm sự có thật về cuộc sống của tôi. Một công cuộc đi tìm hạnh phúc chưa có điểm dừng. Tôi tên là Khánh Viên cô gái đến từ miền tây sông nước , tính đến hiện tại tôi đã 28t. Có lẽ vì cuộc sống mưu sinh khó khăn nên từ nhỏ tôi đã thiếu thốn rất nhiều tình cảm của cha mẹ mặc dù nhà tôi chỉ có 2 chị em gái. 12t đã phải sống xa gia đình phụ quán ăn, phụ bán hàng nước để kiếm tiền đi học. Tôi luôn khao khát có một sự yêu thương, sự quan tâm, sự chia sẻ, sự cảm thông và tôi đã bắt đầu công cuộc đi tìm tình yêu tìm sự hạnh phúc kể từ ngày đó. Tôi sẽ như thế nào? Sẽ có được kết thúc tốt đẹp không? Tôi sẽ chia sẻ cho các bạn và mong tìm được sự đồng cảm của ai đó có số phận giống tôi.…
Lee Ki JuAnh từng là một phóng viên trong 7 năm trước khi trở thành người chuyên viết diễn văn, lời phát biểu cho các tổng thống Hàn Quốc.Anh đặc biệt quan tâm đến ngôn ngữ và cách truyền tải cảm xúc đến tận đáy lòng thông qua những con chữ.Cuốn sách "Nhiệt độ ngôn ngữ " đã tái bản 55 lần chỉ trong vòng 1 năm phát hành và lọt top những cuốn sách bán chạy năm 2017 tại Hàn Quốc.*********************************Ngôn ngữ và chữ viết có sự ấm áp và lạnh lẽo của riêng chúngNgôn ngữ và chữ viếtkhông chỉ ghi dấu trong đầumà còn ghi dấu trong tim.Thứ ngôn ngữ lưu trữ trong tâm hồnlà những đóa hoa không bao giờ tàn úaNgắm nhìn những bông hoa ấyta cũng sẽ tìm được cho mình sự ủi an.💕💕💕…