Thế giới siêu nhiên
theo tóm tắt…
theo tóm tắt…
Mình trước nay là người làm việc theo cảm hứng, ngẫu hứng. Và hiện tại mình khá tâm huyết với bộ truyện này, mình muốn làm sống lại những cảm xúc thời mình còn bé với sự bùng nổ của wattpad những năm 2017, 2018 nói riêng với bản thân mình. Mong các bạn sẽ có cái nhìn tốt với những chương truyện " Thơ Thẩn ", cũng hi vọng mình có thể đem lại được cho các bạn những cung bậc cảm xúc mà các bạn mong muốn.Cảm ơn đã quan tâm đến Thơ Thẩn, chúc các bạn có những phút giây vui vẻTác phẩm của riêng tôi, xin mừng mang đi đâu khác...…
Author: Ayumi Amamiya Ngân.🔮 Tên khác: Đừng bao giờ bỏ em lại một mình.🌸 Giới thiệu :Cô là một cô gái hiền lành trầm tính, rất ngây ngô và mê ăn, đặc biệt nghiền truyện cực kỳ. Một ngày nọ, khi chán chê không có việc gì làm, cô bèn nổi hứng đi lướt facebook dạo chơi, bỗng nhiên có một lời mời từ người bạn cùng lớp, giới thiệu cô chơi game "Hotstep ".Kim Ngưu vào chơi thử, không ngờ nó hay và nhộn nhịp đến vậy. Chỉ là, cô cũng muốn mình có đôi có cặp giống người ta a... Thế giới ảo nhưng tình yêu thật. Tâm hồn con gái mà, mong manh lắm, hay ao ước có người yêu lắm... Chơi được một tháng, có tin nhắn từ một người lạ cô mới kết bạn trên Hotstep. Nói chuyện thì vui tính, dễ thương nữa làm cô có cảm tình. Thế là lại chăm online hơn. Cứ chờ nick người ta để cùng vào sàn nhảy cùng. Lúc đó nghĩ lại cứ tủm tỉm cười miết. Cô tương tư rồi! Đa sầu đa cảm...thật mệt mỏi. Nhưng cảm xúc này, lại chẳng thể nào ngăn lại được. Ngồi học trong lớp, các tiết học vẫn trôi qua với trình tự trả bài, học bài, và làm bài tập. Học kì năm đó do bài khó gặp cô lại thức khuya ham chơi, thành ra học không được tốt, kết quả bị giảm sút. Cô buồn não ruột. Thế là cô giáo liền chuyển bạn nam mà cô không có cảm tình nhất, xuống ngồi chung với cô để kèm cô học, làm đôi bạn cùng tiến. Ngưu chỉ muốn nghiến răng tức chết đi thôiii!!! Rồi sau đó... Sẽ thế nào nhỉ? Mời đón xem!…
Tên truyện: [12 chòm sao] Con Ngõ Nhỏ Ngập Lá Sấu BayTác giả: @nhatha1104 (Ký)Tình trạng: [Đang tiến hành]"Tự nhiên, trong một khoảng lặng thầm trống vắng, khi nắng về trên những ô cửa sổ màu xanh, nhưng ở đó tôi lại thấy lòng mình héo đi, như màu lông của tôi, và như màu lá sấu. Trong cái độ nào tôi chợt nhận ra, dù ở bất cứ giống loài nào cũng vậy thôi, cũng đau đầu vì nhiều chuyện, cũng có hỉ nộ ái ố đủ cả. Tôi thiết nghĩ nếu thực sự có một kẻ nào đó mang cái mác "vô cảm", không phải vì nó chẳng biết quan tâm ai hay thậm chí đứng lặng người khi kẻ khác rơi những giọt lệ sầu, mà cái cốt lõi ở đây là tâm hồn nó đã nguội lạnh, có lẽ vì chẳng có ai dạy nó biết yêu thương.Dù sao, vẫn may mắn cho tôi, vì thế giới của tôi được cấu tạo đơn giản hơn so với loài người, chúng tôi chẳng nghĩ nhiều điều xa xôi hay khao khát những điều sâu kín. Chúng tôi chẳng cần từ điển để hiểu rằng chúng tôi đang cần gì ở đối phương. Cảm xúc của loài mèo bộc phát một cách tự nhiên, và chúng tôi chỉ đơn giản trao cái tự nhiên đó lại cho đời, cho con người. Để mong sao sau một ngày dài, khi anh trở về nhà, anh sẽ lại thấy ở bên cửa sổ màu xanh đó, vẫn là con mèo lông vàng mập ú nu đang nằm ườn trong vạt nắng.Lúc đó, anh sẽ cười chứ? Tất nhiên rồi!"…