Ngã đích nam tức phụ - Tỳ Quân
…
xin chào mọi người tôi là Thảo ... và bỗng một ngày tôi nhận ra hình như chị hành xóm...thích tôi...( câu truyện nhỏ về tôi - đứa tài lanh tài lẹ và chị hàng xóm tài 3) p/s: truyện cập nhật nhanh nhất trên phở bò: Rùa Thích Ăn Cỏ…
ta thích đọc truyện sủng Truyện ta đăng đểu là truyện ta thích đọc❤️ Mọi người vào xem cho xin hãy nhớ cho ta 🌟🌟🌟🌟⭐️ để ta còn hao hừng thêm nhiều truyện…
Diệp Thanh sau khi nhớ lại được kí ức kiếp trước liền lập tức muốn tranh khỏi Giang Cẩn, nhưng không may thay mọi chuyện lại không như cậu nghĩ.…
🔴 Warning 🔴: Cấm reup_Có gì thắc mắc cứ lên hội thoại trong tài khoản của chủ nhà hỏi-----------------------------Hán Việt: Khoái khán na đối giáo thảoTác giả: Thanh Phong HiểuTình trạng bản gốc: Hoàn thànhTình trạng bản edit: Đang lết-----------------------------Tô An và Tề Văn Hiên từ nhỏ đã là hàng xóm của nhau.Bọn họ cùng nhau lên nhà trẻ, tiểu học, cấp 2, song song với nhau từ nhà trẻ đến trung học.Tô An thành tích kém, hơn nữa còn vô cùng lì lợm, thường hay chọc nữ sinh bàn bên phát khóc, hở ra là vén tay áo đi đánh nhau.Tề Văn Hiên thành tích rất xuất sắc, hiểu chuyện ngoan ngoãn, nhưng xắn tay áo lên liền giúp Tô An đánh nhau.Hồi thi trung khảo, Tề Văn Hiên từ hạng nhất đột nhiên xuống dốc không phanh, lại tiếp tục vào cùng một trường cấp 3 với Tô An.Ngày nọ tháng nọ năm nọ bạn học Tô An bị ăn sạch sẽ hoài nghi --Không phải là, hắn cố ý thi kém đi đấy chứ?! -----------------------------CP: Học bá công X học tra thụHai tên cao trung sinh hoạt, ngọt cấp ☆☆☆☆☆Tag: Yêu sâu sắc, thanh mai trúc mã, ngọt văn, vườn trườngVai chính: Tề Văn Hiên; Tô An┃ vai phụ: Thẩm Trí; Vương Hân Bá; Mạnh Huỳnh; Lư Hiểu Chanh; ... Một câu tóm tắt: Bạn học, ăn đường không?…
Tác giả : Quỳnh HiThể loại : Vườn trường , thanh mai túc mã, hài hước , sủng , ngọt Số chương : đang viết chưa dự tính được**********************Trần Tĩnh Phong cậu là người xấu , tất cả là tại cậu mà trái tim tớ đã không còn thuộc về ....tớ nữaĐối với tôi tình yêu tuổi học trò là thứ gì đó thật hồn nhiên , thật trong sáng hồn nhiên và thật khó quên vì mình biết nơi đó có cậu***********************-Gia Hi cậu vừa nói chuyện với ai-À ! Chỉ là bạn cũ thôi !-Nói truyện mà thân thiết thế à, bạn gì kiểu đó - Cậu làm sao vậy, chuyên của tớ thì liên quan gì đến cậu. Cậu mà còn nói kiểu mệnh lệnh thế với tớ nữa thì cậu thì tớ sẽ sẽ..- Sẽ làm gì hay lại định đánh tớ như ngày xưa sao Cơn tức giận dâng trào Gia Hi liền giơ nắm đấm lên. Ngay lập tức Thiên Phong nắm lấy tay Gia Hi đẩy vào chiếc tủ lạnh phía sau một tay còng lại thì che ra sau đầu cho cô không bị thương. Khuôn mặt Thiên Phong sát lại gần Gia Hi , hơi thở ấm áp phả vào mặt cô.- Tớ đã không còn là đứa nhỏ con để cậu mỗi lần giận lại đánh tớ đâu Cậu nói với ánh mắt cương quyết , Gia Hi bỗng bừng tỉnh, cô mở to đôi mắt nhìn cậu. Giờ đây cô mới nhận ra cậu đã không còn là cậu bé năm đó bị cô bắt nạt nữa . Cậu ấy đã cao đến nỗi giờ đây cô còn phải ngước nhìn. Còn chưa suy nghĩ xong thì ... Thì ấm nóng từ đôi môi cậu ấy chạm vào Gia Hi Cậu ấy hôn mình , Tiểu phong hôn Tiểu Hi*********************** Truyện là sở thích của mình có gì người không thích thì ném đá nhẹ tay chút ^=^…
câu chuyện được sáng tác khi tác giả đang bị đau răng =))))))…
Vài câu chuyện nhỏ về 2 người bạn vô cùng thân thiết Quân và Thanh, xoay quanh cuộc sống nơi làng quê vùng đồng bằng Bắc Bộ.Trên cả tình bạn, cùng với đó là tình yêu quê hương, đây không chỉ là một câu chuyện đơn thuần, hi vọng các bạn có thể bắt gặp hình bóng mình ngày nào qua Quân, Thanh và nhiều đứa trẻ nông thôn khác. Tấm vé đi về tuổi thơ sẽ luôn là những kỉ niệm đẹp…
Một đôi thanh mai trúc mã về chung một nhà, khép đôi mi chung một giường😅😅😅…
Bạn đã từng yêu một người nào đó mà chưa bao giờ gặp mặt ngoài đời , chỉ nằm trong list theo dõi anh ấy , anh ấy làm gì bạn cũng biết nhưng bạn là ai chưa chắc anh ấy quan tâm dù 1 lần . Chúng ta ai cũng luôn mong rằng sẽ được đáp nhận lại tình yêu nhưng liệu quá khó khi người bạn thích lại là chồng quốc dân ? Tôi luôn tự ti với vẻ ngoài của mình không xinh chỉ gọi là mức trung bình , tính tình thì lại hậu đậu bướng bỉnh . Đã không cạnh tranh lại được với các cô ngon hàng mà nghĩ vậy là không dám mơ đến được anh ấy yêu nhưng sự thật thì không đến nỗi nào tàn nhẫn . Tôi theo dõi wechat anh 5 năm và rồi cũng đến ngày mọi sự chờ đợi của tôi trở nên có nghĩa... Mong các bạn độc giả sau khi đọc sẽ thêm một phần suy nghĩ tích cực nhé !…
Đầu thế kỷ 21 thì......…
mk ms tập viết truyện thôi, nên mn đừng ném đá mk nha😊😘 và mình cũng mê phim ' lớp trưởng đại nhân' (nếu ai chưa coi thì hãy coi ngay và luôn nha!!) nên mk sẽ đặt tên các nhân vật giống phim , nội dung sẽ xoay quanh về 2 người bn cùng là thanh mai trúc mã , à , mà ai mún biết thêm thì vào truyện của mk nhoa😘😘😘😘( p/s:giới thiệu hơi lãng xẹt😅) Nội dung ko giống cho lắm phim nhá…
Nàng nở một nụ cười bi thương...Hắn dùng chính tình yêu của nàng để đánh đổi lấy ngôi vị ấy... là muốn được đứng trên vạn chúng sinh hay chỉ muốn nàng đau khổ?......Dựa trên đoạn lịch sử chuyển giao giữa hai triều đại Lý -Trần và lòng cảm thương trước số phận của tác giả dành cho Nữ hoàng Lý Chiêu Hoàng. Tuy nhiên vẫn có những chi tiết HƯ CẤU, mong độc giả ủng hộ và cho thêm ý kiến.…
Hán Việt: Tái khóc lão tử giảo tử nhĩTác giả: Thị Bát Bảo NhaTình trạng conver: Hoàn thành (102 chương)Edit by AkardosTình trạng edit: lết lết lết╰(▔∀▔)╯Thể loại: Nguyên sang, Đam mỹ, Hiện đại , HE , Tình cảm , Ngọt sủng , Vườn trường , Thanh mai trúc mã, Nhẹ nhàng , 1v1Editor là người mới mong thông cảm, nhận gạch đá xây nhà. ಥ‿ಥNếu chuyển ver thì phải ghi rõ nguồn và editor nhé!…
• Tác giả: Tường Vy• Thể loại: Oan gia, hài hước, sủng, thanh mai trúc mã• Tình trạng: Đang tiến hành ----------------------Nguyệt Uyển từng nói:"Lục Hạo Nhiên là một ngôi sao_sao chổi, gặp được anh chẳng biết là phúc hay là họa. Chỉ cần cùng ngồi chung với anh ta trên một chiếc thuyền, Nguyệt Uyển tôi liền lập tức nhảy xuống sông làm bạn với tôm cá." Người ta thanh mai trúc mã đoàn kết, gắn bó cùng nhau đi chung một con đường. Nhưng Lục Hạo Nhiên và Nguyệt Uyển lại chọn con đường song song mà đi. Anh một câu, tôi một câu đối chọi liên miên. Hồ ly đối đầu yêu nghiệt, rốt cuộc ai sẽ thắng?…
Tên truyện: Kiêu căng à? Anh đây thích.Tác giả: Nhật Diệu Tam.Convert: banh_bao - Wikidth.Thể loại: Nguyên sang, ngôn tình, hiện đại, HE, tình cảm, ngọt sủng, song khiết, hào môn thế gia, thanh mai trúc mã, hoan hỉ oan gia, thị giác nữ chủ.Tình trạng raw: Hoàn 57 chương + 26 phiên ngoại.Tình trạng edit: Đang tiến hành.Trans: Trà | Beta: Dưa Hấu.Bìa: Chị Cielo Pu - Sạp Thịt TiPu.Lịch đăng: 2 chương/tuần.Chú ý: Truyện được edit khi chưa có sự đồng ý của tác giả, mang tính chất phi thương mại, vui lòng đừng mang đi nơi khác! Mong readers tôn trọng công sức của editor nên hãy đọc ở trang chính chủ WATTPAD @Melirnas_Land!!! Xin cảm ơn.…
Cậu, một chàng hướng ngoại, sôi nổi, nhiệt huyết, chơi thể thao giỏi, được nhiều cô gái theoTôi, một cô nàng sống nội tâm, mọt sách , hằng ngày chỉ biết học.Tính cách trái ngược nhưng không ngờ chúng tôi là thanh mai trúc mã của nhau.---------------------------------------------------------------Tác giả: E.MNữ chính: Trần Thi TịnhNam chính: Hàn Mặc PhongVui lòng không edit hoặc chuyển ver!!!…
Truyện được đã được chuyển thể thành bộ phim cùng tên. (ảnh đều là mình lấy từ phim)***Truyện kể về tuổi thanh xuân của hai nhân vật chính là Cảnh Cảnh và Dư Hoài.***"Ai cũng luôn nói thanh xuân sẽ chẳng bao giờ là mãi mãi, nhưng khi đó chính là lúc tuyệt nhất của chúng ta. Lúc này đây, chúng tôi và toàn bộ quãng thanh xuân phải nói lời từ biệt."***Sau khi đọc truyện này tôi bỗng nhớ đến một câu mà tôi từng đọc từ rất lâu giờ ngẫm lại vẫn thấy thật hay: "Tuổi thanh xuân giống như một cơn mưa rào. Cho dù bị cảm vì tắm mưa, bạn vẫn muốn quay lại để được ướt mưa thêm một lần nữa..." - trích "You Are The Apple Of My Eye".Tôi tin chắc ai cũng đều cảm thấy những thời gian cấp 3 là vô cùng quý giá vì chỉ khi qua đi rồi mới thấy quãng thời gian đó hạnh phúc nhường nào.Vậy nên những ai vẫn còn đang học cấp 3 hãy trân trọng những ngày tháng đó, đừng để đến khi kết thúc mới cảm thấy tiếc nuối nhé!!***P.s: văn án vẫn còn một đoạn nữa nhưng không đủ chỗ để viết. Thực sự xin lỗi mọi người.…