Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥
Nè! Chàng trai em yêu anh ,được nói đến cô nàng yêu thầm chàng trai này rất lâu 3 năm cấp ba và khi ra trường cô quyết định theo đuổi chàng trai ấy , nhưng trớ trêu thay định mệnh của hai người không được như ý lẽ nào suốt đời cô nàng ấy không thể nói lời yêu !Mọi người hãy đón xem và cho ý kiến nhé!Đây là truyện mình viết mong mọi người thích!…
iKONIC với INNER CIRCLE vào đây bố chấp hết :)))) Warning 16+. À mà quên chuyện mình chỉ có "hự" với "ah" hay "lightstick" và "xuân dược" nên bạn nào thấy nhạt thì cứ việc next…
Nó chủ tịch tập đoàn nổi tiếng. Nhất châu á và đứng đầu thế giới,giỏi tất cả các loại võ, vào 1 ngày đẹp trời ở nước mỹ, trong căn biệt thự xa hoa lộng lẫy , mang kiến trúc của phương tây, trong 1 căn phòng to chủ yếu chỉ có màu đen và trắng. Có 1 con heo đang ngủ say xưa, bị tiếng hét chói tai của chị mami đứng ở trong phòng hét lên. Làm con heo đáy giật mìnk lăn xuống đất. Chị mẹ nhìn thấy buồn cười lắm nhưng k giám cười, và nói 1 câu làm nó tỉnh ngủ, papa con đã về nước con nhanh lên, đi xuống nói chuyện với papa con đi hẳn là ông đã rất nhớ con đấy con YÊU từ con yêu này mami nó nhấn mạnh các chế ak.rồi nó sông phi ngay vào nhà tắm vệ sinh cá nhân nhanh nhanh nhảu nhảu, để xuống gặp anh pa iu quái của nó , rồi từ trên tầng nhìn thấy anh pa iu quý nó hét um lên apa à apa iu quái(iu quý) con nhớ apa chết đi được, anh pa nó cười hiền , và nói ta cũng rất nhớ con đấy heo🤣🤣 pa có chuyện muốn nói với con, nó cười và nói pa pa cứ nói đi ạ mặt ông thoáng một chút buồn, và nói ta muốn con về hàn quốc , giúp cty của bạn ta được k bé con của ta.và nó k suy nghĩ gì nhiều nó đã đồng ý về hàn quốc phụ công ty bạn của pa nó:) :) nó đâu biết pa nó muốn nó gặp con rể tương lai đâm ra ông phải dùng chiêu này với bé con của ông thôi. Giới thiệu nv nha các bạn nữ chínhNó là nữ chính nà🤣Tên Lee Lee SandyBiệt danh HeoCao 1m75cmNặng 47kgSở thích : dâu tây, chery, kwi , sôcla thích đánh nhau, ai cho ăn cái gì thì nó thích hếtSinh ngày 01/04/199xSở ghét: ghét thịt bò vì ăn bò bị dị ứng🤣 và ghét những thăng nìu đập choai🤣 nhất là thằng ck…
Đối với Kiên, hôn nhân là điều gì đó thật gàn dở và trói buộc. Dù đến tuổi anh hầu hết bạn bè đã lập gia đình, Kiên cũng không hề cảm thấy cô đơn. Đam mê duy nhất của Kiên là công việc và kiếm tiền, là hoàn thành một thương vụ khó khăn sau đó lặng lẽ nhẩm đếm số tiền tăng dần trong tài khoản. Anh hài lòng với việc trở về nhà một mình sau một ngày dài mệt mỏi. Dù đi khắp các khách sạn hạng sang ở Hà Nội với không thiếu những cô gái đẹp, Kiên chưa từng đưa ai về nhà. Những cô gái bám lấy Kiên đều đẹp đẽ, chu toàn và thật sự yêu anh, Kiên đón nhận sự dâng hiến của họ nhưng chưa từng dùng tình yêu đáp lại, nên họ cũng lần lượt bỏ đi, và Kiên hài lòng vì điều đó, bởi thực lòng anh ghét sự trói buộc. Anh có thể vui chơi qua đường chứ không cam tâm buộc mình dừng lại gắn bó với bất kỳ ai.Thế nhưng chiều hôm đó, sau buổi họp muộn, Kiên không trở về nhà cũng không tìm một cô gái nào đó vui chơi như thường lệ. Anh lái xe lòng vòng trên phố, ngẫm nghĩ về cô gái bé nhỏ đã đối chất với anh 2 tiếng đồng hồ trong buổi ộp vừa qua. Kiên cũng không ngờ rằng người con gái có nhan sắc bình thường nhất trong những người tiếp cận anh sau này lại là người ở lại trong tim anh cuối cùng. Tối hôm đó, lần đầu tiên trong ba mươi sáu năm cuộc đời, Trần Trọng Kiên nhẩm thầm một cái tên phụ nữ xa lạ trước khi chìm vào giấc ngủ: Đặng Huyền Châu.…
Người ta nói khi hai con người thích nhau yêu nhau họ sẽ tiến đến hôn nhân. Nhưng tôi thì khác tôi kết hôn xong mới đi kiếm nhưng như gọi là tình yêu đó. Câu chuyện nói về cuộc hôn ước hai bên gia tộc. Tôi phải lấy người chồng mà tôi không yêu để cứu tập đoàn của cha. Còn anh lại vì tài sản thừa kế nên bắt buộc lấy tôi. Tình cảm vợ chồng vốn không hạnh phúc cho đến khi anh ta bị tai nạn và trở thành một kẻ khờ. Thể loại: Ngôn tìnhQuá trình: Đang raTác giả: @HyHyChann…
Cho dù biết anh lừa dối, Tôn Khắc Mạn vẫn một lòng muốn yêu.Không còn những lời yêu thương cưng chiều, không còn ánh mắt dịu dàng mỗi khi anh nhìn cô, thứ còn lại dành cho cô chỉ là cái bóng mờ ảo cùng thái độ lạnh nhạt đầy xa cách của anh.Đến khi đứng trên tầng lầu cao chót vót của bệnh viện, Tôn Khắc Mạn hờ hững nhìn xuống dưới, trong đôi mắt đọng lại một nỗi buồn đầy đau đớn, đau đến xé nát cả tâm can.Cô đã từng hi vọng, đã từng mong ngóng một lần quay đầu nhìn lại của anh. Nhưng...Anh...xa cô thật rồi!…
Điều đáng tiếc nhất trong tình yêu, không phải là không thể nắm tay nhau đi tới đích hạnh phúc cuối cùng, mà chính là mỗi chúng ta đã tự bỏ phí tất cả những gì đã cùng nhau cố gắng...Bởi vậy, trong đời, có một vài người đã đến và đi, để ta biết yêu thôi chưa đủ....Edit/Beta: Kurokuroma2210Debut: 18/10/2019Phiền không mang đi nơi khác :}…
Quen biết nhau ở 1 quán Bar hội tụ toàn những máu mặt ,những con người khét tiếng ,đôi khi còn có cả những kẻ làm ăn phạm pháp để vung tiền ăn chơi đập phá tại đây , hình bóng người con gái tiếp nước không phải xinh đẹp xuất thần ,cũng không hề mang 1 khí chất chỉ là 1 con sinh viên nghèo đi làm thêm thế nhưng cô ấy đã lọt vào mắt xanh của anh chỉ bởi vì .... cô ấy giống với người con gái mà anh đã từng hết lòng yêu .... 2 người đến với nhau trong 1 cuộc hôn nhân ràng buộc và cô ở bên anh cũng chỉ được coi là ...vật thế thân ...Đau khổ ? Hạnh phúc ? Tuyệt vọng ? Giàu sang ? Hay thiếu thốn ?…
Có lẽ kết thúc một tình yêu chưa phải là dấu chấm hếtGiữa em và anh vẫn luôn tồn tại một khoảng cách rất xaMọi người luôn nói trải qua nhiều trắc trở tới cuối con đường sẽ là hạnh phúc. Nhưng đối với em và anh hạnh phúc sẽ không tồn tại nơi cuối con đường…
Hải Nam:Làm vợ bé anh nha?Thư Hương:Cái gì:]Hải Nam : ủa lộn làm vợ anh nha bé :))Thư Hương: Không Câu chuyện viết về tình yêu chênh lệnh 7 tuổi.1 chàng trai 22 tuổi bị con bé 15 tuổi thao túng tâm lý nên yêu luôn.…
Tác giả: Tuế KiếnDịch giả: Bình An"Tuổi thọ của một con bướm là từ ba ngày đến một tháng, hầu hết các loài bướm chỉ có tuổi thọ một tuần.""Tôi cũng như chúng, chỉ có tuổi thọ vài tháng, thậm chí có thể ngắn hơn"Khi Hồ Điệp gặp Kinh Du lần đầu tiên, anh nghĩ cô là một cô gái thiển cận.Lần thứ hai gặp mặt, anh ta nói với Hồ Điệp một cách dửng dưng: "Nếu hôm nay em lại nhảy xuống, anh sẽ không cứu em nữa.Sau đó, cô nói với anh: "Kinh Du, anh đừng cảm thấy có lỗi với em."Sau một thời gian dài, Kinh Du đã trở lại đấu trường và có được vinh quang thuộc về mình.Dưới ánh đèn flash, anh chợt nhớ đến giọng nói của cô gái và nói một câu khó hiểu trước hàng nghìn người:"Tôi không buồn, tôi chỉ cảm thấy những giây phút này có bạn ở bên sẽ tốt hơn"…
"Lần đầu tiên anh nhìn thấy cô, cô đang cười. Nụ cười hồn nhiên, đẹp đẽ ấy đã sưởi ấm thế giới băng giá trong anh. Ý nghĩ khi đó của anh là anh nhất định phải có được cô, dù có bằng cách nào! Người người đều nói anh lạnh lùng, đáng sợ nhưng họ có biết anh đã trải qua những gì? Chính cái xã hội này đã dạy anh cách sinh tồn! Anh yêu cô, vì cô mà làm mọi thứ nhưng... cô nào hay biết mà vẫn luôn hận anh, luôn mong anh chết đi.." Liệu khi cô hiểu ra, mọi chuyện có quá muộn? Các bạn đọc truyện sẽ rõ Chào mừng mọi người đến với bộ truyện của mình…