Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥
Tác giả : Thiệu Hưng Thập NhấtEditor : Rừng Thần ThoạiTình trạng bản gốc : Hoàn 80 chương ( 76 Chương + 4 PN)Tình trạng bản dịch : Hoàn Thể loại : Trọng Sinh, Sinh Tử, Cường Cường, Tu Chân, Huyền Huyễn, 1V1, HEBáo Thù Rửa Hận, Sảng Văn, Ngược Tra, Công Sủng Thụ, Tình cảm ấm áp.Văn ÁnTrọng sinh sau đó báo thù, thoải mái, toàn văn không ngược.Kiếp trước, Mặc Ngôn thua rất thảm, kiếp này, y sống lại thêm lần nữa, muốn đem mọi thứ thuộc về bản thân, đòi lại tất cả.Chỉ có điều, kiếp này có một chuyện vui mừng ngoài ý muốn, người cha kiếp trước của y, đã có cơ gội gặp lại. Văn này có tình tiết sinh tử, không thích chớ vào.Biên tập đánh giá:Kiếp trước, Mặc Ngôn bị lòng mang ý xấu của Côn Luân Hồng Thông Thiên nuôi thành phế nhân, bị Hồng Nho Văn phản bội, cuối cùng bị chết thảm trong tù thất. Âm hồn trôi nổi tại thế mấy trăm năm mới dấn thân vào Luân Hồi, cũng không biết đã có người đùng đạo pháp huyết tế mười vạn năm đưa Mặc Ngôn quay về năm mười tuổi. Lần này, sống lại lần nữa, Mặc Ngôn muốn đem mọi thứ thuộc về bản thân đòi về, đương nhiên cũng sẽ không bỏ qua cho cha con Hồng gia đã hại chết y! Thiên địa chi đạo, thích giả sinh tồn(1).Nhân vật chính sống lại, không ngây thơ nhu nhược như trước, nỗ lực khiến bản thân mạnh lên, trên con đường tu tiên tới báo thù. Câu truyện thiện ác đan xen, nhẹ nhàng một chút mà nói, thể hiện một thế giới nhược nhục cường thực(2) tàn khốc, đậm chất Cổ Phong. Người kiếp trước cùng Mặc Ngôn kết thành tình duyên là ai? Đã không tiếc hi sinh đạo pháp.…
Tác giả: Tát Bát Nháo ĐằngThể loại: Đô Thị, Ngôn Tình, H+Nguồn: Sưu tầmMẹ Chu Từ tìm một giáo viên đúng giờ đến dạy phụ đạo cho cô, bạn cùng bàn biết được hỏi cô có hiệu quả không. Chu Từ nhìn chằm chằm thầy giáo cao ráo sạch sẽ trên bảng mà nói: "... Chẳng ra gì." Đêm đó Tiết Kiệu giữ cô lại, xốc váy ấn cô trên bục giảng tàn nhẫn đâm: "Tôi dạy phụ đạo không ra gì ư?"…
Tác giả: Phế Danh QuânConvert: Khoá luận tốt nghiệp được 9 điểmEdit: nhtt1225Một chuyện ngoài ý muốn làm Diệp Trăn Trăn xuyên đến cổ đại, còn ngơ ngác rơi vào một cái hệ thống tên là "Cứu vớt nam chủ nghèo túng", nhiệm vụ của nàng chính là cứu giúp thời thơ ấu của nam chủ, làm tuyến cốt truyện bị phá hoại bởi một người khác xuyên vào một lần nữa trở về quỹ đạo.Từ từ, vì sao người khác xuyên qua đều là cơm ngon rượu say ngủ với mỹ nam, mà nàng lại phải giặt quần áo nấu cơm chăm con nít?!Còn nữa, hệ thống à, ngươi có thể nói cho nàng biết, vì sao ánh mắt tên nhãi ranh này nhìn nàng càng ngày càng không thích hợp không? Giống như từng giây từng phút đều liên tiếp hắc hoá vậy...... Minh quân đôn hậu lương thiện thiên cổ đâu rồi?!Phó Vân Cảnh: "Trong hoàng cung này, từng gạch từng ngói, từng cây từng cỏ, bao gồm nàng, đều là vật sở hữu của trẫm. Muốn chạy trốn? Không có cửa đâu!"Diệp Trăn Trăn: "......" Hiện tại nàng rút lui có còn kịp không?!-Trong quá khứ, Phó Vân Cảnh đều sống quanh năm trong bóng tối sâu không thấy đáy, cho rằng những ngày tháng sau này vẫn sẽ là địa ngục, lại bất thình lình được mang về nhân gian.Nụ cười của nàng, là ánh mặt trời ấm áp nhất trong thế giới hoang vu của ta, cũng là cứu rỗi lớn nhất của đời ta.Nữ chủ ngốc nghếch bẩm sinh x Nam chủ mặt ngoài thuần lương nội tâm bệnh kiềuTag: Yêu sâu sắc, Thiên chi kiêu tử, Xuyên qua thời không, Trọng sinhLập ý: Quay về cứu rỗi rồi yêu đương***"Bệnh kiều" nói ngắn gọn là kiểu bệnh độc chiếm, mong muốn chiếm hữu rất …
Sinh ra ở trọng nam khinh nữ gia đình Triệu Chiêu Đệ đương cả đời Đấu Chiến Thắng Phật, thành công chiến thắng cả nhà, đọc xong đại học, tiến vào chức trường, nỗ lực hăm hở tiến lên, lại tích bại với không khỏe mạnh ẩm thực, hưởng thọ 27 tuổi.Triệu Chiêu Đệ không nghĩ cầu kiếp sau kiếp sau, lại không nghĩ rằng kiếp sau tới......Nàng, Triệu Chiêu Đệ từ hiện đại xã hội tầm thường bá tánh gia bồi tiền hóa đại nữ nhi, biến thành Trấn Võ Hầu gia đích tam tử Bùi Hi.Lạc hậu thời đại đồ đồng, cấp bậc nghiêm ngặt nô lệ chế xã hội, thành bang phân phong chế độ. Một nghèo hai trắng Trấn Võ Hầu gia, làm đích tam tử Bùi Hi không tước vị không ấm quan nhưng kế thừa, chỉ có thổ địa trăm mẫu nô lệ 200......Không quan hệ, tỷ là chiến đấu chủng tộc, tỷ nỗ lực cải thiện sinh hoạt. Tuy rằng tỷ không phải nhà phát minh, nhưng tỷ là đến từ hiện đại xã hội văn minh khuân vác công. Áo lông vũ, ruộng lúa nuôi dưỡng, dù để nhảy từ từ các loại kiểu mới đa dạng đi khởi.Hoàng đế cực hỉ chi, chiêu vì con rể: Ban Trấn Võ Hầu đích tam tử thượng đại công chúa.Đại công chúa: Khuynh quốc khuynh thành, thật · Đấu Chiến Thắng Phật.Đại hôn ngày đó, Bùi Tam Lang đẩy ra công chúa khăn voan: Miêu? Cọp mẹ? Trên đường cái một mình đấu cùng quần ẩu cũng chưa đánh quá kia chỉ.Tag: Giới tính thay đổiCung đình hầu tướcXuyên qua thời khôngLàm ruộng vănTừ khóa tìm kiếm: Vai chính: Bùi Hi / Triệu Chiêu Đệ ┃ vai phụ: ┃ cái khác:…
Tinh tế chi cộng sinh thú <星际之伴生兽>Tác giả: Tư Tiêu nhạc <司宵乐>Thể loại: Kiếp trước kiếp này, tinh tế, tương lai, hư cấu, sảng vănVăn án:Mộc Lâm Đồng là một gốc cây trời sinh trời nuôi linh thụ.Hắn không biết sống bao lâu, từ ngây thơ mờ mịt mãi cho đến hiện tại cái này kiến quốc không được thành tinh niên đại.Giáng sinh tới nay, vô số tu giả đối hắn thèm nhỏ dãi không thôi, vô số âm mưu quỷ kế đều né qua đi, nhưng mà năm ngàn năm trước, hắn manh lộc cộc cộng sinh thú đi lạc, mỗi ngày khóc chít chít.Rốt cuộc ông trời cũng chịu không nổi hắn, một đạo lôi đem hắn bổ tới vạn năm sau.Vẫn luôn diện than thiếu tướng mới gặp người nào đó thiếu chút nữa không hỏng mất, cơ hồ khống chế không được muốn biến ra thú hình nằm xuống lộ ra mềm mại bụng cầu thuận mao!Ai nói Mộc gia tam thiếu là cái không có năng lực phế tài, ta đi lên chính là một móng vuốt bắt được xoay quanh, anh anh anh, quá khủng bố...…
Tác giả: Diệp Ức LạcThể loại: Nguyên sang, Đam mỹ, Cổ đại , HE , Tình cảm , Huyền huyễn , Tùy thân không gian , Xuyên thư , Chủ công , Thăng cấp lưu , Sảng văn , Pháo hôi , Liên Thành 4 sao , Nghịch tập , 1v1Lớn tuổi thừa nam Sở Diệp đang xem tiểu thuyết khi ngoài ý muốn xuyên qua đến một cái hồn sủng sư xưng vương xưng bá thế giới.Xuyên qua lúc sau, Sở Diệp phát hiện chính mình thành tiểu thuyết bên trong, một cái bé nhỏ không đáng kể pháo hôi, cái này pháo hôi bởi vì mơ ước nữ chủ sắc đẹp, cấp nữ chủ hạ dược, bị nhất kiếm đánh chết.Hán Việt: Xuyên thư chi nghịch cải nhân sinhDựa theo thư trung quỹ đạo, nếu không bao lâu, hắn sẽ chết.Sở Diệp nhanh chóng quyết định, lựa chọn cái thư trung pháo hôi hoàn toàn bất đồng con đường.Keyword: Xuyên thư chi nghịch sửa nhân sinh, Diệp Ức Lạc, xuyên thư, Sở Diệp, Lâm Sơ Văn…
Một ngày, một tuần, một tháng hay một năm, là những chuỗi ngày có thể đong đếm được.Vậy một kiếp người là bao lâu? Không có câu trả lời cụ thể, không một ai có thể tính toán, đong đếm được một kiếp người mất bao lâu. Lạc mất nhau một kiếp, phải chờ đợi bao lâu mới tương phùng. Một kiếp người có dài, có ngắn, liệu rằng có gặp nhau lần nữa ở kiếp sau. Gặp nhau ở kiếp trước là duyên nhưng lại chẳng có nợ, trách dòng đời đẩy xô, tình duyên trớ trêu, để rồi ta lạc nhau giữa muôn trùng sóng gió. Âm dương cách biệt, bao giờ hẹn ngày tương phùng, yêu thương vẫn còn đong đầy nhưng người lại ra đi bỏ lại người thương. Một kiếp tình không trọn, lòng còn vương vấn không buông, một kiếp không đủ thì kiếp sau vẫn nguyện được yêu người.…
[18+]" Không nhắc đến chuyện đã qua, ta chỉ muốn biết một chuyện, nếu như hiện tại cho cô thêm một cơ hội, cô vẫn sẽ phản bội ca ca ta sao?""Cô yêu huynh ấy không?"Phản bội? Nàng đã từng phản bội chưa? Nàng tự cho rằng mình chưa từng phản bội hắn. Bởi vì đứng trên lập trường khác nhau, bọn họ chưa từng thật lòng. Lấy đâu ra phản bội?Về vấn đề tình cảm nam nữ, nàng chưa từng có nam nhân khác, từ đầu đến cuối chỉ thuộc về hắn. Bởi vậy,có tính là phản bội hay không?Về tình yêu, nàng rất đau. Đau đến mức nàng không dám, đau đến không hiểu nổi. Vậy có tính là yêu không?Nàng không biết trả lời như thế nào, chỉ có thể lặng im. "...""Bỏ đi"" Ta không biết như thế nào được tính là phản bội. Cũng không biết như thế này có phải là yêu hay không. Nhưng ta không muốn chàng ấy chết, chỉ muốn chàng ấy có một cuộc sống tốt"" Mong chàng, mùa đông ấm áp, mùa xuân không lạnh"" Mong chàng, trời tối có đèn, trời mưa có dù"" Mong chàng, không còn cô đơn một mình, có người nhà ở bên"" Mong chàng, nụ cười sẽ luôn ở trên gương mặt"" Mong chàng, dù muộn như thế nào, vẫn sẽ còn một ngọn đèn chỉ vì chàng mà sáng"" Mong chàng, khi đau khổ, khi mệt mỏi, khi bị thương sẽ có người bên cạnh chàng. Chứ không còn ở một góc nào đó đơn độc một mình, lặng lẽ tự liếm vết thương"Mong... thời gian có thể chậm lại. Mong... bạn bè không rời xa. Mong... thế giới không có Vô Phong, không có Cung Môn. Mong... đời này có thể bên nhau bạc đầu.…
Tên gốc: 念思归 (Mong nhớ trở về)Tác giả: 地狱棒棒糖 (cùng tác giả với Xuân ý nháo và Cùng hoa cùng nguyệt)Nguồn raw: LofterBìa truyện: Dang8229384QT và Edit: nhaminh2012Tóm tắt:- Hướng nguyên tác, ABO, có thiết lập riêng, cảnh báo OCC.- Sinh tử văn.- Có dựa theo phim, donghoa, kịch truyền thanh.- Thiết lập ABO cổ đại: A = Càn Nguyên, B = Trung Dung, O = Khôn Trạch.- Pheromone = tin hương, động dục = kỳ mưa móc, chất ức chế = Thanh tâm đan, đóng dấu = kết khế.Tổng cộng: 46 chương và 7 phiên ngoại.…
Tác giả: Ngã Ái Cật Băng BổngTình trạng tác phẩm gốc: Hoàn thành (99 chương + 11 ngoại truyện)Tình trạng edit: Hoàn thành (28/04/2024)Thể loại: NamxNam, Kể dưới góc nhìn nhân vật thụ, Bối cảnh tương lai, HE, cao H, Song tính, Học đường, Giới kinh doanh, NP (Có đam mê biến thái, xấu xa, một bầy chó điên công x Thể chất chuyên môn hấp dẫn biến thái thụ), Thụ tồi, Bắt cá nhiều tay, Nhóm công nói chuyện dơ (Dirty Talk) Nguồn QT: o0okakanao0oCẢNH BÁO: NP, Song tính, Không sinh con, Không dzú to, Thô bạo, Thịt nhiều, Tu la tràng (mấy thằng công tranh sủng đấm nhau đùng đùng), Các loại trừng phạt play.---------Kha Ninh, người thi đậu học viện quý tộc với thành tích cực tốt, đang vô cùng cẩn thận duy trì quan hệ ám muội cùng lúc với vài ba gã quý tộc.Kha Ninh chẳng hề chột dạ. Từ đầu vốn đã không nói đến tình cảm, giữa bọn họ chỉ đơn giản là làm một cuộc giao dịch giữa tiền và sắc. Vậy nên sao cậu có thể cho phép bọn họ "lựa chọn rồi chơi", còn bản thân thì lại không thể "chơi rồi lựa chọn" chứ?…
Tên gốc: Một hữu lai sinhVăn án:"Thế giới này, vì ngươi mà sinh —— "Luận về cách giải nghĩa "Một hữu lai sinh": không có? Đến, sinh! ——by cơ trí đường dấm chua bài cốt phấn…
"Thiên Dục, chị là chị gái của em!""Nhưng mà không có quan hệ máu mủ.""Chị lớn hơn em 4 tuổi.""Anh biết chứ, nhưng nhìn em thì lại giống như nhỏ hơn anh 4 tuổi!""Chị... Là con gái của tội phạm giết người.""Vậy sao? An Vịnh Tâm và Thẩm Tư Kiều biến thành tội phạm giết người hồi nào vậy?""Thẩm Thiên Dục!""Thẩm Thiên Vi... Em trốn không thoát lòng bàn tay của anh, em chỉ có thể là của anh, em tốt nhất là nên sớm nhận ra vấn đề này đi".Trong khoảnh khắc đó, đôi mắt đen nóng rực cùng những lời lẽ thâm thúy kia đã khiến lòng cô rung động. Cô biết, đời này, trừ hắn ra, lòng cô không thể chấp nhận bất cứ kẻ nào.Nhưng mà có thể thế nào đây? Thực tế chính là thực tế, nó sẽ không vì suy nghĩ của cô mà thay đổi một tí một ti nào.Cô cảnh cáo mình vô số lần nên ngừng chiều chuộng hắn, cũng cảnh báo chính mình ngàn vạn lần đừng vì sự cưng chiều của hắn mà lọt lưới tình, đừng lún sâu thêm nữa vì sự quyến rũ của hắn... Nhưng kết quả thì sao? Cô lại đi từng bước một xuống vực sâu, vạn kiếp bất phục, lại làm khơi dậy sự mong đợi của hắn.Con người, có kiếp sau hay không?Nếu như có, cô có thể hy vọng một chút được không? Dùng tất cả hạnh phúc kiếp này để đổi lấy sự cưng chiều độc nhất của hắn ở kiếp sau. Tác giả : Đường Nhã…
Tên: Sau Khi Thoả Thuận Kết Hôn Tôi Muốn Ly Hôn Cũng Không Được 协议结婚后我离不掉了Tác giả: Bách Hộ Thiên Đăng 百户千灯Độ dài: 99 Chương + 12 phiên ngoạiTình trạng edit: loading...Editor: TáoNguồn: Tấn GiangLâm Dữ Hạc cái gì cũng tốt, nhan sắc, thành tích đều là đứng đầu, duy nhất chỉ ở phương diện tình cảm lại ngờ nghệch đến mức khiến người ta muốn bóp cổ tay.Cho dù xuất hiện hôn ước từ trên trời giáng xuống, cậu cũng không có cảm giác gì, chỉ biết mình phải nhớ kỹ thân phận, hoàn thành hiệp ước.Ngày tổ chức hôn lễ, cậu bị bạn bè trêu đùa mà áy náy "Xin lỗi Lục tiên sinh, bọn họ không biết sự tình, hy vọng ngài đừng để ý..."Đối phương rũ mắt nhìn cậu: "Tôi không để ý."Lâm Dữ Hạc thở phào nhẹ nhõm, chỉ cảm thấy tin đồn bên ngoài có lẽ sai rồi, đối phương cũng không đến mức không có tình người như vậy.Thẳng đến đêm đó, một đêm không ngủ.Ngày hôm sau, Lâm Dữ Hạc kiên cường chống đỡ hai chân bủn rủn, dùng giọng khàn khàn vì khóc nhiều mà hỏi: "Em muốn xác nhận lại một lần, chúng ta là sau khi hiệp nghị kết thúc sẽ ly hôn đúng không, loại "nhiệm vụ" tối qua cũng chỉ làm một lần thôi đúng không?" Người đàn ông đang đưa tay xoa bóp eo cho cậu nheo mắt lại, giọng nói trầm thấp, kiệm chữ như vàng: "Không ly hôn, không một lần."Lâm Dữ Hạc: "..."Văn án tiếp tục trong chương 1.…
Tác giả: yenvu18 Truyện gốc: Cô Giáo Ở Nhà Tôi Mình đã xin edit lại truyện nhưng đã lâu vẫn chưa có phản hồi từ tác giả, mình xin edit trước nếu tác giả không đồng ý hay có gì xảy ra mình sẽ gỡ truyện....…
Tên gốc: 忘记时间,恋上你.Tác giả: Mộng Tiêu Nhị.Tình trạng: Full____________Trước khi kết hôn, Mẫn Hi biết Phó Ngôn Châu có người trong lòng, cô từng lén hỏi thăm anh tình hình gần đây của người phụ nữ kia, đó là lần đầu tiên cô nhìn thấy vẻ mặt dịu dàng của anh.Khi kết hôn, anh hỏi: "Cuộc hôn nhân này, cô nhất định phải làm cho bằng được?"Mẫn Hi cười cười, "Tại sao không làm chứ?"Anh nói: "Cô cam lòng khiến bản thân mệt mỏi trong một cuộc hôn nhân không có tình cảm chỉ có lợi ích sao?"Không cam lòng, cho nên cô sẽ khiến anh yêu cô, cũng muốn lần nữa nhìn thấy dáng vẻ dịu dàng của anh.Nhưng sau khi kết hôn hai năm, cô vẫn không thể nào khiến anh có thiện cảm với mình, lúc nào anh cũng lạnh lùng ít lời.Mẫn Hi quyết định kết thúc những năm tháng u mê bất ngộ và điên rồ với Phó Ngôn Châu, đưa cho Phó Ngôn Châu một bản thỏa thuận ly hôn.Phó Ngôn Châu lần lữa, cuối cùng vẫn ký cho cô, anh quan tâm hỏi: "Sau này có dự định gì không?"Mẫn Hi không đáp, nhủ lòng: Sau này không yêu thầm anh nữa, sẽ quên anh đi, sau đó lo tốt cho cuộc sống nhỏ của mình.Sau khi ly hôn, Phó Ngôn Châu không hiểu sao không quên được Mẫn Hi, anh hỏi thư kí: "Gần đây Hi Hi đang bận gì vậy?" Lần lữa vài giây, "Tình cảm của cô ấy như thế nào rồi?"Thư kí cẩn thận sắp xếp từ ngữ: "Gần đây Mẫn tổng đầu tư vào ba công ty, và làm một nghề phụ.""Nghề phụ gì?""Nuôi... cá(*)."(*) Nghĩa bóng là bao nuôi trai.Mấy tuần sau, Mẫn Hi chất vấn Phó Ngôn Châu: "Anh dựa vào cái gì mà phá ao cá của tôi hả?"Phó Ngôn Châu đủng đa đủng đ…
Tác giả:Diệp Phi DạThể loại:Ngôn Tình, Hài HướcLúc anh đến nhà cô ngủ nhờ, không cẩn thận còn mượn thân thể của cô ngủ một đêm. Từ đó về sau, cô liền bị anh dây dưa tới. Trước khi cưới, cô dùng mọi cách để bức hôn anh, sau khi cưới, cô nghĩ mọi cách làm thế nào để ly hôn với anh. "Nam thần, tôi không cưới! Không cưới! Không cưới!" Cuối cùng khi cô nóichuyện quan trọng ba lần, anh dứt khoát ném cho cô một tờ giấy thỏa thuận ly hôn. Vốn tưởng rằng cuối cùng cũng được giải thoát, nhưng không nghĩ rằng... Sau khi ly hôn, lúc nào anh cũng tiến vào phòng của cô, quấn lên người cô... Cô rốt cục không thể nhịn được nữa hét lên: "Chúng ta đã ly hôn!" Anh bình tĩnh liếc mắt nhìn cô một cái, đem giấy thỏa thuận ly hôn ném đến trước mặt cô, phía trên ghi rõ ràng là: Xe thuộc về cô, nhà thuộc về cô, công ty thuộc về cô, con cái thuộc về cô, anh... cũng thuộc về cô?…
Trong Luận ngữ, Khổng Tử có nói: nhân chi sinh dã trực, võng chi sinh dã, hạnh nhi miễn (Lẽ sống là phải ngay thẳng, chẳng ngay thẳng mà sống thì ấy là nhờ may mắn tránh khỏi tai họa mà thôi.)Nhân vật chính Tào Bằng trong truyện là một cảnh sát, sau khi phá án được vinh danh anh hùng, không ngờ kẻ phản bội trong vụ án đó lại chính là bạn thân mình, rồi bị bắn chết. Hắn trọng sinh vào nhà họ Tào thời Tam Quốc. Thử hỏi, như Khổng Tử nói thì có nên tiếp tục sống làm kẻ chính trực như kiếp trước rồi bị phản bội bởi kẻ thân, hay được trọng sinh vào thời loạn lạc là một may mắn cần phải biết nắm giữ ?Giữa thời tam quốc với bao anh hùng hào kiệt, nhân sĩ mưu cao, tác giả khắc họa nhân vật Tào Bằng chỉ là một kẻ tầm thường : văn không đặc biệt mà võ cũng không xuất chúng. Hắn không phải là một kẻ dũng mãnh vô địch vì đã có Lữ Bố, Triệu Vân, ai có thể hơn ; hắn không phải là một kẻ thông minh xuất chúng mưu lược tài giỏi vì đã có Khổng Minh, Bàng Thống, ai có thể bằng ; cũng không phải kẻ tham vọng lập bá nghiệp vì đã có Lưu Bị, Tào Tháo. Hắn chỉ có một điểm hơn bất kỳ ai thời ấy, một kẻ biết trước tất cả. Chính nhờ cái hơn người đó mà hắn đã từng bước đưa bản thân mình ngoi lên vị trí cao trong thời đại loạn lạc đó.« Chẳng ngay thẳng mà sống thì chỉ là vì may mắn tránh khỏi họa mà thôi ». Nhưng may mắn có thực sự chỉ là do trời, hay tất cả đều trong sự tính toán tiên liệu của Tào Bằng ? Truyện được copy từ diễn đàn banlong.us…