Tâm sự của AU
Mọi cảm xúc của ng viết sẽ được truyền tải qua fic này Chúc đọc vui vẻ :))))…
Mọi cảm xúc của ng viết sẽ được truyền tải qua fic này Chúc đọc vui vẻ :))))…
Tên Hán Việt: Khoái Xuyên: Mà Vương Đại Nhân, Cực Trí SủngTác giả: Thập Tám Thanh Tình trạng: Tạm NgưngTình trạng edit: đang lăn lê bò lếtNguồn: https://wikidich.com/tim-kiem?q=Kho%C3%A1i+xuy%C3%AAn%3A+Ma+v%C6%B0%C6%A1ng+%C4%91%E1%BA%A1i+nh%C3%A2n%2C+c%E1%BB%B1c+tr%C3%AD+s%E1%BB%A7ng&qs=1Note : Editor chưa xin phép tác giả, edit chui nên mọi người có chuyển ver..... thì nhớ ghi nguồn nha.Lần đầu edit có gì sai sót mong mọi người lượng thứ 😘😘😘…
Văn ánTình yêu giống như một đóa mềm mại đóa hoa, cần hai người tỉ mỉ che chở chiếu cố, thoáng không hề thận liền sẽ héo rũ.- Ta yêu ngươi, nhưng này không thể làm ngươi bốc đồng lấy cớ"Ta sai lầm" Người nào đó hai mắt đẫm lệ uông uông.Thư Hằng híp mắt lạnh lùng quét mắt người nào đó, thuận tiện ngoắc ngoắc ngón tay, vi nhướn lên mày vô hạn phong tình nói câu:"Lại đây !"Người nào đó ưỡn mặt, lắc lư mông sau kia căn đại vĩ ba xông đến, hưng phấn mở to mắt, nói:"Ngươi tha thứ ta ?""Ân?" Thư Hằng khinh miệt hất cao cằm,"Nếu không tha thứ mà nói ngươi tính toán như thế nào?"Mỗ trung khuyển mãnh súy đầu,"Ngươi muốn khi nào liền khi nào tha thứ, ta sẽ vẫn đợi đến ngươi nguyện ý tha thứ," Tiếp, đáng thương hề hề nói "Ta thật sự biết sai lầm ~~""Hừ -" Thư Hằng ngạo kiều ném xuống đầu,"Đêm nay ngươi ở mặt trên, nếu đem ta hầu hạ thư thái......"Ánh mắt thượng hạ đánh giá hạ người nào đó lưu sướng cân xứng thân thể, cùng với ngủ say tại hai chân gian ......Tìm tòi mấu chốt tự: Nhân vật chính: Thư Hằng, Lãnh Hoằng Văn, Tô Hoài…
Tác giả: Girlne Ya_____________________________Cậu là ai?Vẫn nhớ ngày nào vừa mở cửa sổ ra là nhìn thấy ngay những con sơn dương tản bộ an nhàn trên núi.Vẫn nhớ ngày nào, sau mỗi buổi trưa mùa hạ, trong bầu không khí yên tĩnh, thoáng nghe tiếng gió lay động chấn song.Vẫn nhớ ngày nào, thả bộ bên dòng sông vào mỗi buổi tối, những con đom đóm lập lòe vui vẻ đẹp tựa những ngôi sao rớt xuống trần gian.Vẫn nhớ ngày nào, trong làn gió đêm vi vu mát lành, thoang thoảng đâu đây hương thơm của hoa dành dành...Vẫn không quên ngày nào, chúng ta ngồi trên cây long não, thi xem tay ai sẽ ôm được mặt trăng...…
Thích thì ở lạiiKhông thích thìiiMày là ai, Mày đi ra đi~~•…
con đường công lược của tra nữ thuộc tính bạch liên hoa nói trước chỉ ngọt không ngược CHẮC CHẮN vậynam chính không phải cùng 1 người /xuyên nhanh / /vôcp/…
Ngày chúng ta còn trẻ, chúng ta luôn nghĩ rằng khoảng cách giữa chúng ta và ai đó thực sự rất gần, chỉ cần một chuyến đi là có thể gặp. Đến sau này mới biết có những người cuối cùng chỉ có thể gặp trong mơ, có những việc chẳng bao giờ thành. Khoảng cách của cô ấy và anh ấy đâu chỉ là nửa vòng trái đất mà đáng sợ hơn là cách nhau bởi trùng trùng những hố sâu của trái tim. "Khoảng cách giữa chúng ta đâu chỉ là hơn tám nghìn dặm" chỉ là một truyện ngắn bỗng nảy ra trong tâm trí vào vài giây ngẫu hứng, không đủ ngọt ngào để làm rực cháy tính yêu, không đủ sâu sắc để làm ai phải rơi nước mắt. Chỉ đơn giản là một chuyện tình của hai người vì những ngẫu nhiên mà cách xa nhau.…
được sáng tác bởi barduwufl a.k.a WuKongart by: 명민호…
Tôi và bạn thân cùng xuyên vào 1 bộ tiểu thuyết!!!Nghe thì có vẻ vô lí nhưng rất có lí...Xuyên vào phải đi làm nhiệm vụ và ở bên nhân vật nam phụ yêu thầm nữ chính..ai chịu cho nổi!!!"Ôi trời ơi..cho tôi về điii, tôi không muốn dính dáng đến mấy thằng nhân vật phụ não tàn nàyyy khônggg"Và đó chính là cái đó...lí do bị xuyên vào thì...ai mà có ngờ là do sau khi nằm ngủ trên đống bài tập vật lí chết tiệt đó rồi xuyên luôn:) thật ngớ ngẩn nhưng đó là sự thật...Còn nhỏ bạn thân, chỉ có thể là die trên đống tiểu thuyết và đam mỹ được chất đầy phòng nó...điên rồ...quá điên rồ... [Truyện đầu tay 100% sáng tác của người Việt!!] Chấp nhận tất cả mọi góp ý của độc giả nhưng mà có gì nhẹ tay vì tâm lí tác giả mong manh dễ vỡ .Xin cảm ơn.…
Đồng nhân Thiên Quan Tứ Phúc Cp: Hoa Liên, có chút chút Song Huyềneditor: Katlink wordpress mình nhee: kallycom.worldpress.com ^^…
Kiếp trước thiếu gia hàng thật giá thật Nhật Minh bị thiếu gia giả mưu hại đến thân tàn ma dại. May sao người yêu vẫn ở bên và bảo vệ cậu.Tuy nhiên, hai người vẫn chưa kịp hưởng hết hạnh phúc mà thế giới này nợ họ thì đã chết đi.Lần nữa tỉnh dậy, cậu được quay về bốn năm trước. Sau đó thì không màng liêm sỉ mà theo đuổi anh. Cứ tưởng người đàn ông đó cứng thế nào, ai dè cậu chỉ giả vờ làm nũng tí thôi là hắn hai tay hai chân đầu hàng liền.Đôi lời tác giả:1. Truyện dài đầu tay mình viết nên có gì non nớt và sai sót mong mọi người chỉ bảo để mình rút kinh nghiệm với ạ.2. Truyện GAY nên ai không thích thì nên lướt qua, đừng nói lời nặng nề nhé.3. Lôi: Kiếp trước thụ bị c**ng hiếp. Kiếp này thì không.4. Truyện ngọt sủng chữa lành đan xen với ước mơ và tình đồng đội. Đảm bảo không ngọt không lấy tiền. 5. Sẽ có H.…
[Truyện] Hoa Bỉ NgạnTác giả: Tiểu Hoa MiêuTình trạng: Hoàn thành.Độ dài: 83 chương.Editor: Đang tiến hành.Thể loại: Ngôn tình, song khiết 1v1, HE, H văn, hiện đại, song hướng yêu thầm, nhẹ nhàng, đô thị tình duyên,....-----------------------------------[Văn Án]Ngày hôm ấy, vào một buổi chiều tối mưa phùn.Thân ảnh trên tay cầm dù giấy, nữ nhân mặc sườn xám sắc thanh hoa xuyên qua làn mưa bụi, đứng trước cửa tiệm xăm hình."Hoa Bỉ Ngạn, anh có thể làm cho tôi không?"Ngụy Đông hút ngụm thuốc, ánh mắt liếc nhìn ý vị sâu xa nói: "cô có biết ý nghĩa của nó là gì không?"."Biết.""Xăm nơi nào?""Sau eo."---------------------Sau này, hắn gần như si mê mà hôn lên đóa hoa bỉ ngạn đỏ bừng kia.Nữ nhân dưới thân thoang thoảng hương hoa lan, thấm vào ruột gan rồi hút hồn đoạt phách hắn."Tôi thích hoa này."Hắn thô suyễn mà nghĩ, "Cũng thật gợi dục."Nguồn ảnh: Pinterest.…
Chỉ một lầm lỡ mà Lee Hanji ta phải vào cuốn truyện máu chó này ư?- Kim Taehyung- người đàn ông đẹp trai thành đạt nhưng mất nẽo~~Ủng hộ mình với nhé??…
cô bị anh bỏ rơi nhưng khi cô đã tìm được người mới thì anh lại quay lại…
Văn án:Vận mệnh là thứ cả đời này...không thể trốn tránh được...cũng không thể cưỡng cầu... Là ta cùng người hữu duyên vô phận, cứ như vậy đi...Mèo: Hổng biết gì đâu à nghen, đây là não tui nghĩ cái gì viết cái đó...không hứa lấp hố...Tại tui đang mệt Toán Lý Hoá quá nên kiếm chỗ chém thôi...Hụ hụ...Đừng la tui.…