[atsh×2n1đ] Mùa Hạ Này Chúng Ta Có Nhau
BOY LOVE .POV .…
BOY LOVE .POV .…
Văn. Tục. Dâm. Tưởng Tượng tác giả: Nhi14112009[ PewPao123 ]Nối tiếp fic kia…
- Chẳng biết khi nào? Mà anh đã vô tình yêu em...…
Phạm Quỳnh Trâm: Tuổi thơ mang theo niềm đau và bất hạnh, nỗi cô đơn vây chùm từ khi cô mới chỉ 6 tuổi. Ba mẹ đều rời xa cô mãi mãi không về. Người dì đáng kính che chở bảo vệ cho cô. Cuộc sống theo vòng tuần hoàn, con người cũng theo đó mà tồn tại, cô bé ấy tự lập từ sớm, chẳng ai nhìn thấy cô buồn bao giờ, người ta chỉ thấy một cô bé mạnh mẽ tinh nghịch chạy nhảy khắp nơi. Đó là cách cô che đi sự yếu đuối trong tâm hồn mình...Dương Khải Minh: Cậu bé ấy quậy phá đủ điều. Công việc duy nhất và thú vị nhất của cậu chính là đối đầu với cô. Một cuộc chiến diễn ra hằng ngày tưởng trừng không bao giờ có thể kết thúc.... Cho tới một ngày cậu nhìn thấy giọt nước mắt cô rơi, nhìn thấy được sự yếu đuối trong lòng cô... Lúc ấy cậu đã rung động tâm trí, thay đổi hẳn cách nhìn về cô và xác định sẽ bảo vệ cho cô gái bé nhỏ ấy. Nhưng...số phận lại sắp đặt hai người, đặt ra cho họ sợi dây mang tên "khoảng cách", mà khoảng cách ấy kéo dài tận 10 năm liền mang theo cả đau khổ, sự cô đơn và nỗi tuyệt vọng... ~~~~~~~~ Họ gặp lại nhau sau 10 năm xa cách, cái nhìn đầu tiên không phải là ấm áp hay tươi cười nữa của người bạn nữa mà là một cái nhìn xa lạ, một cuộc đấu khẩu gay gắt giữa chàng công tử phong lưu và cô gái "ngây thơ". Rồi còn nhiều câu chuyện xảy ra khi cô đến làm ôsin riêng cho cậu. Những cuộc chiến diễn ra theo đúng quy luật khi cậu chủ thì lưu manh còn ôsin thì quái quỷ đủ trò.Kẻ cắp gặp bà già! Rồi ai sẽ thắng hay…
vì em cáu là anh tàn đời anh đó...…
Vì giờ em biết chuyện tình mình chẳng còn gì...…
RhycapRhycapRhycapcái gì quan trọng nói 3 lần…
[Vĩnh biệt]Những ngày cuối đông.Tán cây đã từng xanh mướt một màu lá, vi vu tạo nhạc theo những cơn gió, giờ chỉ còn lại những cành khô trơ trụi phủ đầy những bông tuyết trắng xoá, cảm tưởng chỉ cần chạm nhẹ một cái thôi cũng khiến đám tuyết cố gắng đeo bám trên cành cây ấy rơi xuống, rồi vỡ thành những hạt tuyết nhỏ li ti mà hoà cùng với màn tuyết trắng phủ hết bàn chân con người. Sinh ra là một thứ vô danh, trở về với cát bụi cũng chẳng ai để ý.Cũng như linh hồn của Claude, chẳng biết khi nào sẽ vỡ vụn mà biến mất khỏi trần thế không chút tăm hơi.----------------------------Trào các bạn mình lại nhây cồm và đăng lại fic đây :((((…
20 x 16Giáo sinh thực tập x học sinh cấp 3nhìn tên truyện là biết rồi á :]]]…
Chuyện tình bùm bùm chíu chíu bumbalabum của Nhiếp ảnh gia và Bác sĩ <3…
Có làm có ănKo làm mà đòi ănThì bưng mà chạy…
Tác giả: là tôi...Nguyễn Thái Sơn × Trần Phong HàoWellcome các tình yêu đã đến với bàn tiệc Sơn Hào Hải Vị của me!!!…
Thanh xuân vườn trường, có cười chưa thấy khóc.…
Bạn học Đăng Dương và bạn học Pháp Kiều vốn không quen biết nhưng có vẻ vũ trụ muốn hai ẻm là của nhau vậy…
sao phải cáu? có là cái đéo gì đâu mà ghen?warning : 100% text, ooc, trỏu, teencode, lowercase…
"nic mày không quay lại với mày đâu đừng coi nữa đây là lần thứ 5 trong tháng rồi đấy dm?""rút ra lá The Lovers cho tao không thì mày tới số"fic vui hay buồn thì phụ thuộc vào ngày hôm đó tâm trạng của tác giả như nào =)))))…
trần minh hiếu cấm nguyễn thái sơn có ý định ve vãng đến anh cậu…