|YZL| Tại sao yêu đơn phương phải khóc?
Đơn phương ấy, cậu từng trải qua chưa?…
Đơn phương ấy, cậu từng trải qua chưa?…
Osaka hôm ấy trời lạnh buốt, Pond ngửa đầu ngắm nhìn những vì sao lấp lánh. Cậu thầm nghĩ, có phải bà cũng dỗi theo mình hay không. Cảm giác ấm ấp đột ngột xâm chiếm, một chiếc quàng cổ bông sụ yên vị trên cổ Pond trước sự ngạc nhiên của cậu. Dunk má ửng hồng vì lạnh đang ở trước mặt mà choàng chiếc khăn to sụ của mình cho Pond. "Thật ấm ấp, vì có Dunk ở đây, vì có Dunk nên Pond không cô đơn đâu bà ơi "…
Choi Wooje lỡ phát hiện ra bí mật của trùm trường, trùm trường Moon Hyeonyoon lại là một tên mít ướt !!OOC, HE, đây là chiếc fic đầu tay của tui nếu có gì sai sót mong mọi người góp ý và thông cảm nheng, tui cám ưn (◍•ᴗ•◍)…
Ngày mà em chết đi, trái đất vẫn tiếp tục xoay quanh quỹ đạo của nó, ngoài trời gió vẫn thổi, chim vẫn hót, những người từng hại em vẫn sống vui vẻ, vẫn nói, bàn tán và cả chỉ trích em, những người từng lướt qua cuộc đời em vẫn nghĩ rằng em sống tốt, chỉ duy nhất những người thật lòng yêu thương em mới phải gánh chịu nỗi đau em đang mang và cả nỗi đau mất đi em, nó đeo bám day dẳng tựa như chiếc bóng mãi chẳng thể nào thoát ra...Vậy... nếu được lựa chọn một lần nữa, em muốn nắm lấy viên kẹo đường, liệu cuộc sống có thể dịu dàng và ngọt ngào với em hơn đôi chút?…
Tên Hán Việt: Mau xuyên công lược: Vai ác Boss độc nhất vô nhị định chếThể loại: Ngôn tình, Cổ đại, Hiện đại, HE, Khoa học viễn tưởng, Hệ thống, Song khiết, Xuyên nhanh, Sảng văn, Pháo hôi, Nữ cường, Nghịch tập, 1v1Tác giả: Lâm Mộc Thập NhấtNguồn: Raw, wikidichSố chương: 1176 (hoàn convert)Ngày đào hố: 10/10/2021Ngày lấp hố: ???Bìa: GlagliiEditor: Tieen Văn án: Ảnh đế ngạo kiều? Nam thần ấm áp? Quý tộc hút máu bệnh kiều? Chiến thần tướng quân ngây thơ? Mỹ nam gió thổi liền ngã?... Không tồn tại! Ở trong mắt của Tô Mộc, những thứ này đối với cô mà nói, còn không quan trọng bằng tiền. Hệ thống Cửu Thiên Tuế: "Ký chủ, nhiệm vụ này có nhiều tích phân!" Tô Mộc đôi mắt sáng lên, tích phân nhiều = tiền nhiều. "Nhận." Boss phản diện sớm chờ đợi ở thế giới nhiệm vụ, tới trước mặt Tô Mộc, cầm trong tay một xấp tiền, lạnh lùng nói: "Nghe nói em rất thích tiền, hửm?" Tô Mộc luôn lạnh nhạt sắc mặt khẽ biến, nhấc chân chạy, Tô Mộc quay đầu lại, đôi mắt lưu luyến không rời... Nhìn tiền... Trên tay hắn. ⚠️ Truyện buff nam nữ chính, sảng văn, đọc truyện không cần mang não... Xin chú ý trước khi nhảy hố... Không thích mời lặng lẽ lui ra, không cần buông lời cay đắng a ~ ⚠️ Truyện được đăng tải trên watt.pad @tieen2804 và TYT. Mong mọi người đọc truyện tại trang chính chủ để ủng hộ editor. 《 QUYỂN 2 》 [TG3] Giang thương hạng nhất[TG4] Trêu chọc tận thế[TG5] Thầy giáo không nghe lời[TG6] Tiên Tôn thỉnh tự trọng (còn tiếp) ➡️ 《 QUYỂN 3 》…
thuộc project " bảo tàng của nuối tiếc " - album với 10 bài hát của vũ.- •• • -•-• -• ••- --- ••số 7. mây khóc vì điều gì?.ngày đăng 10/3.…
đọc đi rồi nêu cảm nhận cho tớ nghe nhoa:3Ờm thì bộ này tớ viết để ăn ủi tinh thần mấy ngày nay buồn thỉu buồn thiu của tớ ʕ'• ᴥ•̥'ʔ…
" cậu đừng trả thù tớ chứ... "Ngọt, sủng, HWriter : Bánh tráng muối ( Jane )Đã end!…
Khi Emily là hunter.…
Em muốn quay ngược thời gian về khi anh và em còn là những đứa trẻ...hồn nhiên,không suy loCho em được nhìn hoàng hôn của em một lần cuối,dang tay ôm lấy chiều tà phía trời Tây…
. Truyện Boy×Boy ( ai không phải là hủ hoặc không thích có thể không xem ) và chuyển từ ngôn tình qua đam mỹ nên có vài tình tiết vô lý mong mấy bạn hiểu !Có Ngược ( ngược quằn quại ) có H+, HE chờ xem nha... và đây là sinh tử văn ( con trai cũng có thai được nha ) và 1 cái nữa là có ABO nha ( con trai có ngày đèn đỏ như phụ nữ ) vì trong tình tiết truyện có mấy phần có 1 chút giống con gái nên mới giải thích như vậy cho mấy bạn hiểu rõ và không hiểu lầm ~~ ...CHUYỂN VER NÀY CHƯA ĐƯỢC SỰ CHO PHÉP CỦA TÁC GIẢ MONG MẤY BẠN ĐỪNG ĐEM TRUYỆN RA NGOÀI NHA ~~#SỮA…
Muốn có một đêm mất ngủ sao? Muốn bị ám ảnh hả? Thế thử đọc truyện này xem sao! Bạn sẽ không thất vọng đâu.…
1 tình yêu vừa chóm nở mà tại sao nó tắt? Sao những giọt nước mắt đó lại rơi xuống khi anh đi? Và tại sao 1 ng lạnh lùng như cô lại khóc?…
Trên thế giới tối ôn nhu khổ hình là cái gì?– là như thế đau đớn yêu ngươi a.Công quân Mặc Khanh Chi tính ra này kết luận, là tại chưa lưỡng tình tương duyệt năm năm tiền.Văn chương chi sơ là hoàn toàn nhìn không ra Mặc tiểu công đối thụ quân có bao nhiêu sao khắc sâu cảm tình , chỉ có thể nhìn gặp thụ quân càng tỏa càng hăng đi theo này nam nhân phía sau, núi đao biển lửa không chỗ nào sợ hãi. Nhưng mà đẳng nhìn đến mặt sau mới có thể bỗng nhiên phát hiện, mặc tiểu công kỳ thật sớm tình thâm tận xương, vì thụ quân hỉ mà hỉ, vì thụ quân đau mà đau, một khỏa tâm chút không có lưu cho chính mình, đều phủng đi người nọ trước mặt.Có lẽ có nhân hội hỏi, một khi đã như vậy, vì sao hai người còn lần lữa năm năm lâu?Vẫn là bởi vì yêu a.…
LỜI TÁC GIẢ: XIN MỌI NGƯỜI ĐỪNG ĐỀ CẬP BỘ TRUYỆN NÀY Ở BẤT CỨ NƠI NÀO KHÁC NGOÀI NHỮNG NƠI CÓ LIÊN QUAN ĐẾN TRUYỆN. XIN MỌI NGƯỜI ĐỪNG RA NGOÀI NÂNG BỘ NÀY ĐẠP BỘ KIA, KHÔNG KY, KHÔNG CÁO BUỘC ĐẠO VĂN VÔ TỘI VẠ MÀ KHÔNG CÓ BẰNG CHỨNG XÁC ĐÁNG.Tác giả: Tương Tử Bối.Biên tập: Chước.Độ dài: 92 chương + 3PN.Thể loại: Hiện đại, mùa hoa mùa mưa (thanh xuân tuổi trẻ), sâu sắc một lòng, gương vỡ lại lành, vườn trường, 1×1.___Dụ Phồn rất không vừa mắt học sinh chuyển lớp vừa mới tới.Đối phương nhìn cậu một cái.Dụ Phồn: Cậu ta tìm tôi hẹn đánh nhau.Nhìn lần hai.Dụ Phồn: Cậu ta hỏi có phải tôi rén không.Nhìn lần ba.Học sinh chuyển lớp vẫn giữ nguyên khuôn mặt lạnh tanh không cảm xúc kia, đưa cho cậu một phong thư: "Bạn học Dụ."Dụ Phồn nghĩ thầm học sinh giỏi đúng là làm màu, đánh nhau còn phải đưa thư khiêu chiến, xắn tay áo đứng dậy."Mong cậu hãy nhận lấy thư tình của tôi."Bạn học Dụ lập tức ngồi lại về chỗ.Nhân vật chính: Trần Cảnh Thâm (công) × Dụ Phồn (thụ).Từ khóa: Đời thường, chậm nhiệt.Xác định chủ đề: Yêu học tập, yêu cuộc sống, yêu bản thân.…
tên gốc: 昨天的我不会哭tác giả: 期予就是那个期予note: lấy cảm hứng "khi muốn khóc, tôi đeo mặt nạ mèo"; lowercase.bản dịch thuộc event jieduo thu thuỷ trường thiên.…
"Anh xăm trổ, anh cục súc, anh đ* thèm quan tâm người khác nghĩ gì về mình. Nhưng rồi em đến... mặc đồng phục, mang balo bé tí, khóc mếu trên ghế sofa của tiệm anh."…