{Shinran/Kaiao} Hãy để tớ bảo vệ cậu.
Tác giả: YukiNội dung: Đọc rồi biết…
Tác giả: YukiNội dung: Đọc rồi biết…
Đây không chỉ là câu chuyện nhỏ về một góc trường cấp ba ở ngoại ô thành phố, đây còn là giấc mơ của mình.và, mình hy vọng,đây cũng sẽ là giấc mơ của bạn.…
BT21 ! Yeah ! mọi thứ về BT21(chỉ có hình ảnh)…
Nhiều lúc có hứng thì điều cần thiết là tìm chỗ viết.Truyện ngắn, đôi khi là drabble, có thể ngắn hơn nữa .__.Ả mà cái bìa liên quan vch…
Tiền kiếp của bộ ba quyền lực Kpop .... mốiDuyên nợ họ buộc phải trả ...Cho đến hiện tại vẫn phải tìm nhau trả đủ thứ nợ nầnIU của kiếp trước và IU hiện tại có sự khác biệt to lớn thế nào ? Cô ấy mang trên mình nhiệm vụ gì ? mà nếu không hoàn thành sẽ bị người đó giết hại tàn nhẫn…
Vào ngày Linh Đan quyết định đặt chân tới Bắc Quảng để gặp Tất Quân, cô bỗng bắt gặp anh đang tay trong tay cùng cô gái khác. Rời khỏi mối tình mà mình đã hết lòng tin tưởng. Ngay đêm hôm ấy, khi đang trú mưa ở một hiên nhà bên đường, số phận đã đưa đẩy Linh Đan vào tình huống giở khóc giở cười với chàng trai lạ mặt Dung Lộc. Kể từ đó, Duyên số như cố tình gán ghép cô và Dung Lộc - một chàng ca sĩ nổi tiếng. • Tác phẩm: Đừng Vì Em Mà Rời Xa Ánh Đèn• Tác giả: Chá Mía…
Truyện ngắn đầu tay của mình…
t đéo biết, nghĩ j viết nấy, loạn + xàm lồn vcl…
"Tôi không muốn trả lời nữa. Những lời cần nói tôi đều đã nói. Hắn nghe nhưng không muốn hiểu, ngày qua ngày đều hỏi tôi, hỏi tôi vì sao tôi lại hại chết Kiều Hoa, vì sao tôi lại qua đêm với Dương Tử , vì sao tôi lại thành ... gái bán hoa !"…
Mong mọi người ủng hộ ❤…
@Anatoly…
Một đêm trăng. Một vụ án mạng. Một bóng hình chìm trong sắc đỏ.Giữa những con phố sáng đèn, bóng tối vẫn len lỏi - dưới chân các câu lạc bộ giải trí xa hoa, trong cốc rượu sóng sánh của kẻ quyền thế, trên lưỡi dao kề sát cổ một gã nghèo đang quỳ gối van xin.Hắn từng nghĩ mình hiểu rõ quy tắc tồn tại ở nơi này. Muốn sống, phải biết cúi đầu. Muốn leo lên, phải biết bẩn tay. Nhưng khi ánh đèn vàng của Majestic đổ xuống gương mặt người phụ nữ đứng trên sân khấu, khi giọng hát ấy cất lên giữa hàng trăm tràng pháo tay, hắn nhận ra có những thứ dù đã chôn vùi vẫn có thể trở lại.Bóng trăng trên mặt nước, tưởng gần mà xa, tưởng chạm tới mà trượt khỏi tầm tay.Có kẻ lặng lẽ châm thuốc, để khói trắng che đi nét mặt.Một giọng nói lạnh lùng vang lên: "Cô là ai?"___* Tên chương được đặt theo bài thơ Hiểu Yên thuộc tập thơ "Lữ Đường di cảo thi tập" của Thái Thuận, bản dịch của Quách Tấn (thivien.net).* Mọi chi tiết lịch sử, địa lý, tổ chức hành chính trong truyện đều là hư cấu.…
Đây chỉ là một chút tự truyện của bản thân nên có thể hơi mang tính cá nhân. Nói về những chuyện xảy ra thường ngày, hoặc 1 số hoài niệm, hoặc về tương lai…
Chỉ cần là em, thế là đủ…
Nghị luận xh…
Chỉ là muốn thể hiện cái độ sến của WooHyun nhà ta :v…
Vì tay nghề còn kém nên mấy bác góp ý giùm nhé ^^…
Nơi lưu trữ những cảm xúc bất chợt...Chúng ta ai rồi cũng có những lúc tâm trạng thất thường, những lúc cảm thấy thất bại, trong tình yêu, trong cuộc sống...Đôi khi bản thân sẽ rất mệt mỏi, nhưng cũng đôi khi một lần buông thả, là một lần cho bản thân cơ hội để đứng dậy lần nữa...…
Dưa hấu bao gồm 3 phần : __+ Vỏ - phần cứng nhất. __+ Thịt - phần ngọt nhất. __+ Hạt - phần đắng nhất.Tình yêu thật giống dưa hấu.…