Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥
Chúng ta của sau này sẽ có tất cả, liệu đôi ta còn chung lối về?Phố đã lên đèn sáng rực cả một đoạn đường mà chúng ta thường hay đi, tại sao người vẫn mãi chưa đến?Truyện về Identity V nhá các nàng, các cp: JackJos, WuWu, EmEm, MichiHelen, BaneLucky, MikeVic, LuchiNor,...Đây chính là đứa con thứ hai độc quyền của tớ, xin cảm ơn nếu như bạn đã góp chút sức lực để ủng hộ bé ấy ❤️🔥❤️🔥❤️🔥Ngoài Wattpad ra thì tớ không đăng thêm ở chỗ nào nữa ạ, thành kính phân ưu 🙏🙏🙏Ngoài Wattpad ra tất cả page ăn cắp đều là súc vật 😒😒😒Wendy_Smothje (21/9/2023)…
Lại một phút nổi hứng =)))) những quả fic ngắn gọn không đầu đuôi dành cho những couple lạ lùng của tớ =)))))) Và nó giống như tiêu đề, chỉ vào "những ngày chẳng có gì" thì mình mới viết =)))) nên sẽ lại ngâm thật lâu =))) Dù sao thì...chúc các cậu đọc vui :3…
Tên truyện: [alltake/TR]đi tiếp hay dừng bước đây?Lịch ra chap:6-2 1chap"Kinh tởm""Đồ vô dụng""Tớ đã nói cậu rồi mà""Ôi trời,sao mày thảm thế hanagaki~""Nếu lúc đó mình không cứu họ có phải tốt hơn không""Ta sẽ cho con một cơ hội sống,hãy trân Trọng nó""Mình....sống lại rồi"Nhân vật lấy từ "Ken Wakui"Truyện khá nhạt nếu có sai sót thì chỉnh Dùm tôi cảm ơn vì đã giành thời gian đọc Cái này…
" Tôi là ai ? Tôi thật sự là ai ? "Đây là câu hỏi mà 98.8% mọi người sẽ trả lời bằng tên của họ . Đôi khi một vài người sẽ mất một chút thời gian để nhận ra điều đó nhưng chung quy lại . Họ đều có câu trả lời cho họ1% còn lại sẽ tự hỏi bản thân câu này khi họ sắp lìa xa khỏi cuộc đời này , khi đó họ sẽ nhớ lại , suy ngẫm về những việc mà họ đã làm trước khi chết và những điều mà họ nuối tiếcTuy nhiên có lẽ tôi là thành phần nằm trong 0'2% còn lại . Nè tôi thật sự là ai vậy ? Tôi không được sinh ra một cách tự nhiên như mọi người . Sự ra đời của tôi là sự trở lại của người khácTôi là kẻ thay thế sao ? Hay là lẻ dư thừa . Lẽ ra tôi không nên xuất hiện . Liệu những " tình yêu " mà tôi đưa trao tặng . Họ có thật sự tặng cho tôi thay là cho ' người ấy ' ?===========Thiếu nữ tóc trắng đi trên dãy hàng lang trắng buốt trãi dài gần như vô tậnCô ấy cứ đi mãi đi mãi , rồi chợt cô ấy dừng bước nhìn về phía bên phải . Ở đó có một tấm gương ( ? ) đã vỡ nát nhưng những miễn cưỡng nhìn hình ảnh mà nó phản chiếu đượcThiếu nữ nhìn vào những mảnh vỡ ấy , nó phản chiếu lại cô hoặc đúng hơn là một cô gái y hệt cô chỉ có điều là cô ấy mặc trang phục như nhân viên công sở hay những nhà khoa học với chiếc áo khoác trắngCô nhìn vào thiếu nữ trong gương , dường như chả bất ngờ hay hoang mang . Cô từ từ đặt bàn tay của mình lên , chạm vào những mảnh vỡ ấy đồng thời cô gái kia cũng làm điều tương tựLúc này cô mới cất lời " Cô rốt cuộc là ai ? "Cô gái bên kia tấm gương mỉm cư…
Một ngày buồn chán như bao ngày, một tin nhắn xuất hiện mời cậu đến "Màn hướng dẫn".Câu chuyện về Lee Ho Jae và cuộc đào tẩu khỏi "Màn hướng dẫn" của thanh niên.Nhưng cậu lại vô tình chọn mức độ khó nhất: Địa Ngục…
Đây không phải là một bộ truyện ma, đây là một câu chuyện vừa thật vừa ảo được viết thành hồi kí.Hãy đọc để cảm nhận cuộc sống nhé các bạn!Thể loại: Hài hước, kinh dị, tình cảm, ma qủy, troll, 20+(Cách xưng hô trong hồi kí theo phong cách của Vozer)Tác giả: Mapham9xFacebook chính: https://www.facebook.com/truyenkevedemLike page và bookmark nếu bạn thấy hay!Hồi kí được viết dựa trên trải nghiệm của tác giả.…
Author: @-_Sala_-, Salad aka Sà Lách.Giới thiệu:Kim Rok Soo mất trí nhớ rồi.Đó là lời nói xạo thôi, kì thực là do cậu tự bịa ra để tránh sự đời phiền phức.Cậu muốn chối bỏ quá khứ, vì cậu không tốt, quá khứ cậu cũng chẳng đẹp.Cậu chỉ muốn bình yên mà thôi.Nhưng cậu vẫn chẳng thể bình yên. Lee Soo Hyuk và Choi Jung Soo chẳng từ bỏ cậu dù cậu có lạnh nhạt đến mức nào.Vì bọn họ chưa từng có ý định rời bỏ Kim Rok Soo.Câu tóm tắt: Người có tình sẽ về với nhau.Lưu ý:- Truyện chỉ đăng trên Wattpad chứ không đăng trên web nào khác.- Không reup! Không chuyển ver!!!- Đây không phải truyện dịch mà là truyện tôi tự viết ra.- Đây là một bộ mà tôi khá đầu tư với công sức của tôi, thời gian ra chương có thể sẽ hơi chậm nên xin đừng hối chương.- Không chuyển ver, không bế đi đâu cả, tác phẩm chỉ có trên Wattpad bởi -_Sala_-.- Có yếu tố tình cảm.- Lee Soo Hyuk và Choi Jung Soo là top.- Bối cảnh ở Trái Đất, thế giới hiện đại bình thường.- OOC! OOC! OOC!!! (Điều quan trọng phải nói 3 lần)- Nhân vật thuộc về Yoo Ryeo Han, bối cảnh có thể khác với truyện gốc.- Văn minh lịch sự, không nặng lời với nhân vật hay tác giả. Ăn block đấy.- Drop thì drop thầm lặng, góp ý nhẹ nhàng, chê bai quá tui bị tổn thương, mà tổn thương là block.- Viết nhằm thỏa mãn bản thân, đừng quá khắc khe.- Ngày đào hố: 02/07/2024.…
"Phượng ngày nào giờ hoa bay lả tảHoa cúc vàng đã nở rộ chân mây."Identity V fanfiction, written by Ivy.Warning: ăn tạp. Hashtag có trước mỗi truyện, vui lòng xem kỹ để tránh NOTP. :v…
NÓI VỀ HAI NHÂN VẬT CHÍNH Fluke_Natouch Siripongthon 19 tuổi sinh viên năm hai khoa thiết kế.Cha mẹ cậu qua đời vì vụ tai nạn xe năm đó cậu 14 tuổi, cậu sống một mình vừa học vừa đi làm ,nhà cậu ở vùng nông thôn , Fluke rất hiền lành và dễ thương nên cả làng ai cũng yêu mến cậu hết. Cũng vì tính tình hiền lành nên bị người chú lừa lấy đi giấy tờ căn nhà của cậu .Ohm_thitiwat 34 tuổi là giám đốc một tập đoàn luật sư lớn nhất Bangkok.Mẹ Ohm mất lúc anh 10 tuổi ba anh bước thêm bước nữa , nên vì thế Ohm rời khỏi nhà đi qua nhà Ông ngoại ở , ở không được bao lâu ông ngoại cũng mất để lại tập đoàn cho anh tiếp quản ..năm Ohm lên điều hành tập đoàn TMV lúc anh được 24 tuổi.…
hừm.... tui đã bị một thế lực nào đó thôi miên rồi, mà đây cũng là ước mơ viển vông không bao giờ có đuợc. Tui cảnh báo một chút nhé:Có một chút bách hợp (dù không biết là nhiều hay ít)có ooc ( 80% -100%)Và tui viết văn không có hay lắm nên muốn đọc hay không thì tùy.thời gian ra chap không đồng đều và cũng có thể drop .Mà đa số là kể ra vài câu chuyện của hai đứa bạn thân cùng lùi này nên mọi người không muốn đọc cũng được, không sao cả.Đặc biệt: tui lỡ simp Barrow òi , nên ai ghét ổng thì đi ra nhé.Giờ thì chúc các bạn đọc truyện vui vẻ.Ừm thì tui cũng có lấy mấy cái mà người ta dịch đem bỏ vô đây mà tui chưa có xin phép á.Nó là trong đây: https://www.wattpad.com/story/153204044?utm_source=android&utm_medium=com.zing.zalo&utm_content=share_reading&wp_page=library&wp_uname=Lesstinary2905…
Lee Min-hyeong và Ryu Min-seok - hai người bạn thời thơ ấu gặp lại nhau trong một mùa hè đầy nắng, gió biển và những ký ức chưa kịp phai mờ. Giữa tiếng sóng vỗ và mùi hoa dại đầu hạ, họ dần tìm lại những cảm xúc xưa - và khám phá điều gì đó mới mẻ, dịu dàng hơn cả nỗi nhớ.…
Author: MochieTitle: Chuyện Thường Ngày Pairing: The Boyz cũng những nhân vật có liên quan. Rating: KCategory: General.Disclaimer: Các nhân vật trong truyện không thuộc về author và fic viết không vì lợi nhuận. Xin đừng mang đi đâu khi chưa có sự đồng ý của author.Summary: Tớ thích thì tớ viết thôi ahihi.15/10/2017 - 30/04/2018…
Đây là truyện đầu tay của mình nên có gì sai sót mong mọi người có thể góp ý cho mình (có nhận gạch đá)Mình còn tham khảo ý tưởng của một số tác giả khác nên có phần giống các bộ khác là điều khó có thể tránh khỏi, nhưng mình mong mọi người hãy rộng lượng bỏ qua cho mình nhé*Tóm tắt nội dung*Kiana đã chết sau cuộc chiến với Kevin và xuyên không đến thế giới mớiTừ đây cuộc hành trình mới của cô bắt đầu*Nguồn ảnh mình lấy từ Pinterest nên nếu có vi phạm bản quyền thì mọi người hãy nhắc mình với ạ, mình sẽ xóa ảnh ngay sau khi nhận được tin*…
-Em là robot lại có thể cảm nhận được trái tim mình nhưng tim anh ở đâu? Chuyện kể về nhân vật TÔI được chế tạo trong một sáng chế 'thất bại của anh kỹ sư trẻ tên Kevin, anh ta bốc đồng,phóng túng nhưng lại vô cùng thông minh,vốn chỉ là một tai nạn tình cờ, anh tạo ra ROBOT 296 được đặt theo sinh thần của anh. Rồi mọi chuyện sẽ đi về đâu khi ROBOT 296 có tình cảm với người chủ nhân với trái tim lạnh lẽo ? Thể loại : đam mĩ, namxnam, thanh thủy văn, ngược luyến tàn tâm, he (happy ending)…
một cuộc tình đơn phương, bỏ qua một người vì mình để mù quán theo đuổi người chỉ xem mình là bạn thân...đến khi nhận ra người đó thì liệu đã quá muộn chăng? Người đó có còn ở nơi đó vì mình mà chờ đợi?…