Xuyên qua chỉ yêu quỷ nhãn vương phi cv (c144-179)
…
Truyện kể về mối tình tay ba giữa Juri,Teayoog và jone…
như tên truyện, đây là r18 hồng hài nhi.…
Đăng lên chỉ với mục đích đọc offline phiên ngoại của Lạc Trì vì chưa có bạn nào đăng. truyện đã đc mua bản quyền và sẽ xuất bản trong quý III tới. các bạn nhớ ủng hộ tác giả nhé ạ. truyện hay lắm, mình đăng lên bản QT để ngâm thôi vì chưa thấy ở đâu có phiên ngoại cả. vì ko có per nên không đem đi đâu dùm mình…
Đây là đâu?Một cánh đồng hoa ư?Hoa bỉ ngạn?Màu trắng và đỏ?Là máu chăng?Tại sao mình lại ở đây?Đứa bé kia là ai?Một người phụ nữ...đẹp quá? Tất cả thật mơ hồ…
Đọc đi rồi biết…
Chuyện khá hay nhưng hơi ít xíu . Nhớ xem hết nhó…
Truyện kể về một cô nàng thônb minh ,hoạt bát không sợ trời không sợ đất và đặc biệt cô rất "yêu " CHỦ NGHĨA ĐỘC THÂN.Nhưng đến cho một ngày , cô đã gặp nam chính của đời mình. Cô không để ý, chỉ coi đó là ngưòi bạn cùng khóa bình thường,luôn kiêu ngạo, đáng ghét .Nhưng "bùm " đến 1 ngày hai ngưòi nhân ra mối tính đã chớm nở từ bao giờ không hay. Con đường đi đến tình yêu của học khá thú vị, vì là tình yêu sinh viên nên không gặp quá nhiều trở ngại, chủ yếu là từ bản thân của hai người- Cốt truyện mang màu sắc đáng yêu của thời sinh viên, pha 1 chút mơ mộng của tác giả :))) ** đây là câu truyện đầu tay có mình, nên không tránh khỏi những sai sót. Mong các bạn hãy đón nhận và cho mình xin ý kiến , những ý kiến đó sẽ giúp mình rút kinh nghiệm cho những trang truyện tiếp theo♡♡…
Truyện chỉ là sự sáng tạo của tác giả , vui lòng không gán ghép lên người thật .…
Một người hèn nhát luôn sống trong vỏ bọc mà bản thân tự tạo ra...Luôn tự cho rằng nó là an toàn và không dám bước ra khỏi vỏ bọc đó...Luôn nhìn cuộc sống với đôi mắt u tối không có sự hứng thú với mọi thứ xung quanh...Tôi đã luôn sống như vậy cho đến khi gặp được anh. Anh như một tia sáng ấm áp, chiếu sáng mọi góc tối trong tôi, tôi đã ngu ngốc khi nghĩ rằng anh chỉ của riêng bản thân mình. Luôn muốn anh chỉ có mình, muốn anh bên cạnh mình mãi không rời, nhưng mọi chuyện trên đời luôn biến đổi vô thường đi xa hơn so với dự tính của chúng ta."Em lại tự ngồi suy nghĩ lung tung nữa sao?" Dũng bước đến bên cạnh quàng tay ôm lấy cổ tôi."Hì, em nghĩ lại mấy câu thoại trong bộ phim ngôn tình Hàn Xẻng mới xem ấy mà" Tôi dựa vào người anh cười nhẹ.Thấy vậy anh liền gõ nhẹ lên mũi tôi, vừa cười cưng chiều vừa nói "Lại tưởng tượng ra cảnh anh bỏ em nữa sao hả bé con?"."Sao anh biết được?" Nghe anh hỏi tôi đột nhiên có chút chột dạ mà ngồi thẳng ngơ ngác hỏi anh.Anh cười không nói gì, tay anh đặt nhẹ lên đầu tôi ôm lại về phía mình rồi xoa nhẹ.Thật ra không cần câu trả lời từ anh tôi cũng biết anh để ý chăm lo cho tôi kĩ đến mức nào, vậy nên những suy nghĩ lung tung của tôi trước mắt anh chỉ như chú mèo đang cố che giấu đi suy nghĩ nho nhỏ của bản thân.Được anh xoa đầu khiến tôi không khỏi bật cười thành tiếng, anh không hỏi cũng không thắc mắc chỉ nhẹ nhàng xoa đầu tôi rồi nhìn ra cửa sổ nơi ánh mặt trời đang dần biến mất.…