ZinZin997
…
Đây là bộ truyện đầu tay của mình nên mong là các bạn sẽ ủng hộ. ❌không coppy truyện khi chưa có sự cho phép❌…
GTNVvương tuấn khải: 18 tuổi con trai độc nhất của tập đoàn karry wang kinh doanh giày thể thao soái ca nhưng lạnh lùng chỉ khi gặp nó tính cách kia ms thay đổi học thì khỏi chêdịch dương thiên tỉ :18 tuổimột con ng đa tài dc rất nhìu girl xinh chú ý và cả...hoành nhà ta con trai cưng of dịch thị chuyên về kinh doanh mỹ phẩm lớn nhì TQ lưu chí hoành: 17 tuổi một thiên thần mà nếu k wen pít mn sẽ nghĩ đó là một cô gái xinh đẹp k có khuyết điểm hc hành rất giỏi con cục cưng of lưu thị kinh doanh khách sạn resot lớn thứ 3 TQvương nguyên: 17 tuổi là ng dc mệnh danh có sức sát thương cao vì ai nhìn cậu cx phải vào viện vì mất máu...má ơi xênh khỏi ns...hc hành giỏi con bảo bối of vương thị kinh doanh nhà hành cực khủng tác giả: minzi--------------------…
Thần PhụcTác giả: Tiểu dã thú Tình trạng : HoànNguồn: https://kinzie3012.wordpress.com/2017/05/06/bl-than-phuc-tieu-da-thu-tieu-gia-bat-thi-thu/#more-18277Giới thiệu vắn tắtVăn này chủ công, nhân vật chính s, nhất chủ nhiều nô, quá trình np, có nô cúc không khiết, kết cục chưa định xem tâm tình, sợ lôi thận nhập.Làm tình là luyến ái cực lạc,sm là làm tình cực lạc, tại điều giáo cùng bị điều giáo quan hệ bên trong, thần phục cùng chúa tể, là tâm cực lạc.…
à nhon mới lần đầu viết có gì sai sót mọi người hỗ trợ giúp ạ…
cp chính:Jikookcp phụ:Yoonv Hope+...Namjin…
ngôn tình- mô tả đời sống thật của cô sinh viên tên Lyn và ông thầy giáo dạy thêm của cô…
Vào 1 buổi sáng đẹp trời có 1 cậu con trai là chủ tịch của 1 cty rất lớn, cậu đang làm việc trong 1 căn phòng thì có 1 người con gái ăn mặc hở hang bước vào phòng[Anna] Anh yêu ơi~~ anh làm xong việc chưa vậy.... Đi ăn với em đi[Tuấn Khải] Cô đi ra ngoài đi đừng làm phiền tôi ( lạnh) [Anna] Anh yêu sao vậy~~ em chỉ mời anh đi ăn thôi mà ( nũng nịu) [ Tuấn Khải] Cô hơi phiền tôi rồi đấy, cô đi ra hộ tôi đi... [Anna] Anh.... ( bực tức đi ra ngoài)Ả ta đi ra ngoài với cơn giận bực tức.... [ tua tua thời gian vào buổi trưa] Anh rủ Thiên đi ăn trưa cùng anh, anh và Thiên đang ăn cơm vui vẻ thì có 1 cậu bé đang cầm dĩa thức ăn của mình và lỡ đụng trúng anh làm thức ăn rơi lên đồ anh, khiến anh tức giận lên[ Tuấn Khải] Này cậu kia đi đứng kiểu gì vậy hã.. ( tức giận) [ Nguyên] Tôi.... Tôi xin lỗi! Tôi ko cố ý ( sợ hãi) [ Thiên] Thôi được rồi đừng cãi nhau nữa chuyện gì từ từ giải quyết Trong lúc đó tự nhiên Nguyên bật khóc[Nguyên] Tôi xin lỗi, tôi ko cố ý, tôi sẽ ko có lần sau nữa ( khóc lóc) Anh và Thiên rất khó xử khi cậu khóc lên...[ Tuấn Khải + Thiên ] thôi cậu đừng khóc nữa.. ( dỗ dành) [ Tuấn Khải] cậu ta thật đáng yêu *suy nghĩ thầm*[ Nguyên] đồ ăn của tôi... Hức... Hức... Bị đổ rồi... ( khóc) [ Tuấn Khải] Cậu đừng khóc nữa tôi sẽ mua cái khác cho cậu, đc ko? [ Nguyên] Thật á! Ưm.. Đc á[ Tuấn Khải] Ngoan ( xoa đầu cậu) Thiên rất bất ngờ khi anh làm như vậy, vì từ trước đến giờ anh chưa bao giờ mềm lòng với ai cả.... -HẾT CHAP 1-…
Triệu năm ánh sáng cầu một giây bên người.Tiếc thay thôi chỉ biết đứng sau che chở, bảo vệ người.Ta chỉ sợ người đau chứ chẳng sợ mình đau nên mong rằng dù người đứng cạnh người có là ai thì ta chỉ mong người hạnh phúc.Ta không dám đòi hỏi cầu xin tình yêu từ người, chỉ mong người rũ bỏ quá khứ khờ dại của ta.Đến cuối tôi cũng chỉ muốn bày tỏ cho người biết tấm chân tình này dù câu trả lời của người có là gì.-" Xin lỗi, tôi yêu em". Tác giả Zero…