MinJeong! Em Đi Thật Rồi Hả? (Se)
Cớ sao cuộc sống này tội tệ thế em?…
Cớ sao cuộc sống này tội tệ thế em?…
Author: tieuacma (Đã xin phép)Edit by meCouple : WINRINA (Karina x Winter) Yoo Jimin x Kim Minjeong 유지미 x 김민정…
nếu như không nói ra làm sao biết được.rồi sẽ có lúc mình sẽ nói cho cậu những điều chưa bao giờ.…
Khi chị ta đ phải gu của mày nhưng mày vẫn mê chị ta như điếu đổ."Em biết em không phải là duy nhất của chị, nhưng là hàng tốt nhất đó yu jimin".warning: Fic có chửi thề, sử dụng ngôn ngữ tục tĩu, bậy bạ, ooc và vân vân mây mây vấn đề khác, nếu nhạy cảm thì cân nhắc trước khi đọc nhé.@atch…
Cuộc hôn nhân giữa Yu Jimin và Kim Minjeong vốn là một cuộc hôn nhân sắp đặt.Suốt ba năm trời, nàng yêu Yu Jimin điên cuồng nhưng chỉ nhận lại sự lạnh nhạt , thờ ơ của cô. Nàng bị vu oan gây ra cái chết cho ông nội Yu Jimin , mà cuối cùng lại bị tống vào tù , bị hãm hại mà chết.Ông trời thương xót ban cho nàng một cơ hội mới, lần này sống lại nàng ném cho người phụ nữ kia một tờ hiệp ước:"Yu tổng, một năm sau chúng ta sẽ li hôn , từ bây giờ đến lúc đó ,chúng ta không được phép ngủ chung phòng, cùng giường , không được tiếp xúc thân mật".Ai mà ngờ được , người kia lại bật cười :"Vậy sao? Em phá vỡ hợp đồng rồi, Yu phu nhân à".Thể loại: Hiện đại , sủng h, trọng sinh , futa, hào môn thế gia, ngược, ...Chú ý: Fic tui chỉ viết riêng cho otp Winrina nên không cho phép chuyển ver dưới mọi hình thức!!!Nhân vật được 'nam' hoá !!!Fic này là tâm huyết cụa tui , rất mong mn ủng hộ.Chúc mn đọc truyện zui zẻ!!!…
con mèo ngốc nghếch x cún coan cau cówarning: ooc, văng tục…
incorrect winrina…
Tên truyện: Hôm nay vợ chồng đỉnh lưu lại show ân ái ư ! Tác giả: Tiểu Bất Điểm Ái Cật Nhục.Truyện chuyển ver chưa có sự cho phép của tác giảNếu được yêu cầu xóa, tớ sẽ xóa. Truyện cover để phục vụ nỗi niềm của người cover…
Đôi ba dòng gửi gắm cho em…
Yêu một ai đó là một cảm giác thật điên rồ. Dù có bị cấm đoán, phức tạp hay bí mật ngăn cản thì cũng không thể làm gì được.Nhưng Winter thì sao?Cô ấy không thể điên rồ hơn khi yêu một người đã chết cách đây trăm năm sao? Mọi chuyện bắt đầu khi Winter ghé thăm một cửa hàng đồ cổ và sở thích của cô nhanh chóng trỗi dậy khi nhìn thấy một bức ảnh cũ đầy bụi bặm, bức ảnh chụp một người thiếu nữ xinh đẹp mà cô không hề biết rằng bức ảnh đó sẽ thay đổi cuộc đời cô mãi mãi.Mấy cậu có biết mọi chuyện sẽ diễn ra như thế nào không nà? Chà, chắc chắn Winter sẽ làm bất cứ điều gì chỉ để biết cô gái này đó. Nhưng nó có đáng không? Điều gì sẽ xảy ra nếu Winter chỉ làm mọi thứ phức tạp tất cả?…
[ Một câu chuyện với kiểu motif cũ mèm: mọt sách x playgirl ] Nhưng là, mọt sách cục súc, bất cần đời x playgirl giàu cảm xúc, mong manh dễ vỡBegin: 5/12/2021…
Tác giả: JungwonnieLink truyện gốc: https://www.wattpad.com/story/80485925?utm_source=android&utm_medium=com.zing.zalo&utm_content=story_info&wp_page=story_details_button&wp_uname=vydoraemi&wp_originator=yAQnFbKdd%2FeBCTUkG0SqOyD%2FhuJVqSPq5rhCv7C2W3rccIywKjR42VTYMA%2FQlKbmquwWJZpKM5ETjcJ1nI50ENY%2BVBTw9YobjtW238j8x1MkZFAKBQdA5ccX5d1DJy5B Mặc kệ nàng nói gì, cô vẫn kéo tay nàng đi.... đường phố đông đúc, thấp thoáng đâu đó bóng dáng một cao một lùn nắm tay nhau vui đùa trên phố, khung cảnh như họ đang cùng nhau bỏ trốn, vứt bỏ tất cả ở sau lưng, thế nhưng... sau này, khi sự thật nghiệt ngã được phơi bày, liệu họ có vượt qua được chính bản thân mình để một lần nữa nắm tay nhau bỏ mặc cả thế giới ở phía sau như bây giờ không?…
Jiminjeong __________________…
Cô gái năm ấy nàng tán mãi không đổ…
Là một thôi.…
Maybe I don't have roses But i can give you love....... Can you still here?…
Mục tiêu sống chủ yếu của Lưu Trí Mẫn chính là sủng, hết mực cưng chiều, chăm lo nữ thần, theo hầu nữ thần ăn no, làm tốt công việc cho nữ thần.Mục tiêu sống chính của Kim Mẫn Đình chính là lúc nào cũng được sủng....Nữ thần là phải đem về sủngTác giả: Tùy Tâm Hài TửEdit: KarinCover: hr.…
Hát đi hát đi, hát những bài nhạc em muốn hát, nghe những bản nhạc em muốn nghe.Chúng ta đều là những kẻ ngốc lang thang nơi chốn này.…
lấy cảm hứng từ bức ảnh huyền thoại tại liên hoan phim cannes…
DROPvừa text vừa văn…