[HiraKiyoi] Đoản Văn
Nếu Hira và Kiyoi gặp được phiên bản nhỏ của nhau…
Nếu Hira và Kiyoi gặp được phiên bản nhỏ của nhau…
Bởi vì ta đã luôn chờ đợi...…
Thần Cửu Vĩ Hồ (Uzumaki Naruto) x Nhị Thiếu Gia gia tộc Uchiha hùng mạnh (Uchiha Sasuke)Vào sinh nhật 7 tuổi của Nhị Thiếu Gia gia tộc Uchiha cũng là ngày em lập khế ước với một thức thần làm thay đổi cuộc đời em.√ Ảnh bìa đã có sự đồng ý của Karin Lemon √ Tag cp sẽ cập nhật theo chương họ xuất hiện…
Câu chuyện kể về Nakano Nino khi cô gặp Kurosaki Ichigo-một Tử Thần Dự Bị của Thị trấn Karakura.Ichigo trong Fic này sẽ có Zangetsu thực sự tức là White chứ ko phải sức mạnh Quincy làm giả.…
truyện chỉ là tưởng tượng,đôi khi zô tri lắm Vui lòng không đục thuyềnVới OTP tui nó lạ lắmVứt não trước khi xem…
-Chào buổi tối!-Todomatsu tay cầm túi đồ hí hửng bước vào phòng, cậu nhanh chóng đảo mắt một vòng rồi hỏi - Ủa Karamatsu nii-san đâu?-A, Totty_Anh cả Osomatsu đang nằm dài trên sàn đọc truyện tranh lập tức ngồi bật dậy khi thấy em út-Karamatsu nó ra ngoài từ sang rồi.-Bận rộn nhỉ!?-Todomatsu đặt túi đồ lên bàn và ngồi xuống.-Anh ấy sắp kết hôn rồi mà, giống em lúc trước thôi. -Choromatsu cười với cậu út.-Hình cưới của anh ấy đẹp lắm đó Totty!-Jyushimatsu hí hửng cầm album đưa cho Todomatsu.Todomatsu tuy nhỏ nhất nhưng lại là người lập gia đình đầu tiên, sau đó cậu cùng vợ dọn ra ở riêng nhưng mỗi cuối tuần lại trở về thăm ba mẹ và các anh. Ai cũng bảo cậu chững chạc hơn các anh, bản thân cậu không nghĩ vậy. Osomatsu mới là người chững chạc nhất, tuy anh ấy không bọc lộ ra bên ngoài nhưng cậu luôn thấy an toàn khi ở cạnh anh. Có điều Todomatsu không hiểu tại sao đến giờ anh vẫn chưa có được một cô bạn gái nào...…
Đây là câu chuyện về một chàng trai trẻ mang tên Egumachi Haraki, người sở hữu một lời nguyền giúp cậu đánh bại bất cứ kẻ thù nào với cái giá là ... Đây là câu chuyện về những cuộc Thế chiến đem lại nỗi kinh hoàng cho nhân loại.Đây còn là câu chuyện về tình bạn, tình yêu và... cái gì đó mà thằng tác giả nghĩ nát óc chẳng ra.Và cuối cùng, đây là huyền thoại về Truyền Nhân Hyouki...(P/s: tác phẩm này là 1 Original Light Novel do người Việt viết)Rating: 13+…
- Anh về rồi!Cánh cửa bất chợt mở ra đánh tan bầu không khí im lặng trong căn phòng nhỏ, một thanh niên điển trai với đôi mày rậm chầm chậm từng bước đi vào. Anh cầm theo túi đồ nặng nề đặt lên bàn, hành động diễn ra rất nhẹ nhàng, như thể sợ một tiếng động nhỏ cũng sẽ khiến ai đó giật mình. Chàng thanh niên sau đó lập tức hướng ánh mắt đầy âu yếm đến bóng lưng gầy gò của người con trai đang ngồi lặng yên bên cánh cửa sổ không rèm, người đó không nói lời nào, chỉ lặng lẽ nhìn về phía xa xăm. Anh tiến đến bên cậu rồi dịu dàng đặt tay lên đôi vai nhỏ nhắn, gương mặt dần cúi thấp rồi nhẹ nhàng đặt lên má cậu một nụ hôn.- Chờ anh có lâu không?Người con trai vẫn không trả lời. Cậu cứ thế, ngồi yên, hệt như tượng đá.- Chắc em mệt rồi nhỉ? Đi ngủ nhé!Anh khom người bế cơ thể nhỏ bé ấy lên và chầm chậm đặt lên giường, cậu như mặc cho anh làm cũng chả có phản ứng gì, chiếc chăn dày được đắp lên người giúp cậu ấm áp hơn trong cái lạnh buốt của những ngày đông. Đưa tay sờ vào mái tóc đen tuyền mềm mại của cậu, môi anh khẽ nở một nụ cười, nụ cười nhìn hạnh phúc nhưng vẫn lộ ra sự đau thương. Mái tóc vốn rối bù của cậu nay lại càng rối hơn khi bị anh xoa đi xoa lại, nhưng cái cậu đáp lại anh vẫn chỉ là im lặng. Biết rằng giờ có nói bao nhiêu vẫn sẽ không nhận được câu trả lời, anh cũng không hỏi thêm gì, cả căn phòng nhỏ trở lại với bầu không khí yên tĩnh vốn dĩ của nó.- Ngủ ngon Ichimatsu.---…
Là một câu chuyện xoay quanh cuộc sống hằng ngày của các cậu học trò trong trường ma thuật dành riêng cho nam - Học viện ma thuật Oragajin . Nhân vật chính của câu chuyện là năm cậu học sinh đa tính cách : Hikarin Ozugawa lạnh lùng và điềm tĩnh , Kazuhara Aigazu một kẻ háo thắng và nghịch ngợm , Akira Nokirari là người nóng nảy nhưng tốt bụng vì vậy lúc nà cũng bị Kazuhara chọc phát điên , kế đến là Aigawari Tasuya một người thông minh và lúc nào cũng cười , cuối cùng là Hinaraki Hirarin một học sinh chuyển trường thiên tài với khả năng sáng tạo tuyệt đỉnh . Cả năm người tạo nên những tình huống dở khóc dở cười và những màn trình diễn ma thuật hết sức độc đáo . Nhưng mọi thứ không kéo dài được lâu khi trong trường lại có thêm một học sinh mới Aizakura Tawaki và tên này là nội gián do trường đối thủ phái đến . Hắn làm cho ngôi trường phải giải tán sau sáu tháng . Thời gian dài họ bị chia cắt và gặp lại nhau như một định mệnh tai ngôi trường mà họ đã ở cùng nhau - học viện ma thuật Oragajin . Họ quyết định xây dựng lại ngôi trường và mọi thứ trở nên tốt hơn .…
Trong cuộc đời, ai cũng đã từng trải qua tuổi học sinh. Ở tuổi đấy ai cũng có rất nhiều câu chuyện, có khi vui cũng có lúc buồn, đôi khi hạnh phúc nhưng phía sau cũng có nổi thất vọng... ♥Một câu chuyện, tưởng chừng chỉ là một giấc mơ nhưng nó đã xảy ra...Một tình yêu thật đẹp, cao quý giữa Sama Karakin [ một cậu học sinh lớp 8, là con của một gia đình giàu có nhất nhì tỉnh, cậu học giỏi, hát hay, và là soái ca của trường, tuy vậy cậu chơi thể thao phải nói quá ư là dở tệ, (chắc tại vì quá công tử đấy mà) ]. Người còn lại là Antika Singhania [ là một học sinh mới chuyển về trường, cũng có vẻ soái ca đấy, nhưng lại học rất tệ, chuyện gì cũng rất vụng về nhưng khi bước chân đến sân thể thao thì y như rằng cậu ta là một con người khác vậy.] . Và mọi chuyện đã bắt đầu vào một buổi sáng ngày 25/9/2016. ^-^-^-^-^-^-^-^-^-^-^-^-^-^-^-^-^-^…
Cũng đã được hơn 1 năm từ khi Osomatsu và Choromatsu chia tay nhau, gia đình không ai biết chuyện 2 người từng hẹn hò nên trừ Osomatsu, không ai biết vì sao Choromatsu dọn đi. Dù sao cả 2 vẫn là anh em, chuyện này không mấy gì tốt đẹp nên cả 2 đều giữ im lặng, nhưng nghĩ đến phải chạm mặt nhau hàng ngày rồi lại ngượng thì không hay, cuối cùng Choromatsu quyết định rời đi. Dù vậy, cậu vẫn thường về thăm nhà vào cuối tuần và ngủ qua đêm, nhưng những ngày ấy, anh đều viện cớ ra ngoài. Vậy cũng tốt, ít ra thì cả 2 không phải khó xử khi gặp mặt nhau. Hôm nay Osomatsu một mình đến uống nước tại tiệm cafe quen thuộc, vô tình gặp Choromatsu cũng đang ở đấy. Ánh mắt chạm nhau nhưng ngay lập tức tránh đi, anh vội đến quầy gọi thức uống trước khi đứng đơ người một chỗ, chắc là do tưởng tượng nhưng anh cảm giác cậu đang nhìn mình.Cầm ly nước rời khỏi tiệm, anh bất lực thở dài, rốt cuộc gặp lại cũng chẳng thể nói với cậu câu nào, anh tự nói với mình rằng chắc gì cậu đã muốn nghe... Cứ vu vơ nghĩ đủ thứ chuyện rồi chợt giật mình khi ai đó chạm vai mình, xoay người lại, anh như không tin vào mắt mình, người đó là Choromatsu, vẻ mặt anh không giấu được sự ngạc nhiên nhưng chưa kịp mở miệng thì cậu đã lên tiếng trước.- Sao anh uống thứ này?- Hả?Osomatsu nhìn xuống tay mình và nhận ra trong lúc mãi nghĩ đến cậu, anh đã mua nhầm nước cam.- À...- Bỏ đi, em mua ly khác cho anh.Từ bé Osomatsu đã không ăn hay uống được cam, không biết tại sao nhưng anh nghĩ người dị ứng thứ trái cây này chắc chỉ có mình anh. Có lẽ khi thấy anh cầm…
- Yahhhhh!!!!!!! Đánh này!!!!!!!*Bộp*- Em làm gì thế Osomatsu?Choromatsu ngừng phơi đống quần áo, xoay người lại nhìn bé con đang cầm kiếm đồ chơi, đeo mặt nạ siêu nhân hướng về phía mình. Nhóc con tên Osomatsu kia lùn tịt chỉ cao tới thắt lưng của cậu, là hàng xóm gần nhà cậu, hôm nay bố mẹ nhóc có việc phải về quê nhưng Osomatsu vẫn còn sốt nhẹ nên bố mẹ nhóc không dẫn theo, thật may hôm nay Choromatsu cũng không phải đi học nên sẵn tiện cậu giữ nhóc giúp.- Em là siêu nhân! Phải đánh quái vật!Osomatsu giơ cao thanh kiếm, làm động tác như siêu nhân trong phim, nhưng nhìn đáng yêu hơn nhiều!- Vậy anh là quái vật hả?- Không. Quái vật xấu xí lắm, anh Choromatsu đẹp thế sao làm quái vật được.Nhóc con lắc đầu trả lời, câu nói vô cùng ngây ngô nhưng lại khiến cậu thấy rất vui. Cậu khom người xoa đầu nhóc rồi quay trở lại với công việc của mình. Osomatsu đưa mắt nhìn theo cậu sau đó ngoan ngoãn bắt ghế ngồi cạnh, vẫn đeo chiếc mặt nạ trên mặt.- À, em hạ sốt chưa?Choromatsu vừa móc cái áo lên sào vừa hỏi- Đỡ hơn rồi ạ.Bé con đung đưa chân, mặt cúi thấp, bất ngờ chiếc mặt nạ bị lột ra để lộ khuôn mặt bầu bĩnh đáng yêu, cậu đưa mặt lại gần hơn, áp trán mình vào trán Osomatsu để chắc rằng nhóc đã hạ sốt. Choromatsu không hề để ý hai tay nhóc con đang siết chặt ống quần mình và đổ đầy mồ hôi, gương mặt nửa cúi xuống vì phải giấu đi cặp má đang ửng hồng, nửa ngước lên vì bị cậu cố định bằng tay.- Ừm, có vẻ đã hạ sốt thật.…