Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥
" Nói dối là để lừa anh nhưng yêu anh thì lại là thật""Anh nên ghi nhớ điều này. Em đã yêu anh bằng cả một thời thanh xuân của mình, chưa bao giờ em ngừng yêu anh cả "" Em chúc anh một đời an nhiên, hạnh phúc, tiền đồ xán lạn, thành công rực rỡ."…
Nhân vật:-Bạch Vĩnh Phong (27t) Bản thân khép kín, bên ngoài lạnh như băng, khó lòng mà tiếp xúc -Trương Ngọc Di (21t) Là cô gái tốt, đôi chút ngây thơ tốt bụg----------------------------------------------------------Bản thân anh có chút hèn mọn, muốn giữ cô mãi mãi là của mình. Tuy cô một lòng yêu anh nhưng tình yêu của họ thật vất vả, gian truân vô cùng. Bản thân anh ích kỉ, chẳng biết gì ngoài cô, vô tình thôi, chính anh đã mang cô đi, để cho cô những nỗi buồn mà cô không biết, để cho thế giới của cô nằm gọn trong bàn tay anh...Đã từng ngừng up nhưng bây giờ bắt đầu up lại bình thường nhé. Nếu ai không thích thì đừng ném đá nhé, nếu có góp ý gì thì làm ơn góp ý nhẹ nhàng để mình còn tự tin mà viết tiếp...Catbee's story…
Thay vì từ ấy trong tôi bừng nắng hạ, thì ta có từ ấy tôi vừa biết yêu.Học đường, mô tả hơi trần trụi về cuộc đời học sinh, ngọt ngào là chính còn nhớ trường là phụ. Chỉ đơn giản là hai học sinh cố gắng cân bằng giữa việc chiến đấu với đống bài tập và yêu thương nửa kia bằng tất cả niềm ngây ngô. Bối cảnh Việt Nam chứ tác giả không rõ bên trường Hàn người ta học gì.Truyện xàm chó, chả có logic gì, đọc để giải trí, nếu bạn hi vọng về một fanfic có chiều sâu thì tiếc là đéo phải cái này.Cp phụ: vihends, defker…
gặp anh vào một ngày phố xá đông đúc, giữa biển người nhưng chỉ nhìn thấy anh.warning: lowercase một ngày đẹp trời, tập 5 hai cháu có một chiếc thính siêu to nên mình quyết định viết ;;-;;.…
Cũng không hẳn là fanfiction. Chỉ là những điều mà mình nghĩ, mình mong muốn, và ắc hẳn rằng bất kì một LEGGO nào khác cũng sẽ mang những nổi lòng tương tự như vậy. Vui có, buồn có...tự kỷ cũng có :))…
Anh là em? Em là anh? Loạn hết rồi!!!Ngay cả tác giả còn nhầm lẫn thì tính sao đây???Hai anh em song sinh hoán đổi vị trí cho nhau vì một lí do hết sức "củ chuối"!?Đổi một ngày thôi nhé! Nhưng sao... hôm nay lại đòi đổi nữa rồi? Lý do là gì ấy nhở?Trong một ngôi trường mới, bạn bè mới, đầy ấp những tình huống khó đỡ và vô cùng thú vị! Họ sẽ đối mặt với những thử thách của hai bậc tác giả "chuyên hành hạ nhân vật" ra sao đây? Đọc đi rồi biết nhé!Mong mọi người tiếp tục ủng hộ Tiểu Hắc & Tiểu Bạch ak!!!…
"Ai cũng cố nở nụ cười gượng gạoChe giấu cả nỗi đau sau tình yêuGiả vờ rằng họ đang rất mực hạnh phúcChôn vùi lời nói dối của mình sau chữ 'YÊU'Như thể mối tình này sẽ là mãi mãi!"SA ĐỌA - Kể về một trái tim tan vỡ khi mất đi tình yêu - Một tận cùng nỗi đau - Một sự mất mát đến nao lòng - Một loại bi thương - Một sự thống khổ tột cùng!"Em chỉ muốn được cùng anh yêu đương, cùng nhau xây một căn nhà thật to, cùng nhau chung sống mà thôi!""Anh có từng yêu em không?""Chưa từng, tôi chỉ xem em như một kẻ qua đường tạm nghỉ cho cuộc hành trình của đời tôi!"Anh gấp gáp rời đi, để lại tôi đứng chôn chân ở nơi vắng vẻ hiu quạnh ấy. Hơi sương đi qua, mắt tôi nhuốm màu sương mờ đục, từng giọt nước mắt lăn dài trên má. "Tôi mất anh ấy rồi!""Từ sâu tận thân tâm tôi, trước giờ chỉ có mỗi em, khiến tôi trân quý chính mình, cho tôi biết cái cuộc sống tồi tàn này thực sự rất rực rỡ, em biến tất thảy những điều bình thường nhất trong cuộc sống này, phút chốc lại trở nên đẹp đẽ dịu kỳ trong mắt tôi! Em là tia sáng, là vì sao sáng soi lối cuộc đời tôi! Tôi yêu em, vô cùng yêu em, chân thành sâu sắc yêu em, nhưng xin em, xin em đừng yêu một người như tôi!""Trước giờ chỉ có mỗi anh ấyKhiến em biết trân quý chính mìnhCho em hay làm sao đem tình yêuBiến tất thảy những điều bình thường nhấtCũng trở nên đẹp đẽ diệu kỳ..."…
Đã mất liệu có kiếm lại được? Chờ đợi có phải giải pháp hay? Thời gian liệu có phải là liều thuốc chữa lành hay càng thêm đau đớn? Vì sao ấy liệu có soi sáng cho chúng ta? Tất cả vẫn còn là một bí ẩn, ai có thể giả đáp đây? Mọi thứ có lẽ đã kết thúc sao hắn lại níu kéo để thêm đau khổ, cô ra đi để giải thoát nhưng lại bị giam cầm. Hai người ai cũng mong thời gian có thể quay lại nhưng đều đó là không thể. Họ phải làm sao để có được hạnh phúc? Mọi người đoán xem nhé !!!Các bạn ủng hộ truyện đầu tay của mình nhé! Thank you very much!!…
"Gió. Nhẹ nhàng, lả lướt, đến bất chợt, đi cũng thật nhanh.Mây. Bồng bềnh, dịu nhẹ nhưng lại chẳng dễ dàng tồn tại.Anh là gió, tôi là mâyChỉ cần một cơn gió nhẹ thoáng qua, mây dễ dàng bay đi theo gióNhưng điều tồi tệ ở đây, mây sẽ chẳng bao giờ đuổi kịp gió cả ...Chẳng phải vì gió muốn đi nhanh, mà là vì bản năng không cho phép nó chậm lại ..."…