Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥
Lâm Tú Quyên xuyên tiến một quyển niên đại văn pháo hôi đường tỷ, trước có xuyên thư nữ chủ, sau có trọng sinh nữ xứng, cá mặn Lâm Tú Quyên tính toán làm điệu thấp an tĩnh ăn dưa quần chúng, không ngờ cái kia nguyên bản cứu người bỏ mình tiện nghi lão công đã trở lại, làm nàng từ ăn dưa quần chúng giây biến vai chính.…
[ Đam mỹ, Cổ trang, Trùng sinh ]Vốn không nguyện nhuốm phong trầnTrách chi đời sao khó lườngCánh hoa tàn úa theo màu thời gian lướt qua vô thườngKéo theo hồi ức hoang tànNơi này lòng ai khắc khoảiChờ mong bóng hình năm ấy, nương nhờ theo gió, về đây . . ."A Nghi . . .Là lỗi do ta. Ta sai rồiA Nghi, ngươi đang ở đâu ? Ngươi đang ở đâu ? Lên tiếng đi ?Ta thua rồi này, ngươi trốn kĩ quá, ta không tìm ra. Ta thua rồi này, mau đến đây với ta đi. Ta không tìm ra ngươi rồi.A Nghi ? A Nghi à ? Đừng bỏ ta đi mà. Ta sợ lắm."Tống Hạc Hiên, cứ ngóng chờ rồi lại tìm kiếm rồi lại ngóng chờ. Qua mấy năm trời chờ người tương phùng để chỉ nhận lại cái ngoảnh đầu lạnh nhạt rồi rời đi. Chẳng biết nói gì, hắn chỉ biết đứng đó nhìn theo bóng lưng người kia lại rời xa mình lần nữa. Người kia, Cố Vân Nghi, từng là một thiếu niên lương thiện, ấm áp, ôn nhu. Giờ đã là một đại ma đầu của tà giáo. Giết người không ghê tay, mùi máu tanh bốc lên, bi ai thấu tận trời cao xanh. Y trở nên máu lạnh như thế, là trái tim y bị đóng băng mất rồi. Thế giới của hắn giờ là âm khí, tà đạo, một con thú dữ không thể chế ngự. Một chú hạc nhỏ mang đôi cánh chứa đầy ắp yêu thương và hi vọng liệu có làm tan biến đi một phần tâm ma trong con người kia ?Cố Vân Nghi à, lần này . . . ngươi quay lưng bỏ Tống Hạc Hiên mà đi không một lần ngoảnh lại, không một lời từ biệt. Có lẽ đã là lần cuối rồi, cả đời sau này sẽ chẳng còn quay đầu lại được nữa, sẽ chẳng nói lời từ biệt được nữa. Sẽ chẳng ai nghe . . .…
Một vài mẩu truyện ngắn do tui viết, sẽ cố gắng viết không OOC hết mức có thể :333P/s: nhân vật thuộc về Mạc Hương Đồng KhứuLâu lắm rồi tui không viết, tự dưng thấy hơi hơi có hứng nên cái này ra đời :v…
Tác giả: Trần như PhongChú ý: Mọi người có thể đọc truyện. Nhưng xin đừng mang tác phẩm của tôi đi đâu cả. Xin trân thành cảm ơn!Y đích tử Thượng Quan gia từ nhỏ sống trong sự khinh thị của mọi người mà lớn lên. Phụ thân y là đưng triều Quận chủ ( quận chúa là nữ, quận chủ là nam) nhưng không được mẫu thân y yêu thương. Mẫu thân y là đương triều Thừa tướng , đầy phụ tử y ra khỏi chủ viện.Nàng là Chiến Thần vương gia- Thần vương điện hạ của Thiên Nhật hoàng triều. Quyền cao chức trọng nhưng lại thích y, một nam tử từ nhỏ không được mẫu thân sủng ái nhận hết khi nhục* mà lớn lên. Nhưng nàng chẳng những không mặc kệ y, mà còn tứ bề che chở.*khi nhục: khi dễ, sỉ nhụcNàng giúp phụ thân hắn hòa ly* với thừa tướng. Mua phủ đệ cho phụ tử hai người. Cả kinh thành không người không biết y là người nàng yêu thương nhất.*hòa ly: ly hôn nam tử được nhận lại của hồi môn.Vậy mà y...........HẠ HỒI PHÂN GIẢI…
Nam và Nữ chính đều không Còn TrinhNam và Nữ chính đều không Còn TrinhNam và Nữ chính đều không Còn Trinh !!!điều quan trọng phải nhắc ba lần, cảm ơn.Thể Loại : Hiện Đại, Xuyên Thư, Nữ Phụ.Truyện viết đa số là theo văn Trung, có vài câu cực bậy không thích xin đừng làm tổn thương tác giả bởi vì trái tim tác giả rất mong manh :((…
Nguyên sang, Đam mỹ, Hiện đại, HE, Tình cảm, Ngọt sủng, Song khiết, Hào môn thế gia, Giới giải trí, Chủ thụ, Nhẹ nhàng, Kim bài đề cử, 1v1.•Văn án:Diệp Hàn Thanh hai chân tàn tật, đi đứng không tốt. Trong vòng truyền tai nhau rằng hắn hỉ nộ vô thường tính cách hung ác nham hiểm, đùi vàng chói lọi lại không có một người dám đi ôm.Ôn Nhuận không tin những lời đồn này, mỗi lần ở phía xa xa nhìn thấy hắn, thì cười đến mi mắt cong cong, trong lòng tràn đầy vui mừng.Vì thế lại có người nói, nhìn Ôn Nhuận kia kìa, vì bò lên giường liền mạng cũng không cần, Diệp Hàn Thanh sát thần kia cũng dám trêu chọc.Ôn Nhuận mỗi lần đều tức giận nỗ lực giải thích: Diệp Hàn Thanh không phải như vậy, hắn là người tốt.Diệp Hàn Thanh ngẫu nhiên nghe thấy, quyết định làm chú cừu con này kiến thức được cái gì gọi là người xấu.Cừu con bị hắn đè ở dưới thân run bần bật, ánh mắt e lệ co rúm lại thế nhưng lại không có sợ hãi chán ghét, thật là vừa mềm mại lại vừa khiến người ta yêu thích không thôi.Tâm Diệp Hàn Thanh bỗng nhiên mềm đi, nghĩ thầm làm người tốt cũng không có gì khó.Sau này mọi người phát hiện, tiểu trong suốt Ôn Nhuận thế nhưng thật sự bế lên đùi vàng, ngồi hỏa tiễn một đường tài nguyên không ngừng tiến lên con đường lưu lượng.Mà Diệp Hàn Thanh cũng là người tốt thật. Chẳng qua...Hắn chỉ đối tốt với Ôn Nhuận.…
Chết một lần Nguyệt Tĩnh Du mới biết thì ra là mình ngu ngốc.Chết một lần mới biết cô chỉ là nữ phụ để làm đậm thêm tình yêu của bọn họ.Chết một lần mới biết tình yêu của cô đối với hắn không đáng một đồng tiền.Chết một lần mới biết cô theo đuổi hắn 10 năm không bằng 1 tháng hắn quen cô ấy.Chết một lần mới biết một người có sự chiếm hữu cao như hắn lại có thể chia sẽ người mình yêu.Ha, kiếp trước vì hắn mà thay đổi. Tô son trét phấn vì hắn thích người phụ nữ quyến rũ.Lẳng lơ dâm đãng vì muốn hắn ghen. Chống đối gia đình chỉ vì với thể đến với hắn để rồi đánh cô vì dám làm cho cô ấy khóc nhưng hắn cũng không biết cô cũng đau lắm. Chỉ vì cô ấy ngã mà hắn đã xô cô xuống hồ mùa đông lạnh giá, làm cho gia đình cô phá sản.Trọng sinh vào năm 15 tuổi, cô phải sửa chữa lỗi lầm. Hắn không đáng để cô yêu.…
Nội dung : Cô không phải là một sát thủ máu lạnh như người khác, cũng không phải là một đại boss của tập đoàn nhất nhì nào cả ,cô chỉ là một người bình thường thôi ,bình thường đến nỗi cô không bước ra khỏi nhà một tháng hay dài hơn nếu có thể ,cô chỉ là một trạch nử thôi một trạch nử không hơn không kém... Thể tại sao cô lại Xuyên Không hả ('Д')ゞ ai có thể giải thích cho cô vì sao lại xuyên vào vai một nử phụ bệnh tật đầy người mà vẫn có thể nghĩ âm mưu hại người khác nhu vậy không hảCòn cái đám nam chính các người tui chưa hề làm gì nử chính thân yêu của mấy người mà ,làm ơn hãy để tui yên, tui muốn làm trạch nử vô lo vô nghĩa của tôi thôi tôi không cần các người, làm ơn tránh xa tui càng xa càng tốt được không! Thể loại : 4p , xuyên thư, ngôn tình, h nhẹ, nử phụ, HE Lần đầu viết có gì xin thông cảm cho gạch, đá ,xi măng, các, gì đó mình đây nhận hếtAi góp ý gì đó thì mình cảm ơn, mà ai xúc phạm mình thì hãy chuẩn bị tinh thần đi là vừa…
cuộc đời số phận của cô sinh viên Triệu Tư. Là một tiên tài máy tính và là thủ khoa của đại học A cũng là game thủ nổi tiếng trong game. Nhưng tài năng lại trái ngược vs nhan sắc... và cậu chuyện tình ái của cô ấy sẽ ra sao đây…
Bạn đã bao giờ tin vào vấn đề tâm linh chưaĐừng mang đi khi chưa có sự cho phép , nếu muốn có thể ib cho mình nhé ! Hãy là người văn minhNguồn Dịch Ở Trên Page China's story - 开心果 Và Group Weibo Việt Nam…
Fic DỊCH đã có sự cho phép của tác giả.Link: AO3 https://archiveofourown.org/works/52369618/chapters/132478813"Ta bảo đệ sống vì ta, đúng không? Ta đâu nói đệ phải chết vì ta, phải không nào?""..." Hồng Hồng Nhi nhìn y với vẻ hối lỗi. "Điện hạ bảo đệ phải sống.""Cứ tập trung tu hành, đệ sẽ tiến xa hơn. Có lẽ một ngày nào đó, đệ sẽ tài giỏi đến mức có thể sánh vai cùng ta và các phó thần của ta."---…
Biết đến bộ truyện này đã rất lâu. Những năm tháng đó, đã từng bỏ mặc tất cả để theo đuổi từng phần của câu chuyện tình yêu này. Thế mà cái kết của nó lại chẳng được như mình mong muốn. Tôi đã từng tìm hiểu rất nhiều, cũng từng chờ đợi tác giả ra phần mới. Nhưng mà sao lâu quá vẫn không thấy vậy? Thôi thì tự viết cho mình một cái kết vậy :))…
Hắn - Đường Dực Quân, một nam nhân bá đạo, độc tài.Tôi - Hoàng Minh Nguyệt, một nữ nhân đa nhân cách, lúc nóng lúc lạnhMột ngày đẹp trời, trời xanh mây trắng. Tôi trong bộ váy cưới đuôi cá xinh đẹp bước ra lễ đường. Chú rể trong buổi hôn lễ dung mạo cực phẩm, ánh mắt sắc sảo từ từ quay ra, đưa tay đón lấy tôi. "Sau ngày hôm nay, tôi chính thức là chồng và là người sẽ luôn yêu thương và che chở cho em hết cuộc đời. Tôi hứa sẽ luôn chăm sóc và bảo vệ em trong bất kỳ hoàn cảnh nào. Nếu em cười tôi sẽ cùng cười với em, nếu em khóc, tôi sẽ là bờ vai vững chắc. Và cho dù cuộc sống này có dẫn đến điều gì đi chăng nữa, thì tôi cũng sẽ luôn ở lại bên cạnh em"Thanh âm của lời thề che chở tôi phát ra từ chính hắn. Mặc dù tôi biết đó chỉ là một vở kịch nhưng không hiểu sao lại cứ trầm mê, ngu muội chìm vào trong đó.Lễ thành hôn kết thúc!Tôi là.......thê tử của tổng tài!…