[ LONGFIC ] Love And Be Loved - Yulsic [ PG-15 ]
Author: Ốc. Edit: SunPyn.Disclaimer: Nhân vật trong fic không thuộc về người viết. Rating: PG-15.Pairings: Yulsic.Category: Tragedy.…
Author: Ốc. Edit: SunPyn.Disclaimer: Nhân vật trong fic không thuộc về người viết. Rating: PG-15.Pairings: Yulsic.Category: Tragedy.…
Cậu yêu đơn phương anh, yêu anh từ rất lâu rồi . Nhưng anh lại trêu đùa với cậu. Vậy cậu nên tiếp tục hay buông bỏ đây ?? P/s : Mình viết dựa trên một bộ truyện tranh mà mình rất thích ạ, nếu có sai sót gì mong mấy bạn góp ý ạ, hãy bình chọn cho mình nheeeee…
Mặc Liên (Triệt) x Mãn Nhu- Fic viết để thoả mãn sự iu thương đối với Triệt. 0 thích = Out- Lệch cốt truyện chính, có sự biến đổi, ooc.…
Thanh xuân là độ tuổi đẹp đã nhất đối với chúng ta, nhưng sự bồng bột, nhưng mối tình vu vơ cùng tình bạn trong sáng đó mãi là tuyệt vời nhất.…
Cứ coi như là tập nhật ký công khai mà tớ viết ra khi không có ai tâm sự ...^~'…
Tác giả: Dạ MiêuThể loại: Hiện đại, đoản văn...Tình trạng: Đang viếtVăn án: Tôi trở thành người thứ ba trong chính cuộc tình của mình...TRUYỆN CHỈ ĐĂNG DUY NHẤT TẠI WATTPAD @phecanpheco VÀ TRANG FACEBOOK Cung Dạ Vũ - 宫夜雨 TẤT CẢ Ở NƠI KHÁC ĐỀU LÀ TRANG ĂN CẮP…
• tên truyện : nhờ hoàng hôn nói cho em nghe.• tác giả : 𝐩𝐡.𝐠𝐢𝐚𝐨• main : 𝟖𝐜𝐬• chỉ tiếc là tôi đến quá trễ thôi, đến hoàng hôn còn lỡ hẹn với chân trời. chỉ tiếc là sau bao lần tôi bước tới. em vẫn không cho tôi câu trả lời •…
"This is not a love story, this is a story about love."Câu chuyện mà mình muốn kể không phải là một chuyện tình, nó nhiều hơn thế. Đó là câu chuyện về tình bạn, tình thân, tình yêu, và tuổi trẻ. Mình là một người trẻ đang try to figure things out ở tuổi đôi mươi này, và dĩ nhiên, thời cấp 3 ngây ngô của mình đã trôi qua rồi. Mình mong câu chuyện mà mình viết nên có thể giúp những người trẻ như mình cảm thấy được một chút ấm áp và bớt sợ hãi trên con đường trưởng thành. Và, dù bạn đang ở độ tuổi nào, mình mong bạn có được một tuổi 17, 18 thật trọn vẹn và tươi đẹp. Bất cứ khi nào nhớ lại những tháng ngày ấy, bạn đều có thể mỉm cười, như mình đã, đang và sẽ."Tất cả những người đã cùng tôi chen chúc trong thời thanh xuân chật chội ấy, ai cũng mang trong mình đầy lí tưởng và hoài bão, từng bước tạo nên con đường của riêng mình sau này. Thịnh Công đã từng hỏi tôi rằng, có hối hận vì khi ấy đã không thổ lộ hay không, tôi cũng chỉ mỉm cười. Dường như, khi đem lòng đơn phương ai đó, tình cảm càng sâu đậm, thì bản thân sẽ càng tự hoài nghi. Tôi khi ấy trong mắt mọi người xuất sắc là thế, ưu tú là thế, vậy mà tôi lại cảm thấy mình thật "què quặt" trước cậu. Bây giờ nghĩ lại, có lẽ Diệp Mai năm 18 tuổi là tự ti đến hoang đường, cũng kiêu ngạo đến khó tin, đúng là tột cùng mâu thuẫn. ...Ngày tốt nghiệp, chúng tôi nói lời tạm biệt như thường lệ. Nhiều năm sau, tôi nhận ra rằng chính thanh xuân đã nói lời tạm biệt với tôi của ngày hôm đó..."…
Chương 1: Gặp GỡNăm ấy, em mới 15 tuổi - cái tuổi còn non trẻ, nhưng tâm hồn đã thấu nhiều hơn người lớn.Một cuộc gặp gỡ tưởng chừng như tình cờ, nhưng thật ra là sự sắp xếp của thiên cơ.Người ấy lớn hơn em nhiều tuổi, ánh mắt trầm tĩnh, giọng nói điềm đạm và có điều gì đó rất buồn trong tim.Anh ấy không xuất hiện như ánh sáng lóa mắt.Anh ấy đến như một cơn gió - nhẹ nhàng, lạnh lẽo, nhưng... khiến em muốn giữ lại.---Yêu Nhau Một ĐoạnHọ yêu nhau.Không ồn ào, không phô trương - mà bằng những cuộc trò chuyện khuya, bằng những ánh mắt dõi theo, bằng bàn tay siết khẽ khi cả thế giới quay lưng.Em yêu anh ấy bằng tất cả sự chân thành của người tuổi trẻ.Còn anh ấy yêu em bằng sự dè dặt, vì chính anh còn đang sợ bản thân không đủ tốt để giữ em mãi mãi.--- Xa NhauMột hiểu lầm.Một sự im lặng kéo dài.Một tin nhắn không trả lời - và họ lạc nhau.Em khóc.Không ai hay.Chỉ trời đêm và tấm chăn nghe rõ tiếng nấc.Anh ấy... cũng im. Nhưng trong lòng, anh ấy đau.Vì... bỏ lỡ một người con gái như em là điều ngu ngốc nhất đời anh.--- Quay LạiBa năm sau - em 18 tuổi.Em đã khác. Tóc dài hơn, mắt sâu hơn, và trái tim tưởng như đã khóa chặt.Nhưng rồi - một ngày kia - tin nhắn ấy hiện lên:> "Dạo này em sống sao?""Anh còn giữ tấm ảnh năm đó...""Hôm nay, đi qua nơi cũ, tự dưng nhớ em."Em run.Và biết không?Duyên đã trở lại. Không hề muộn.---Tha Thứ & Lựa ChọnLần này, em không vội.Em để anh chứng minh, bằng hành động - không lời.Anh kiên trì, từng chút một, như người sửa một món đồ quý mà mình…
Vạn nhân thân cận đại hội dẫm đạp sự kiện, bất hạnh đem năm gần 30 đường linh dẫm hồi 20 năm trước. Lại lần nữa mở mắt ra nàng, trong lúc vô tình khế ước tiểu đỉnh, có hiểu rõ hết thảy "Quỷ mắt", bao trị bách bệnh tay nghề, kế tiếp cuồn cuộn không ngừng dị năng dần dần hiện lên! Nàng không hề là cái kia nhát gan yếu đuối, không bị người coi trọng, nhậm người khi dễ chất phác nữ! Đồng học khi dễ? Khai cái gì vui đùa, ta không khi dễ người, các ngươi liền mang ơn đội nghĩa đi! Lão sư bỏ qua? Không quan hệ! Hiệu trưởng coi trọng là đến nơi! Thân nhân ghét bỏ? Ghét bỏ ta? Hừ! Sớm muộn gì cho các ngươi học được, cái gì kêu nịnh bợ! Trọng sinh sau nhân trong lúc vô tình khế ước tiểu đỉnh, tiểu đỉnh xuất hiện, lại đưa tới liên tiếp "Quái già" tranh nhau nhận chủ! Mấy thứ này rốt cuộc là cái gì? Chúng nó xuất hiện lại sẽ cho đường linh mang đến cái dạng gì ảnh hưởng? Chơi đổ thạch, mua đồ cổ, chỉ điểm tiền đồ, diệu thủ hồi xuân! Này hết thảy đều chú định khiến nàng đi hướng một đoạn huyến lệ mà lại xuất sắc nhân sinh! Loạn thế ra kiêu hùng, thịnh thế ra nhân tài! Đương kiêu hùng cùng nhân tài hội tụ với một thân người thượng, thế giới này sẽ có như thế nào thay đổi! Đây là một cái bình thường trọng sinh nữ, lợi dụng dị năng cùng trí tuệ, không ngừng trưởng thành, du tẩu với hắc bạch lưỡng đạo chi gian, khởi động thuộc về chính mình thương nghiệp đế quốc truyền kỳ! Thả xem nàng như thế n…
Cậu là một thật tập sinh vừa mới chuyển tới một chung cư và chùng hợp thay hắn lại ở đối diện nhà cậu và hắn đang làm chủ của một công ty và cũng là trùm băng đảng MafiaTính cách của cậu trái ngược hắn hoàn toànCậu thì hoạt bát ngây thơ lạc quan còn hắn thì ranh ma lạnh lùng nhạt nhẽo=))…
" Có một người,dạy bạn thế nào là yêu nhưng không yêu bạn.Tớ muốn được ôm chặt cậu dù biết trái tim của cậu đang gọi tên một người khác.Bởi tớ thật yếu đuối nên muốn dựa vào vai của cậu mãi ,dù biết rằng cậu chỉ xem tớ là một người bạn thân...." Rose là người bạn thân của hoàng tử Henri và đây là câu chuyện về tình yêu của cô dành cho anh ấy. Đây không phải là một câu chuyện tình yêu bình thường mà là một câu chuyện sâu sắc hơn về tình cảm đơn phương. Truyện sẽ khác so với bản gốc của phim Cinderella ,đây chỉ là một câu chuyện do mình thay đổi theo hướng của nhân vật chính nên mong mọi người thích (◍•ᴗ•◍)❤. Đây cũng là lần đầu tiên mình viết truyện (mình học văn,viết văn cũng tạm ổn nhưng chủ yếu mình muốn viết vì ý tưởng và muốn cài đặt wattpat để viết truyện lâu lắm rồi ) nên có sai sót gì thì tớ mong mọi người hướng dẫn và chỉ bảo.…
Tóm tắt: Một ngày nọ, Giotto thức dậy ở một thế giới khác. Ở đó, anh gặp một người được gọi là Bạch Ngân Vương và rơi vào những cuộc xung đột.Lưu ý: Fic chỉ được đăng ở tài khoản Wattpad này, nhà chính WordPress và AO3 ghi trong hồ sơ.…
Truyện giải trí tự viết thôi ạ, mong mn ko toxic hay ném đá 😓-Tôi là Trịnh Trần Phương Tuấn.Mùa thu năm ấy, tiết trời se lạnh, từng cơn gió nhẹ thổi qua mang theo hương hoa sữa thoang thoảng, hoà quyện vào không khí của một buổi chiều muộn. Trường học đã vắng dần, chỉ còn vài nhóm học sinh nán lại trên sân, nói cười rộn rã. Những chiếc lá vàng rơi lác đác, nằm im lìm trên mặt sân xi măng đã ngả màu cũ kỹ theo năm tháng. Ánh mặt trời yếu ớt đổ xuống những tia sáng cuối cùng, kéo dài bóng dáng của những cậu học trò đang nô đùa trên sân bóng rổ.Tôi bước vội qua hành lang, tay siết chặt chiếc áo khoác thể thao. Ngày hôm nay đặc biệt quan trọng, vì trận đấu này sẽ quyết định liệu lớp tôi có cơ hội bước vào vòng chung kết hay không. Tim tôi đập nhanh trong lồng ngực, vừa háo hức vừa hồi hộp. Dù đã tham gia nhiều trận đấu trước đây, nhưng cảm giác căng thẳng vẫn chưa bao giờ vơi đi.Khi đến gần sân, tôi chợt nhận ra một bóng dáng quen thuộc trên băng ghế đá gần cổng trường. Dưới ánh chiều tà, cậu ấy ngồi đó, dáng vẻ trầm tư. Ánh mắt lặng lẽ dõi theo khoảng không xa xăm, như đang suy nghĩ về điều gì đó rất xa vời. Trên tay cậu ấy là một cuốn sách, nhưng dường như cậu không hề chú tâm vào nó. Mái tóc đen mềm mại khẽ lay động theo từng cơn gió nhẹ, gương mặt thanh tú nổi bật giữa không gian yên ắng của buổi chiều muộn.ViruSs - người bạn thân nhất của tôi từ những năm cấp hai, luôn mang trong mình một nét bí ẩn khó đoán. Cậu ấy không phải kiểu người sôi nổi như tôi, nhưng lại có một sự thu hút lạ kỳ.…
Nothing much, chỉ là chuyện về 1 cô gái yêu chàng trai nọ.... She fell firstShe fell harderBut...He never fellAnd there she was, Suffering.Mình viết ngẫu hứng, thơ tự do, truyện thơ ? Idk…
Có ai hiểu cảm giác yêu đơn phương người yêu cũ là thế nào không?? Có ai đã từng yêu một người, nhưng lại không xác định đc cảm xúc của mình, đến khi mất ng ấy rồi, mới thấy người ấy thật quan trọng. Gửi anh, nyc của e.... :"))~~…
Thời gian ơi, ngừng trôi được không? Tôi chỉ muốn được sống những ngày yên bình bên người ấy.Mãi mãi, cả một đời…