(fanfic VinZoi) Tiểu Thư Siêu Quậy
Truyện này là lần đầu tiên mìk viết. cóa ji m.n ủq hộ và choa í kiến nhoe :-) <3…
Truyện này là lần đầu tiên mìk viết. cóa ji m.n ủq hộ và choa í kiến nhoe :-) <3…
Một đời sủng phi một khi xuyên qua tới hiện đại, chỉ vì cùng cái kia mệnh định người tái tục lương duyên.Xem quán biến đổi liên tục hậu cung tranh đấu, hôm nay thầm nghĩ bình thản độ nhật.Thế nhưng nhân sự phân tranh không ngớt, chỉ phải lần thứ hai xuất thủ.Cái này, thế giới rốt cục thanh tĩnh.Dương quỳnh: vì sao ta sẽ gì đó tới rồi cổ đại tất cả đều vô dụng, mà ngươi hội đều thành bảo?Trầm thu hoa: đây là lịch sử giá trị, bản cung cũng không có cách nào.Nội dung nhãn: đô thị tình duyên kiếp trước kiếp này xuyên qua thời không cổ mặc nayTìm tòi then chốt tự: diễn viên: trầm thu hoa, dương quỳnh ┃ phối hợp diễn: ┃ cái khác:…
Tác giả: Tô Mạc MạcVăn án: Lục Lân là công tử Thượng Thư phủ, tướng mạo tuấn tú, ngọc thụ quỳnh chi. Hắn vốn nên có một mối nhân duyên mỹ mãn nhưng lại bị một cô nương nông thôn cầm tín vật tìm tới cửa vào năm hai mươi tuổi. Lúc này tổ phụ Lục gia mới nhớ đã từng đính hôn ước cho tôn tử.Lục Lân cưới nữ tử nông thôn kia theo lời tổ phụ.Hắn đương nhiên không thích nàng, thậm chí là có phần chán ghét nàng, ba năm làm phu thê không hề có tình cảm gì.Vốn tưởng rằng nàng hao tổn tâm cơ đạt được vinh hoa phú quý như bây giờ chắc chắn sẽ không buông tay, lại không ngờ tới khi hắn nói với nàng muốn cưới nữ nhi của lão sư làm bình thê, nàng trả lời rằng bọn họ hãy hòa ly.Mặc dù hắn có phần ngoài ý muốn nhưng cũng như trút được gánh nặng, hắn đã đồng ý. Mà nàng cầm thư phóng thê rời đi, từ nay về sau không hề xuất hiện trước mặt hắn nữa.Couple: Thi đại phu dịu dàng vs Lục tri huyện ẩn nhẫn, trước ngược nữ sau ngược nam, truy thê hỏa táng trường.Nam chính giai đoạn trước chó như vậy, nên không theo đuổi được vợ nhanh vậy đâu, điên cuồng bị ngược cả trăm chương mới có cơ hội ngóc đầu lên. Mặt khác, nam chính không có tình cảm nam nữ đối với nữ phụ, hai người phần nhiều là thưởng thức lẫn nhau.Câu chuyện về hành trình nữ chính thành danh trên sự nghiệp, nam chính cũng từng bước hồi kinh, thăng quan chống đỡ môn hộ.…
VĂN ÁN -----------------Cường giả lãnh cảm quanh năm sống ở trên đỉnh núi Thạch Liên . Vừa xuống núi liền bắt được một cái nha đầu nhỏ . Tùy tiện quăng nó cho biểu muội chăm sóc sau đấy liền giúp nó một cái . Nó liền trở thành cái đuôi dai dẳng ? Lớn lên một chút đã muốn đem ta quăng lên giường ???Loại người cùng tình cảm thế này chính là đầu tiên nghiệm chứng...Thể loại : BHTT , Sư Đồ Luyến , Điền Văn , 1x1 , Tiên Hiệp . Cao Lãnh Ngạo Kiều Công X Dụ Hoặc Nữ Vương Thụ .…
Truyện này lần đầu mik viết nên có nhiều sai sót, mong các reader cmt nhận xét và nêu ý kiến để mik rút kinh nghiệm và chỉnh sửa , viết hay hơn nha!!! :3…
Khi những bước chân thường ngày của tôi chỉ là đến trường và về nhà thì cuộc gặp giữa tôi và cô ấy ngay trên sân thượng đã làm thay đổi mọi thứ...Mùa xuân ngày hôm ấy là ngày đẹp nhất cuộc đời tôi. Bởi lẽ, đây là ngày tôi đã gặp được người mình sẽ yêu thương và bảo vệ suốt đời này...Lá cứ bay trong gió. Những cánh hoa của cây đào ngày hôm đó đẹp như một bức tranh đã được thêu dệt sẵn...Lúc đó, tôi không ngờ rằng... Mình đã gặp được người con gái xinh đẹp nhất thế giới...…
Truyện kể về 10 cô gái xinh đẹp và đáng yêu, sở hữu năng lực đặc biệt và phép biến hình kì dị! :vTrong truyện có một số điểm tưởng tượng kì ảo và không có thật, có những loài động vật với gen kì lạ.... Mời Các Bạn Đón Đọc! :))…
Yêu xa, là trái tim em mong manh yếu đuối, mắt sẽ ướt khi bất chợt gặp hình dáng quen quen, nhang nhác của một người nào đó trên đường mà cứ ngỡ anh... rồi hụt hẫng - không phải.Yêu xa là những lá thư chỉ kể chuyện: bên này nắng ấm, bên kia mưa rào. Bên này đang thu, bên kia tuyết phủ. Không dám nhắc đến những nhớ thương, sợ thương trào thành nước mắt...... Là chờ đợi điện thoại mỗi tối đi học về.... Là trông ngóng khi người ta gọi cho mình hơi muộn.... Là giận dỗi khi tối đó người ta đi chơi với bạn bè và không nhắn tin cho mình.... Là tắt máy để nghĩ rằng người ta có gọi cho mình nhưng mình không thèm nghe.... Là rất muốn biết người ta có gọi khi mình tắt máy không.... Là những lúc online... Là buồn vu vơ mỗi khi trời se lạnh....Yêu xa là trông ngóng......Yêu xa là nhớ đến mỏi mòn...... Yêu xa là những khoảnh khắc tủi thân và òa khóc vì cần một bờ vai nhưng không thấy...... Yêu xa là những lúc thương nghẹn lòng mà không thể ở bên để sẻ chia chút ấm hơi...... Yêu xa là những lá thư chỉ kể chuyện: bên này nắng ấm, bên kia mưa rào. Bên này đang thu, bên kia tuyết phủ. Không dám nhắc đến những nhớ thương, sợ thương trào thành nước mắt...... Là thèm 1 buổi la cà ngày chủ nhật.... Là nghĩ đến người ta khi thấy "cặp đôi" nhiều nhiều trên phố.... Là một chút tự hỏi rằng ở nơi đó có cô bé nào hơi xinh xắn không.... Là tự nhủ "mình đâu có cần hắn".... Là đau nhói một chút sau lời tự nhủ kia.... Là đôi khi lo lắng "không biết sau này hai đứa sẽ thế nào?".... Là chờ đợi... Là mong ước... Là "một đa…
Anh, Vương Tuấn khải, con trai độc tôn của tập đoàn Vương Thị, cũng là người thừa kế Vương Thị, tốt nghiệp 12 đã đến Vương Thị tiếp quản, Một vị tổng giám đốc được gọi là Tu La, Làm việc không nương tay với bất kì ai, cũng là đại boss của tổ chức ngầm, nhưng khi về nhà thì......-_-Cậu, Vương Nguyên, là cậu trai mà Vương Tuấn Khải yêu tận xương tủy, nhưng trước giờ chưa từng công khai. Ở trường Royal, cậu được gọi là Thủ Khoa_Siêu cấp nam sinh, có rất nhiều mơ ước cậu, đơn giản vì cậu rất đẹp........Cùng nhau trải nghiệm cuộc sống không quá thê nô của VTK và VN nhé.....…
Truyện kể về một người con gái dịu giàng như cánh hoa , con của một gia đình thương nhân họ Liễu . Được gả cho một vị Vương Gia , tại đây cô gặp nhiều biến cố trắc trở . Và phu quân cô ra sa trường mãi không quay lại ..... mời các bạn hãy đón xem…
Đây là lần đầu tác giả viết truyện kiểu này nên có gì sai sót mong các đọc giả bỏ qua. Pi sẽ cố gắng không viết teen code cho các đọc giả dễ hiểu .Dự định sẽ có chút ngược nếu bạn nào yếu tim xin mời click back. Giới thiệu ban đầu tới đây thôi.^^!…
Tác Giả Gốc :Lưu Liễm TửTiếng khua kẻng vang lên không dứt tiếng ai oán ngập tràn bốn phía sấm mây cứ vần vũ trên đỉnh đầu khiến con người ta cảm thấy vừa ngột ngạt vừa kinh hãi. Nước có đại tang , thiên hạ đều biếtThanh Anh cúi người giữa đám đông , dập đầu , đứng dậy , rồi lại quỳ xuống , dập đầu. Những giọt nước mắt cứ lặng lẽ tuôn rơi hệt như dòng suối chảy mãi không dừng , thế nhưng chẳng có một giọt nước mắt nào là thật lòng.Người nằm trong quan tài khảm vàng kia ông ta dù sống hay chết cũng không ảnh hưởng gì tới tâm trạng của Thanh Anh .Ông ta chẳng qua chỉ là phụ thân của phu quân nàng là tiên đế Thanh Triều , thậm chí ông ta còn là người đã bỏ rơi cô mẫu nàng.…
Văn ánTa nghĩ ta hẳn là hoán một giới thiệu vắn tắt, tỷ như như vậy :Người nào đó: "Trà nhi... Ngươi đến..."Cung Trà ôm lưng ghế dựa, vẻ mặt kinh khủng lắc đầu.Người nào đó: "Ngươi đến, ta không phải Laury khống! Ta đối với ngươi không ý đồ!"Cung Trà... Yên lặng đem cái ghế bàn đắc càng thêm xa. Nhìn người nào đó, vẻ mặt nghiêm túc, "Tri nhân tri diện bất tri tâm...""Ai biết ngươi đối ta có không có ý đồ khác, ngươi khi còn bé tổng bão ta, hoàn người quen cũ ta, ai biết ngươi là không phải Laury khống...""Biến thái...""Quái a di...""Đáng sợ lớn tuổi nữ thanh niên..."Liên tiếp ngôn ngữ từ hồng nhạt thần gian tiết ra, người nào đó nghe vậy, vẻ mặt hắc tuyến.Tiến lên, linh khởi Cung Trà, nhưng giường, áp, nghiến răng nghiến lợi đạo, "Cung Trà ngươi đều hơn hai mươi tuổi, ta còn khống len sợi Laury a!"Đi ngươi muội Laury khống, ngươi toàn gia đều là Laury khống!Đây là trong cung liên hoa X gia hạ sơn phong? Meo meo khăn tư cùng thực phẩm phụ điếm không thể không nói cố sự? Tốt, cảm giác đúng vậy ~Thanh mai trúc mã ấu tuần nhiễm, lành miệng vị người tiến. HE, ấm áp hằng ngày, công ngày tết, mời đến.Nội dung nhãn: ngày tết tình có chú ý thanh mai trúc mã ngọt vănTìm tòi then chốt tự: diễn viên: Trần Cảnh Phong Cung Trà ┃ phối hợp diễn: Tần Vũ Kiều Vi Ngôn Nhất Nặc Diệp Khuynh Khâu Sở Huyên vân vân ┃ cái khác: Laury khống...…
Tôi tỉnh dậy vào lưng chừng giấc mơ về nhiều năm trước...có một người mà có lẽ tôi sẽ nhớ mãi không thể quên .Bạn nghĩ trẻ con không biết yêu ư?Vậy tôi hỏi bạn cậu bé chơi cùng bạn vào năm 6 tuổi ,bạn có còn nhớ không?Dần dà khi đã trải qua đủ những thử thách và mất mát,cô đơn và bơ vơ ,bạn nhận ra cái khoảng cách xã hội cũng là một rào cản rất lớn!Liệu họ có gặp lại nhao? Liệu lịch sử có lặp lại thêm một lần nữa?Hãy vào đọc truyện nhé:>Tác giả của tôi có chút hồi hộp rồiiii…
vì ko có ai vt nên con au này mới viết cho vui thôi, vì viết cho vui nên thời gian up chương mới không cố định và có thể drop bất cứ lúc nào nếu muốn =)))WARNING: OOC, CÁC NHÂN VẬT SẼ BỊ OOC TÍNH CÁCH…
Dù cho chiến tranh khốc liệt đến mức nào, bóng tối âm u bao phủ bao xa, vực sâu nhìn chăm chú bao lâu, ở một nơi nào đó vẫn sáng lên ánh sáng léo lắt của ngọn lửa của hy vọng, của một ngày mai tươi sáng tràn ngập ánh nắng, niềm vui, tiếng cười và niềm hạnh phúc.Những chiến sĩ xông pha nơi chiến trường tin tưởng vững chắc vào điều đó.Họ tin rằng rồi cố gắng của họ sẽ được đền đáp, hòa bình sẽ trở lại, vậy nên dù có khó khăn đến đâu, dù những kẻ phản bội tham lam vẫn luôn tồn tại, họ vẫn sẽ tiếp tục tiến về phía trước.Vì họ là những ngọn lửa Prometheus.…
Thấy hay nên post lại cho mọi người đọc :) khi mình đọc trên web thấy ghi: .Edit: bSu_ri .Beta: 4cNgocquynh520 .Nguồn: http://diendanlequydon.com…
Một cô gái xinh đẹp , hiền dịu , nết na (có mà bình thường , đanh đá , bựa chuối thì có ) vì một sự cố không hề nhẹ mà bất chợt xuyên về quá khứ hàng nghìn năm trước ....... Chắc các má nghe xong thì thì sẽ tưởng tượng ra cô này sẽ xuyên vào người vương phi hay là tiểu thư khuê các . Một ngày nà đó sẽ có một cuộc tình lãng con nhà bà mạng vơi một chàng vương gia cao , to , đen ,hôi nào đó thì nhầm rồi . Vâng nhân vật chinh của chúng ta sẽ có một nghề đẳng cấp hơn , bờ rồ (pro) hơn , đó chình là ... OSIN ... Vâng , một công việc sẽ gây sửng sốt cho giới xuyên không ... Còn chờ đợi gì nữa mau click và xem đê mấy má . Nhớ ủng hộ tác giả đó nhoa :3…
Về cơ bản thì đây là truyện mà theo mình nghĩ là hợp với mình. Bởi lẽ mình là một con người thích sự đổi mới và sáng tạo. Vì thế nên khi viết một bộ truyện dài, mình khó chịu khi các chương phải bám sát nội dung với nhau (ít nhất thì nội dung chương sau liên quan đến chương trước). Nên truyện này mình viết theo kiểu là... mỗi chương sẽ là các vấn đề khác nhau trong trường (về học sinh là nhiều) và được một ông thầy xử lí đa số bằng mấy cái đạo lí khó hiểu (mình sẽ cố viết thật dễ hiểu, hehe). À giờ nên bắt đầu vô chương một chứ nhể.…
Nữ chính : Đinh Uyển Tình Năm chính : Mục Thiên DươngGặp nhauĐinh Uyển Tình rời khỏi bệnh viện với khuôn mặt đầy mệt mỏi và tuyệt vọng, quanh quẩn bên tai lời nói của bác sĩ. . . . . ."Đinh tiểu thư, tình trạng hiện tại của mẹ cô rất không lạc quan, chúng tôi đề nghị cô mau chóng cho mẹ mình làm phẫu thuật đi. Hiện tại đã có người đồng ý hiến thận, nếu cô có thể trong hai ngày kiếm được chừng 20 vạn để làm phí phẫu thuật, chúng tôi sẽ ưu tiên trị liệu cho mẹ cô. Bằng không, chúng tôi chỉ có thể đi cứu bệnh nhân khác."20 vạn?Nàng đi nơi nào kiếm được 20 vạn?Mẹ bị bệnh hai năm , số tiền mà nàng đem đi khi rời khỏi ngôi nhà đó đều tiêu hết để đóng tiền viện phí. Chẳng lẽ phải trở về sao? Vì cứu mẹ, nàng không thể không trở về nhưng mỗi lần trở về đều gặp người kia đối mẹ con nàng châm chọc khiêu khích mà cha ruột của nàng căn bản là mặc kệ!Nhưng vì mẹ, nàng phải thử lại một lần!Bước nhanh vào buồng điện thoại công cộng bên đường, nàng điện thoại cho người nào đó: "Là tôi. . . . . .""Chuyện gì?" Đinh Chí Cương không kiên nhẫn hỏi."Mẹ không xong rồi."Nàng phẫn nộ nói, "Ông bỏ rơi chúng ta, ngay cả sống chết của bà cũng không quản, ông có còn lương tâm không? Hai mươi vạn mà thôi, ông nhiêu đấy cũng không cho ta sao!""Uyển Tình, con bình tỉnh một chút. . . . . ." Đinh Chí Cương cứng rắn nói. Hắn không phải bỏ mặc hai mẹ con nó nhưng mà mỗi lần muốn đưa hai mẹ con nó về nhà thì lại nghĩ đến vợ của mình, hắn làm sao dám đưa nàng tiền? Hơn nữa, công ty hắn gần đây lại xảy ra vấn đ…