Nhật Ký Tiếp Cận Cậu Ấy Của Một Củ Potato _ Crush Diary
mỗi ngày đều hi vọng được gặp cậu. Hi vọng mọi người có thể chúc cho mình được happy ending…
mỗi ngày đều hi vọng được gặp cậu. Hi vọng mọi người có thể chúc cho mình được happy ending…
Đoản do tự tui viết nên không được mặn. Mong có người đọc.Không reup dưới mọi hình thức.…
Truyện kể theo điểm nhìn nhân vật tôi, là câu chuyện của bản thân tôi đưa đến với người đọc. Vì mới bắt đầu viết truyện nên rất mong có những lời nhận xét chân thành từ các bạn đọc <3-----------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------Thể loại: Ngôn tình, viết theo dạng nhật ký.Văn án: Tôi chưa từng nghĩ mình sẽ thích một chàng trai từ cái nhìn đầu tiên. Thích cậu, rất thích cậu. Hi vọng cậu quay đầu lại một lần nhìn thấy tôi - cô gái thích cậu từ lần gặp đầu tiên nhưng chẳng dám ngỏ lời...…
Hoa Sở Tiêu xuất thân từ một nhánh nhỏ của Vân Mộng Giang Thị không mấy tiếng tăm. Cha mẹ mất sớm do hung thi thảm sát, từ nhỏ vốn phải lang bạc, tự mình tìm cách mà an toàn lớn lên. Vừa hay lúc mới tròn được mười tuổi, hắn vô tình bắt gặp Nguỵ Vô Tiện, một tiểu tử rách rưới vốn chẳng hề quen biết nhưng đang không ngừng sợ hãi ôm chặt hai chân vì bị cả đàn chó hoang tấn công. Hắn, sau đó liền ra tay trượng nghĩa, cứu giúp y khỏi chúng để rồi gặp mặt Giang Phong Miên, Tông Chủ bấy giờ của Vân Mộng Giang Thị. Nhờ vào lần gặp gỡ này, Hoa Sở Tiêu được phép gia nhập Gia Môn Giang Thị. Nhưng chẳng thể hiểu lí do, hắn kiên quyết phải nam cải nữ trang, tên đổi thành Hoa Ngọc Nghiên, tự là Hoa Sở Kiều và cứ thế mà giấu diếm tiên cách, tiếp tục hành y cứu người. Sau này khi trưởng thành, Hoa Ngọc Nghiên trở thành thuộc hạ trung thành của Giang Vãn Ngâm, Tông Chủ Giang Thị. Hắn từ đó mà ngày ngày kề bên, hóng hớt được vài câu chuyện tình kỳ lạ.__…
nhìn đồ đệ lớn lên lại càng thấy kì lạ, cảm thấy nó luôn nhìn ta một cách khác thường...này hệ thống, ngươi nói xem có phải ta xuyên không nhầm truyện rồi không? Thẩm Mạc Uyển trầm ngâm suy nghĩ...tên Mặc Duệ Hiên kia được ta đem về từ bé . cũng biết cớ sự ra sao. Hắn bị bỏ rơi...…
Như tiêu đề…
Mình chỉ viết chơi thoi mấy bạn đọc thử hồ cho í kiến nha =\>|>\><_\<>\^]…
Một tình yêu gà bông giữa Aster và Aqua, Một tình yêu ngọt ngào hay đau thương?…
Truyện này là lần đầu tiên mìk viết. cóa ji m.n ủq hộ và choa í kiến nhoe :-) <3…
Đây là bản đồng nhân mà mình viết cho nhân vật Triệu Doãn Huân, vì mình không thể chấp nhận kết cục đau thương của nhân vật này. Theo ý nghĩ chủ quan của mình thì tất cả các nhân vật trong truyện gốc đều không phải kẻ lương thiện gì, nói đáng chết thì kẻ nào cũng đáng chết( đặc biệt là nhân vật chính công, mn). Nhưng Huân Huân là nhân vật thu hút ánh nhìn của mình nhất, chống đỡ mình cố gắng đọc tiếp, đợi tác giả( mẹ kế thì có) có thể tặng cho Huân Huân một kết cục mà mình có thể chấp nhận được. Nhưng quả nhiên tam quan của tác giả không hợp với mình, gì mà tra công lại có thể sống hạnh phúc, kẻ suýt giết cha thì chả có tí ân hận nào.... kể ra lôi điểm thì nhiều lắm, không kể nữa. Nhưng Huân Huân của ta, có sắc, có tài, đáng tiếc bị nhồi nhét tư tưởng phản xã hội từ lúc lọt lòng, thế nhưng vẫn giữ được ranh giới nhất định, tam quan nhất định( theo mk thì là nhân vật lương thiện và vô tội nhất truyện), và cuối cùng chọn chết vì người mình yêu, không oán hận ai, không hối tiếc điều gì. Nhưng mk không muốn kết cục này, vì vậy xin phép ad cho mk viết một câu chuyện khác, mk sẽ không đụng chạm đến nguyên tác, chỉ muốn viết một câu chuyện khác, một kết thúc khác cho Huân Huân của mình.Thể loại: đồng nhân văn, đam mỹ, 1v1, nhắc lại là 1v1, không chấp nhận np, hiện đại văn.…
Yêu xa, là trái tim em mong manh yếu đuối, mắt sẽ ướt khi bất chợt gặp hình dáng quen quen, nhang nhác của một người nào đó trên đường mà cứ ngỡ anh... rồi hụt hẫng - không phải.Yêu xa là những lá thư chỉ kể chuyện: bên này nắng ấm, bên kia mưa rào. Bên này đang thu, bên kia tuyết phủ. Không dám nhắc đến những nhớ thương, sợ thương trào thành nước mắt...... Là chờ đợi điện thoại mỗi tối đi học về.... Là trông ngóng khi người ta gọi cho mình hơi muộn.... Là giận dỗi khi tối đó người ta đi chơi với bạn bè và không nhắn tin cho mình.... Là tắt máy để nghĩ rằng người ta có gọi cho mình nhưng mình không thèm nghe.... Là rất muốn biết người ta có gọi khi mình tắt máy không.... Là những lúc online... Là buồn vu vơ mỗi khi trời se lạnh....Yêu xa là trông ngóng......Yêu xa là nhớ đến mỏi mòn...... Yêu xa là những khoảnh khắc tủi thân và òa khóc vì cần một bờ vai nhưng không thấy...... Yêu xa là những lúc thương nghẹn lòng mà không thể ở bên để sẻ chia chút ấm hơi...... Yêu xa là những lá thư chỉ kể chuyện: bên này nắng ấm, bên kia mưa rào. Bên này đang thu, bên kia tuyết phủ. Không dám nhắc đến những nhớ thương, sợ thương trào thành nước mắt...... Là thèm 1 buổi la cà ngày chủ nhật.... Là nghĩ đến người ta khi thấy "cặp đôi" nhiều nhiều trên phố.... Là một chút tự hỏi rằng ở nơi đó có cô bé nào hơi xinh xắn không.... Là tự nhủ "mình đâu có cần hắn".... Là đau nhói một chút sau lời tự nhủ kia.... Là đôi khi lo lắng "không biết sau này hai đứa sẽ thế nào?".... Là chờ đợi... Là mong ước... Là "một đa…
Truyện kể về một người con gái dịu giàng như cánh hoa , con của một gia đình thương nhân họ Liễu . Được gả cho một vị Vương Gia , tại đây cô gặp nhiều biến cố trắc trở . Và phu quân cô ra sa trường mãi không quay lại ..... mời các bạn hãy đón xem…
Đây là lần đầu tác giả viết truyện kiểu này nên có gì sai sót mong các đọc giả bỏ qua. Pi sẽ cố gắng không viết teen code cho các đọc giả dễ hiểu .Dự định sẽ có chút ngược nếu bạn nào yếu tim xin mời click back. Giới thiệu ban đầu tới đây thôi.^^!…
Tôi tỉnh dậy vào lưng chừng giấc mơ về nhiều năm trước...có một người mà có lẽ tôi sẽ nhớ mãi không thể quên .Bạn nghĩ trẻ con không biết yêu ư?Vậy tôi hỏi bạn cậu bé chơi cùng bạn vào năm 6 tuổi ,bạn có còn nhớ không?Dần dà khi đã trải qua đủ những thử thách và mất mát,cô đơn và bơ vơ ,bạn nhận ra cái khoảng cách xã hội cũng là một rào cản rất lớn!Liệu họ có gặp lại nhao? Liệu lịch sử có lặp lại thêm một lần nữa?Hãy vào đọc truyện nhé:>Tác giả của tôi có chút hồi hộp rồiiii…
Thấy hay nên post lại cho mọi người đọc :) khi mình đọc trên web thấy ghi: .Edit: bSu_ri .Beta: 4cNgocquynh520 .Nguồn: http://diendanlequydon.com…
Một cô gái xinh đẹp , hiền dịu , nết na (có mà bình thường , đanh đá , bựa chuối thì có ) vì một sự cố không hề nhẹ mà bất chợt xuyên về quá khứ hàng nghìn năm trước ....... Chắc các má nghe xong thì thì sẽ tưởng tượng ra cô này sẽ xuyên vào người vương phi hay là tiểu thư khuê các . Một ngày nà đó sẽ có một cuộc tình lãng con nhà bà mạng vơi một chàng vương gia cao , to , đen ,hôi nào đó thì nhầm rồi . Vâng nhân vật chinh của chúng ta sẽ có một nghề đẳng cấp hơn , bờ rồ (pro) hơn , đó chình là ... OSIN ... Vâng , một công việc sẽ gây sửng sốt cho giới xuyên không ... Còn chờ đợi gì nữa mau click và xem đê mấy má . Nhớ ủng hộ tác giả đó nhoa :3…
Về cơ bản thì đây là truyện mà theo mình nghĩ là hợp với mình. Bởi lẽ mình là một con người thích sự đổi mới và sáng tạo. Vì thế nên khi viết một bộ truyện dài, mình khó chịu khi các chương phải bám sát nội dung với nhau (ít nhất thì nội dung chương sau liên quan đến chương trước). Nên truyện này mình viết theo kiểu là... mỗi chương sẽ là các vấn đề khác nhau trong trường (về học sinh là nhiều) và được một ông thầy xử lí đa số bằng mấy cái đạo lí khó hiểu (mình sẽ cố viết thật dễ hiểu, hehe). À giờ nên bắt đầu vô chương một chứ nhể.…
Nữ chính : Đinh Uyển Tình Năm chính : Mục Thiên DươngGặp nhauĐinh Uyển Tình rời khỏi bệnh viện với khuôn mặt đầy mệt mỏi và tuyệt vọng, quanh quẩn bên tai lời nói của bác sĩ. . . . . ."Đinh tiểu thư, tình trạng hiện tại của mẹ cô rất không lạc quan, chúng tôi đề nghị cô mau chóng cho mẹ mình làm phẫu thuật đi. Hiện tại đã có người đồng ý hiến thận, nếu cô có thể trong hai ngày kiếm được chừng 20 vạn để làm phí phẫu thuật, chúng tôi sẽ ưu tiên trị liệu cho mẹ cô. Bằng không, chúng tôi chỉ có thể đi cứu bệnh nhân khác."20 vạn?Nàng đi nơi nào kiếm được 20 vạn?Mẹ bị bệnh hai năm , số tiền mà nàng đem đi khi rời khỏi ngôi nhà đó đều tiêu hết để đóng tiền viện phí. Chẳng lẽ phải trở về sao? Vì cứu mẹ, nàng không thể không trở về nhưng mỗi lần trở về đều gặp người kia đối mẹ con nàng châm chọc khiêu khích mà cha ruột của nàng căn bản là mặc kệ!Nhưng vì mẹ, nàng phải thử lại một lần!Bước nhanh vào buồng điện thoại công cộng bên đường, nàng điện thoại cho người nào đó: "Là tôi. . . . . .""Chuyện gì?" Đinh Chí Cương không kiên nhẫn hỏi."Mẹ không xong rồi."Nàng phẫn nộ nói, "Ông bỏ rơi chúng ta, ngay cả sống chết của bà cũng không quản, ông có còn lương tâm không? Hai mươi vạn mà thôi, ông nhiêu đấy cũng không cho ta sao!""Uyển Tình, con bình tỉnh một chút. . . . . ." Đinh Chí Cương cứng rắn nói. Hắn không phải bỏ mặc hai mẹ con nó nhưng mà mỗi lần muốn đưa hai mẹ con nó về nhà thì lại nghĩ đến vợ của mình, hắn làm sao dám đưa nàng tiền? Hơn nữa, công ty hắn gần đây lại xảy ra vấn đ…
Tác giả: Nhất ThầnKiều nhạc xuyên đến tiểu thuyết cùng tên nữ xứng trên người, nguyên chủ là cái Thần cấp trà xanh, một bên trường học lốp xe dự phòng vô số, một bên đối nam chủ dây dưa không thôi, nam chủ không thắng này phiền......Kiều nhạc: Tác giả cái gì tật xấu? Mãn vườn trường tiểu ca ca không cần, một hai phải một cái đại thúc? Nam chủ là nữ chủ, tiểu ca ca nhóm là! Ta!!Cho nên --Ở nhìn thấy sẽ đem nàng ngược chết âm lãnh nam chủ khi, kiều nhạc vội vàng cho thấy thái độ, "Ngươi, ngươi yên tâm, ta thích tiểu ca ca, không thích đại thúc."Nam nhân một phen chế trụ nàng eo, thanh âm trầm thấp mà nguy hiểm: "Lặp lại lần nữa, thích ai?Kiều nhạc ngốc, "Hỉ, thích ai?""Đường mặc."Thực túng nhưng thực ngay thẳng kiều nhạc: "Thực xin lỗi, ngươi tuổi có điểm đại."Đường mặc:......【 gỡ mìn 】 chỉ là một quyển luyến ái tiểu liêu văn, nữ chủ không có bàn tay vàngNam nữ chủ kém bảy tuổi, không mừng điểm ×Tag: Thời đại kỳ duyênNữ xứngNgọt vănXuyên thưTừ khóa tìm kiếm: Vai chính: Kiều nhạc, đường mặc ┃ vai phụ: Hạ bổn dự thu 《 bị ta tra quá đại lão đều đã trở lại 》 cầu duy trì nha ┃ cái khácNguồn: https://wikidich.com/truyen/xuyen-thanh-than-cap-tra-xanh-lam-xao-da-Xb7yKlS4CE_MozwO…