Tù niệm - Tiêu Mạc Nhân
…
"Ngôi nhà này,nơi em chờ đợi.Nơi em mong ngóng thứ tình yêu màu hồng.ấm áp,lãng mạng như một bài thơ tình ướt át những giọt nước mắt,hai tay em đang đặt trên bàn phím máy tính,vội lướt nhanh trên đôi mi đã ướt đẫm.Thứ tình yêu tha thiết,thứ tình cảm anh nói,anh nói gì?Anh nói anh yêu em,yêu đến khi xuân tàn,hạ sang,yêu đến khi hạ tan thu đến,lá thu bay bay dưới những góc phố nhỏ,che khuất đi nụ hôn ngọt ngào nồng cháy của đôi ta,thật lãng mạn,phải không?" -Zandie-…
Trích đoạn:Khi ba hắn nói chuyện điện thoại xong thì lại nhìn vào phòng cấp cứu và nó cũng không ngoại lệ, lòng bồn chồn cầu mong cho hắn sẽ không sao nhưng mãi mà cửa phòng cấp cứu không có gì là mở ra. Trong nó lúc này dâng lên một nỗi sợ hãi,một nỗi sợ hãi tột cùng !! Sợ hắn sẽ rời xa nó, nhưng tại sao nó lại sợ hắn rời xa nó chứ !! Chính nó cũng không thể hóa giải được câu hỏi đó là vì sao. Bỗng..* tinh *Cửa phòng cấp cứu từ từ mở ra, ông bác sỹ già với gương mặt nhiều nếp nhăn và những giọt mồ hôi còn nóng hổi lộ rõ vẻ mệt mỏi lúc này. Chỉ chờ có vậy mà nó chạy ra mà hỏi lia lịa, pama hắn và pama nó cũng không ngoại lệ :_ Bác sỹ !! Con trai tôi thế nào rồi?_Anh Phong sao rồi?#%#$_ các vị cứ bình tĩnh đã, hỏi nhiều như vậy sao tôi trả lời kịp - ông bác sỹ lại đưa tay lau mồ hôi, ông đã đủ mệt rồi mà mọi người còn hỏi nhiều như vậy nữa thì làm sao ông chịu được, rồi ông lại nói tiếp :_ thiếu gia đã không sao, đã qua nguy hiểm nhưng do vết đâm quá sâu và mất nhiều máu nên sẽ dẫn đến tình trạng hôn mê sâu, tôi cũng không biết chắc chắn đến bao giờ thiếu gia sẽ tỉnh, có thể 1 tuần hoặc một tháng ( heo cũng không biết là có phải vậy không nữa, cứ chém bừa ).…
Nàng ta mà lại là đệ tử của Acnologia?!…
cái này là mô tả…
hoặc thậm chí không theo nghề, mình vẫn sẽ cố gắng làm việc để thực hiện cái list này.…