Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥
Vùng đất phía Tây của Phúc Thần ( những vị thần mang lại hạnh phúc cho nhân dân ) cai quản ngày càng bị bọn Họa Thần ( những vị thần độc ác hủy diệt mọi thứ nhằm chống lại đạo luật của chúa tể ) tà ác kia xâm chiếm khiến nó trở nên hoang tàn. Nơi đó có một chàng trai cao ráo , gương mặt tuấn mỹ , nhưng lại không kém phần lạnh lùng tàn nhẫn . Người đó là Vũ Hạo Thiên , vì chiến tranh khiến cậu trở nên cọc cằn muốn đấu lại các vị thần để tìm lại bình yên cho vùng đất của mình.…
"Vắt chéo chân mình để làm điểm tựa sách cùng với tách trà trên tay, với một tư thế ung dung, bạn tựa vào chiếc đệm lưng ghế một cách đầy thoải mái và tận hưởng từng khoảnh khắc bình yên bên cửa sổ, những chú chim sẻ nhẹ nhàng đậu trên khung cửa sổ chào đón cho một buổi sáng của vùng đất Sumeru đầy tươi tắn. Buổi sáng của bạn bắt đầu như thế đấy, được uống một tách trà nóng và thư giãn với sách để chuẩn bị cho kì thi tiếp theo của Giáo Viện Sumeru. Là một trong những học giả hiếm hoi trong suốt hàng trăm năm nay, với bề dày lịch sử của nó thì đã không ít người đã tốt nghiệp một cách thành công, có được một công việc yên ổn, phù hợp. Vậy nên, bạn cũng mong muốn và hi vọng bản thân cũng có một cái nghề để mưu sinh, chứ chẳng thể mãi sống cùng hai người họ được. Nhưng có vẻ ước mơ nhỏ nhoi giản đơn ấy của bạn làm cho họ có chút khó chịu thì phải?...Hay là việc bạn phải đối mặt với sự quan tâm thái quá của các vị Archon khác đến từ Đại Lục Teyvat rộng lớn này?Rồi làm sao đây khi mà tình trạng liên tục bị người này đến người khác trói buộc bên cạnh họ tiếp dục diễn ra khi bạn vô tình bị xuyên đến thế giới khác đây?Nhìn lấy các vị Aeon trước mắt, bạn quỳ xuống một cách vụng về để cầu xin được ban phước mà không hề hay biết rằng đó có lẽ là lần cuối bạn được nhìn thấy ánh sáng một lần nữa.....Đặc biệt là ở giữa không gian vũ trụ bao la này, liệu có ai sẽ thương tình mà cứu bạn ra mà không đòi hỏi gì không?......"…
Chúng ta ở bên nhau, là tất cả của nhau. Tưởng chừng chẳng gì có thể chia cắt.Tôi khiến em mất đi người em yêu quý nhất.Tôi trốn chạy khi em cần tôi nhất.Và cũng chính tôi, người từ bỏ em, lừa dối em.Rất nhiều năm sau đó, tôi nóiTôi vẫn còn yêu.-------------------Tôi an toàn khi ở bên người nhưng cũng thấp thỏm lo sợ khi ở bên người.Mỗi ngày đều sợ rằng hôm nay sẽ là ngày cuối cùng tôi nhìn thấy người.Tôi mất đi người tôi yêu quý nhất là vì người, nhưng tôi vẫn yêu thương vô điều kiện.Lý do là vì sao ?Chính miệng tôi nói lời chia tay.Rất nhiều năm sau đó, tôi thừa nhậnTôi vẫn còn yêu.…
đây là all rindou nên là rin bot nhá mấy ní , là pỏn nên chap trong chuyện không liên qua tới nhau , lâu lâu tôi sẽ khá dễ bí và lười => tính tiết truyện lệch nguyên tác , OOC…
TRONG TRUYỆN TỚ CÓ GỢI Ý MỘT BÀI HÁT CÓ THỂ VỪA NGHE VỪA ĐỌC TRUYỆN NHÉ ^^Guktae 🔞Nếu cậu là người Notp Guktae hay Taeguk và kị h+ thì vui lòng tránh xa!Tôi đã cảnh báo trước ⚠️Cảm ơn cậu đã xem truyện của tớ! Chúc cậu đọc vui vẻ❤️…
Tình yêu chốn học đường là thứ gì đó rất đáng trân trọng của tuổi thanh xuân, là một mối quan hệ thân thiết giữa thầy - trò, nhưng lại không phải là tình cảm thầy - trò... Tình cảm ấy đối với quan niệm của con người ngoài xã hội, có thể vì lợi ích của bản thân, danh tiếng gia đình mà sẵn sàng châm biếm đó là thứ tình yêu vụ lợi, đổi chác...Dù họ có được những người khác ủng hộ thì sức mạnh cộng đồng vẫn có thể đánh bại họ... Những lời thị phi... CÓ THỂ GIẾT CHẾT CON NGƯỜI Tôi vẫn tự hỏi... liệu thứ tình yêu này đến khi nào mới được cộng đồng chấp nhận?Tác giả: tôi không cho rằng các mối quan hệ thầy và trò được chấp nhận, chỉ một số! ✨💕…