Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥
Một câu chuyện dễ thương về sáu người tìm được tình yêu đích thực của đời mìnhCouple chính:JsolNickyDooGemDươngKiềuCouple phụIssacNegavSinhAtusTruyện không có thật chỉ là sự tưởng tượng của nhỏ tác giả này thôi…
ai chỉ cách rhyder cua captain đi! anh thích bé quá đi mất!________author: yingcouples: rhyder x captain (nguyễn quang anh x hoàng đức duy) (chính) dương domic x pháp kiều (nguyễn thanh pháp x trần đăng dương) song luân x anh tú (nguyễn trường sinh x bùi anh tú) wean x hurrykng (lê thượng long x phạm bảo khang) hải đăng doo x gemini hùng huỳnh (đỗ hải đăng x huỳnh hoàng hùng) jsol x nicky (nguyễn thái sơn x trần phong hào) isaac x negav (phạm lưu tấn tài x đặng thành an)thể loại: abo, textfic, lowercase, 1x1, fanfiction, ngọt, có thể có văn xuôi,...lưu ý: truyện thuộc về mình, cấm bế đi chỗ khác khi chưa được phép. không thích xin hãy clickback, đừng chửi, chửi là mình đục mỏ bạn.…
Phong Hào yêu Thái Sơn, nhưng tình yêu ấy chưa bao giờ được đáp lại. Mỗi ngày, cậu mang đồ ăn cho anh, những bữa ăn đơn giản nhưng chứa đựng tất cả tình cảm chân thành. Mỗi dịp lễ, cậu lại chuẩn bị quà, hy vọng sẽ khiến Thái Sơn mỉm cười, nhưng những món quà ấy luôn bị vứt vào sọt rác, chẳng bao giờ có cơ hội chạm vào trái tim anh.Khi nhớ anh, Phong Hào viết những lá thư, gửi đi những lời yêu thương không bao giờ nhận lại. Cậu biết rõ, những dòng chữ ấy sẽ chẳng bao giờ tới được tay Thái Sơn. Nhưng cậu vẫn làm, vì trong cơn đau đớn âm thầm, tình yêu ấy vẫn tồn tại, không cần được đáp trả, chỉ cần được yêu.…
Tôi vẫn thường cho rằng, Nguyễn Thái Sơn là một người hoàn hảo. Là bác sĩ trẻ, có tiếng, đẹp trai, nhà giàu, đứng trước bệnh nhân là thiên thần, đứng trước y tá là hoàng tử. Tôi vẫn thường cho rằng tôi là một người thất bại. Là kiến trúc sư trẻ không có tiếng, nhan sắc bình thường, tiền tích góp vài năm vừa đủ xây một căn nhà trống hoác, đứng trước đồng nghiệp là Trần Phong Hào, đứng sau đồng nghiệp là một con lười èo uột. Nhưng tôi thường khẳng định rằng, người thất bại như tôi, sẽ có ít nhất một lần trong đời, mơ về người hoàn hảo như Nguyễn Thái Sơn.Link truyện gốc: https://www.wattpad.com/story/189480045-h%C3%ACnh-nh%C6%B0-em-y%C3%AAu-anhTác giả: @downpour0721Tình trạng: hoànCouple gốc: OnglierCouple chuyển ver: SolnicTình trạng: đã hoàn thành…
Mọi người có tin rằng ma quỷ thật sự tồn tại? Thái Sơn, một cậu bé có khả năng nhìn thấy ma quỷ...Phong Hào, một con quỷ nhưng lại vô cùng tốt bụng...Câu chuyện sẽ ra sao, mọi người cùng đọc thử nha • Cp chính: Jsolnicky• Cp phụ: Duongkieu- Số chương: 54- Phiên ngoại: 6 ----------------📍Chuyển ver đã có SỰ CHO PHÉP của tác giả• Cp chính gốc: Taegyu (TXT) • Cp phụ gốc: Soojun (TXT) 📍Tác giả gốc: NiD243…
YÊU 1 - ĐAU 10Tôi là Trần Phong Hào. Tôi đem lòng yêu một ánh sao.Nguyễn Thái Sơn, cái tên ấy từ lâu đã khắc sâu trong tâm trí tôi, như một bản nhạc buồn mà tôi không thể nào ngừng nghe. Em là ánh sao mà tôi ngước nhìn suốt những tháng năm tuổi trẻ, một ngọn đèn dẫn lối cho tôi trong những ngày chông chênh nhất. Nhưng trớ trêu thay, dù tôi có vươn tay đến đâu, cũng chẳng thể chạm vào em.Tôi yêu em bằng tất cả những gì mình có. Yêu từ những điều nhỏ bé nhất một nụ cười, một ánh mắt, một câu nói vu vơ của em. Yêu đến mức, chỉ cần em quay đầu nhìn tôi một giây thôi, tôi cũng cảm thấy cả thế giới này trở nên ấm áp. Nhưng tình yêu ấy, dù tôi có cố gắng bao nhiêu, cũng chỉ là một cơn sóng lặng lẽ xô vào bờ, hết lần này đến lần khác, không bao giờ được đáp lại.Ban đầu, tôi nghĩ rằng chỉ cần chờ đợi, chỉ cần luôn ở bên cạnh em, một ngày nào đó, tôi sẽ có được vị trí trong tim em. Nhưng rồi tôi nhận ra, tôi không phải là người em tìm kiếm. Tôi chỉ là một ai đó, một sự tồn tại lặng lẽ bên lề cuộc đời em, một người có cũng được, không có cũng chẳng sao.Tình yêu của tôi cứ thế chồng chất theo thời gian.Tôi yêu em một.Tôi đau mười.Tôi đã thử quên, thử rời đi, nhưng mỗi khi em vô tình lướt qua tôi, mọi thứ lại vỡ òa. Hóa ra, tôi vẫn yêu em, vẫn không thể dứt bỏ. Nhưng có lẽ, một ngày nào đó, khi trái tim này không còn đủ sức để đau thêm nữa, tôi sẽ học cách buông tay.Vì một tình yêu không được đáp lại, dù sâu đậm đến đâu, cũng chỉ là một vết thương chẳng bao giờ liền sẹo.…