Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥
Một thế giới, nơi những câu chuyện đều xoay quanh Quang Hùng MasterD và các mối quan hệ của anh ta.Mỗi chương mới là một oneshot, không hề liên quan và dính líu gì với nhau.Nhân vật không thuộc quyền sở hữu của bất kì ai. Tuy nhân vật là thật nhưng những câu chuyện ở đây chỉ mang tính chất giải trí, không có thật. Vì vậy, xin đừng quá nghiêm túc khi đọc.Tốt nhất, xin hãy tưởng tượng đây chỉ là một fanfic và nhân vật chính vô tình trùng tên với bias của chúng ta.Xin vui lòng không share lung tung ra khỏi app cam.Chúc mọi người đọc truyện vui vẻ.…
"tao ghét mày, thái sơn" "ừm, vợ""hào ghét tôi hả?" "rồi sao?""còn tôi thì thích hào" Vì quá mê đôi mèo và đói fic nên tui quyết định tự viết tự đọc=))) cảm ơn các bạn đã ủng hộ nhóThanks for idea supporting @WinnieKimm…
Sau hơn nửa năm chia tay, mẹ của Nguyễn Thái Sơn tới hỏi Trần Phong Hào. "Bao giờ hai đứa cưới?"Chuyển ver có sự cho phép của tác giả, vui lòng không đem đi nơi khácTác giả: @Mwy14300Link fic gốc: https://www.wattpad.com/story/319338865-m%E1%BA%B9-b%E1%BA%A3o-anh-y%C3%AAu-em-hoonsuk…
Phát súng đầu tiên. Hội bế maknaeKhông ai bế em Dương thì để toiiiii. Đến đây để chữa lành. Rách tới đâu thì cũng lành tới đó.Cue bẩn là ăn đạn 🔫🔫 đụng đến em là bây chết…
Anh và cậu cứ thế trôi xa nhau, không ai trong cả hai có thể chủ động kéo lại.Những cảm xúc không tên năm ấy bị vùi lấp bởi khoảng cách, bởi những bộn bề của cuộc sống....Still Sơn Hào…
" "baby girl be mine" đó là english "làm người yêu anh nha em" đó là tiếng việt."✎ᝰ : sao hạng a _ HIEUTHUHAI, Song Luân, Dương Domic, Jsol.•lowercase. thể loại: showbiz, người nổi tiếng, 1x1, oneshot...không áp dụng truyện vào đời thật hay tuyên truyền sai thông tin, sự thật. truyện dựa trên trí tưởng tượng nhằm thoả mãn sở thích cá nhân. writter by: kattiie__@kat.…
YÊU 1 - ĐAU 10Tôi là Trần Phong Hào. Tôi đem lòng yêu một ánh sao.Nguyễn Thái Sơn, cái tên ấy từ lâu đã khắc sâu trong tâm trí tôi, như một bản nhạc buồn mà tôi không thể nào ngừng nghe. Em là ánh sao mà tôi ngước nhìn suốt những tháng năm tuổi trẻ, một ngọn đèn dẫn lối cho tôi trong những ngày chông chênh nhất. Nhưng trớ trêu thay, dù tôi có vươn tay đến đâu, cũng chẳng thể chạm vào em.Tôi yêu em bằng tất cả những gì mình có. Yêu từ những điều nhỏ bé nhất một nụ cười, một ánh mắt, một câu nói vu vơ của em. Yêu đến mức, chỉ cần em quay đầu nhìn tôi một giây thôi, tôi cũng cảm thấy cả thế giới này trở nên ấm áp. Nhưng tình yêu ấy, dù tôi có cố gắng bao nhiêu, cũng chỉ là một cơn sóng lặng lẽ xô vào bờ, hết lần này đến lần khác, không bao giờ được đáp lại.Ban đầu, tôi nghĩ rằng chỉ cần chờ đợi, chỉ cần luôn ở bên cạnh em, một ngày nào đó, tôi sẽ có được vị trí trong tim em. Nhưng rồi tôi nhận ra, tôi không phải là người em tìm kiếm. Tôi chỉ là một ai đó, một sự tồn tại lặng lẽ bên lề cuộc đời em, một người có cũng được, không có cũng chẳng sao.Tình yêu của tôi cứ thế chồng chất theo thời gian.Tôi yêu em một.Tôi đau mười.Tôi đã thử quên, thử rời đi, nhưng mỗi khi em vô tình lướt qua tôi, mọi thứ lại vỡ òa. Hóa ra, tôi vẫn yêu em, vẫn không thể dứt bỏ. Nhưng có lẽ, một ngày nào đó, khi trái tim này không còn đủ sức để đau thêm nữa, tôi sẽ học cách buông tay.Vì một tình yêu không được đáp lại, dù sâu đậm đến đâu, cũng chỉ là một vết thương chẳng bao giờ liền sẹo.…