JsolNicky - Đưa em về lại bên anh
Thể loại Sinh tử văn…
Thể loại Sinh tử văn…
một vài oneshot ỏn a ỏn ẻn của cặp bồng meo dĩa huông.…
"theo anh đây hoài thế, thích à ?""tự luyến vừa thôi, chứ không phải anh bỏ tiền ra thuê tôi à ?"warning:1. toàn bộ nội dung là hư cấu, vui lòng không áp đặt vào người thật2. lower case…
"không thích dạy mấy người bất lịch sự đâu" description: học đường, tình iu socola kẹo mút
Khi cơn mưa cuối mùa đổ xuống Tây phủ, chiếc đèn lồng đỏ lại lay động nơi hành lang lạnh vắng. Năm ấy, tiểu đồng họ Nguyễn quỳ gối giữa sân, áo ướt sũng, ngẩng đầu hỏi một người:"Ngươi chưa từng nói... ngươi yêu ta."Và người kia - tướng quân của thiên hạ - chỉ đứng đó, lặng im như tượng đá giữa đêm mưa.────────────────────Giữa phủ tướng quân, một tiểu đồng lặng lẽ yêu - còn người quyền cao lại chưa từng thốt một lời giữ lại.Tình cảm ấy, không danh phận, không lời hứa. Chỉ có những đêm gần gũi không trọn, và một chiếc đèn lồng đỏ cháy âm thầm trong mưa.Khi người rời đi, người còn lại mới biết thế nào là cô độc.Yêu trong lặng im, rời đi trong lặng lẽ.Tịch mịch như mưa tan.…
😶🌫️😶🌫️😶🌫️…
" thơm quá, son của anh mùi dâu hả? "…
Trần Phong Hào thích đọc lén fanfic của SolnicStan, chửi ầm fanfic có cái kết quá choá má. Quả báo là bị xuyên vào fanfic cẩu huyết mà anh là nhân vật nhu nhược nhất hành tinh còn bị "đàn em Thái Sơn" hành hạ. Và Chiến lược "skinship bất đắc dĩ" để không bị con "AI não tàn còn cấp cao" chích điện.Tag: xuyên truyện, hài hước, boylove, 1×1, no cp phụ, văn xuôi, Ngôi kể thứ nhất (Phong Hào)Jsol!TOP - Nicky!BOTTình trạng: chưa hoàn…
Baby thơm như chíp chíp.Em chỉ muốn được hít, baby mỗi ngãy…
sơn hào hải vị và những vụn bánh mì siu đáng iuuu.…
Thành thị đông đúcMối quan hệ phức tạp…
Phong Hào yêu Thái Sơn, nhưng tình yêu ấy chưa bao giờ được đáp lại. Mỗi ngày, cậu mang đồ ăn cho anh, những bữa ăn đơn giản nhưng chứa đựng tất cả tình cảm chân thành. Mỗi dịp lễ, cậu lại chuẩn bị quà, hy vọng sẽ khiến Thái Sơn mỉm cười, nhưng những món quà ấy luôn bị vứt vào sọt rác, chẳng bao giờ có cơ hội chạm vào trái tim anh.Khi nhớ anh, Phong Hào viết những lá thư, gửi đi những lời yêu thương không bao giờ nhận lại. Cậu biết rõ, những dòng chữ ấy sẽ chẳng bao giờ tới được tay Thái Sơn. Nhưng cậu vẫn làm, vì trong cơn đau đớn âm thầm, tình yêu ấy vẫn tồn tại, không cần được đáp trả, chỉ cần được yêu.…
Năm ấy, khi tôi còn là một sinh viên đại học, có một cậu nhóc năm nhất từng lẽo đẽo đi theo tôi suốt .Tôi chẳng mấy để tâm và chỉ nghĩ đó là một cậu em khóa dưới tinh nghịch, rồi bận bịu học hành mà quên mất điNhưng cậu nhóc ấy thì không quên.Cậu ấy lớn lên, trở thành ca sĩ được nhiều người yêu mến trong đó có cả tôi. Và giờ đây, định mệnh lại đẩy tôi về gần bên cạnh cậu nhóc ấy, trong vai trò là một người trợ lý.Tôi vẫn là fan. Chỉ là... lần này, khoảng cách giữa chúng tôi gần hơn một chút…
Viết xàm xàm thôi à mà chuyện này là ý tưởng của tớ nhưng mà hầu như là do chat GPT viết nha.…
trong suốt tám năm dài đằng đẳng ấy lại có một người đợi chờ một người. mười bảy tuổi, cuối cùng em cũng gặp lại anh.…
Dark romance- "Đôi lúc em chỉ ước...em ước giá như mình chẳng làm điều dại dột ấy mà tiếp cận anh bằng tình yêu và sự ân cần thì có lẽ anh đã chẳng phải chịu khổ cực và mất niềm tin vào em..."-"Em nhìn bãi biển kia đi...dẫu cho biển có mang đến cơn sóng vô tận và hung dữ thì vẫn luôn có bờ cát trắng ngăn nó lại. Anh không phải bao cát để em đánh đập, nhưng anh sẽ nguyện làm cát biển, làm chỗ dựa cho những tổn thương của em..."…
- anh thích em đó, em thì sao?: không biết, chưa muốn yêu.…
Cuộc sống là một cuộc hành trình, không phải là một cuộc đua ❤️🩹…
Trường trung học Phan Đăng Lưu có hai truyền thuyết sống. Một kẻ là "Bạo Quân" Nguyễn Thái Sơn, mạnh mẽ, ngang tàng, một câu nói có thể khiến cả đám đàn em răm rắp nghe theo. Một người là "Thiếu Gia Lạnh Lùng" Trần Phong Hào điềm tĩnh, sắc bén, không bao giờ tham gia ẩu đả nhưng lại chưa từng thua một trận nào.Hai con người, hai phong cách, tưởng như chẳng liên quan, nhưng lại đứng ở hai đầu chiến tuyến. Một người cai trị bằng sức mạnh, một kẻ giữ vững vị thế bằng sự nhạy bén và trí tuệ.Bất cứ ai trong trường cũng biết: "Thái Sơn và Phong Hào - nước sông không phạm nước giếng." Nhưng khi một biến cố xảy ra, đẩy cả hai vào thế đối đầu trực diện, mọi nguyên tắc bị phá vỡ.Thái Sơn cười lạnh:"Cậu nghĩ cậu có thể chơi trò cao thượng với tôi sao?"Phong Hào bình thản nhếch môi:"Tôi không chơi, nhưng tôi cũng không bao giờ thua."Giữa những âm mưu, những trận chiến ngầm và cả những khoảnh khắc rung động lặng lẽ, liệu kết cục của cuộc đối đầu này là thắng thua rõ ràng, hay sẽ có một sự thay đổi không ai ngờ tới?…
[Tớ yêu cậu] anh cất tiếng nói khẽ,ánh mắt nhìn tôi cả phòng xem kịch bỗng im ắng. Dù là diễn nhưng tôi lại không hề biết nó lại là lời nói thật lòng của anh sau này........Giống bộ anime Komi không thể giao tiếp (komi can't communicate)…