|RhyCap|H| Cừu nhỏ
Kẹo caramel…
Kẹo caramel…
- Baka, I love you- Bố tổ sư cha nội, tao đã ngu tiếng anh rồi, cha nội nói tiếng Việt giùm ahhhh, bày đặt-----"Mày có yêu bản thân mk ko"-Hỏi nguNếu có làm tình địch với tao nhé"-ĐÉO!?!…
phạm anh duy, tình yêu ngọt ngào của trần đăng dương.© dieu.…
má bảo cảm thấy mình bị chèn ép, vì nếu mỗi lần má phải nghe thỏ ly simp nhau mà nhận được một galleon thì chắc má đã đủ tiền mua chục giải hoa hậu tiếp rồ- ủa...LƯU Ý : đây là một CÂU CHUYỆN GIẢ TƯỞNG nên mọi sự việc trong đây đều là HƯ CẤU. vui lòng không mang mấy món ăn vặt của tụi phù thuỷ sinh này đi đâu và làm ơn hãy ĐỌC KỸ HƯỚNG DẪN SỬ DỤNG TRƯỚC KHI VÀO để không lạc sang khu vực bán vé của thuyền mà bạn không muốn/thích chèo.…
Mùa hè năm đó anh uống thật sayCó em trong vòng tayDường như trái đất kia ngừng quay...…
Cứ ngỡ chỉ cưu mang một đoạn...Ai ngờ... Thương hết một đời, vẫn còn thương...…
Mọi người đều nói bạn nhỏ Hoàng Đức Duy hay nhõng nhẽo. Không đúng ý với bạn, bạn lập tức mè nheo nũng nịu. Buộc người khác tâm không vững liền nghe theo bạn.' Người khác ' biểu thị : " Captain không được nhõng nhẽo nữa, phải công bằng chứ !!! "Hoàng Đức Duy phản bác : " Đã nói là không có nhõng nhẽo mà !!! "__________Tác phẩm này chỉ về bạn Hoàng Đức Duy với câu nói ' chưa bao giờ biết nhõng nhẽo là gì trên cái Trái Đất này ý ', nên cốt truyện chỉ xoay quanh Đức Duy.…
[biên kịch kim bài lão phật gia công x tiểu diễn viên tuyến mười tám kính nghiệp thụ] aka nữ vương x chó con =)))))Tag: ngọt văn, đô thị tình duyên, giới giải trí, HE…
Tác giả : Sở TừSố chương : 49Thể loại : Ngôn tình , caoh , cẩu huyết , hiện đại , duyên trời tác hợp , 1v1 , HE Editor : AnnhNguồn : VespertineVăn án:Quý Xuân Vũ một thân một mình tới Thẩm Quyến làm việc , ở trên mạng tìm được người ở chung một căn hộ nhỏMỗi đêm , bạn cùng phòng mang bạn trai về làm tình âm thanh to đến mức làm cô không chịu đựng được Đến mức Quý Xuân Vũ ko chịu nổi nữa thì bạn trai của bạn cùng phòng mở cửa phòng côCô chỉ nghĩ rằng buổi tối hôm đó chỉ là một sai lầm ngoài ý muốn , lại không nghĩ rằng từ đầu cô đã dính phải bẫy rập* Lưu ý : Bản edit không đúng 100%…
Những mẫu chuyện về tuổi thơ báo thủ đến từ những người con của biển cả. Nó hài, nó phá, nó tài lanh, nó cảm động...Huấn văn nhẹ nhàng, yêu thương ngập tràn ❤️…
cuộc sống của em trở nên ý nghĩa hơn - nhờ có anh.__________________________________WARNING:- OOC (có thể).- Đôi khi có OC của tui (tại tui ghét dùng từ y/n hay gì lắm nên đặt xừ tên luôn)- Không theo mạch truyện. Toàn bộ chi tiết trong truyện đều do mình sáng tác.- Truyện chỉ đăng tại Wattpad @ieatmarblesforlunch.…
Tình là thật, fanfic là hư cấu.Tất cả các yếu tố trong truyện đều là trí tưởng tượng của tác giả, không có mục đích bôi nhọ bất kỳ cá nhân hoặc tổ chức nào. Nhân vật đã được OOC theo ý tác giả.Chúc cả nhà yêu có một trải nghiệm tuyệt vời với Slow Play.…
Một chút tùy hứng của tui...…
- Bây giờ, anh sống ra sao với người khác? Đơn giản hơn phải không? Chỉ cần vung mái chèo là lùi xa tức khắc trên bến bờ kia ký ức về em.- Vì thuyền anh đã sang sông,Đừng mơ với mộng, đừng trông em về.Trăng ở trên trời, trăng ở dưới aoHai ông thử hỏi ông nào thuỷ chung?Mà sao mây xám mịt mùng?Tâm tư vây kín một vùng tối tăm...…
"Anh ơi " chàng thiếu niên với mái tóc bạch kim, hai bên tóc được tém gọn ra sau tai nhìn cậu thanh niên cao hơn mình với đôi mắt ngây thơ, như một đóa mẫu đơn trắng, thuần khiết mỉm cười "Anh đây ""Mùa đông của những năm sau anh vẫn sẽ đun nóng tay em như thế này phải không " thiếu niên đưa bàn tay đã được người lớn hơn nắm chặt hỏi "Đúng nha, đông đến anh sẽ luôn đun bàn tay em đến mức không thể lạnh thêm nữa. Có chịu không? " người lớn hơn xoa đầu thiếu niên xinh đẹp trước mặt mỉm cười dịu dàng Nhưng anh lại không ngờ đến, chỉ vì nụ cười đó thôi thiếu niên kia đã không thể thoát ra được thứ gọi là "chấp niệm "Năm đó cậu 17,anh 23…
Sủng em đến tận trời.…
"Xin lỗi, vì không nói...Nhưng cảm ơn vì đã yêu anh"•Để tôn trọng cũng như dễ nhận diện những thành viên trong gia đình hai bên thì đều sẽ được để tên khác nhé.Bố Ninh: Ông QuốcMẹ Ninh: Bà ThuỷBố Dương: Ông NamMẹ Dương: Bà NgọcChị Ninh: chị ThưTay nghề còn yếu, văn phong có thể không hợp gu tuỳ người, nhưng mong mn hoan hỉ bỏ qua ủng hộ em nó.CẢM ƠN!!…
Tất cả là trí tưởng tượng.…
Mẹ tớ bảo có ai sống thiếu ai mà chết được đâu…
Ở đây có ô tê pê siu bún riu:))…