IchiRuki | The World Without You
Thế giới vắng bóng em.…
Thế giới vắng bóng em.…
Cô gái 4D xuất hiện ở một nơi hoàn toàn xa lạ, khoáy động cái không khí ảm đạm này lên nào.…
"Yêu em hơn cả sinh mạng này."…
Ariel có cả một tương lai tươi sáng phía trước, nhưng chỉ khi mà nhỏ có thể tốt nghiệp được. Ariel Dalton, cô nàng lém lỉnh của Học viện Fitzsimmons, dành cả ngày để bày trò nghịch ngợm và sử dụng phép thuật theo cách không ai mong muốn. Chuyện học hành? Quên đi! Mục tiêu duy nhất của nhỏ là tốt nghiệp để tiếp quản thương hội của gia đình.Nhưng vào đêm dạ tiệc tốt nghiệp, khi Ariel còn đang bất lực nhìn đống lộn xộn do tên bạn nối khố Kyle - chuyên gia gây rắc rối - bày ra, thì "Công chúa Hội Học sinh" Rosemary - người làm đám nam thần trong học viện mê như điếu đổ xuất hiện. Nhỏ xổ một tràng toàn những điều chả ai hiểu nỗi. - Bug ư? Sao độ khó lại cao thế này? Kyle Villard chỉ là nhân vật phụ thôi mà?!Bug? Nhân vật phụ? Cái quái gì vậy chứ?! Trước khi kịp hiểu chuyện, mắt Ariel đã tối sầm lại.Lần tiếp theo nhỏ mở mắt ra-nhỏ đã quay về chín tháng trước.Năm học thứ năm bắt đầu lại từ đầu. Và cuộc sống vốn chỉ xoay quanh việc tốt nghiệp của Ariel giờ đang dần thay đổi theo những cách mà nhỏ sẽ không bao giờ ngờ đến...Update nhanh nhất ở Hakoln, wattpad hên xui 🥲…
Chứa đống văn nghị luận được viết lung tung, lộn xộn của tôi.…
Dịch Reddit…
đêm trăng chứng giám chuyện tình mình.belong to Time flies like an arrow.design by pocha.…
Chỉ có plot xàm của tôi thôi, viết ra cho đỡ quên ^^Nếu có lấy plot, làm ơn bảo tôi một tiếng, hoặc credit giúp tôi nha…
(Y/n), a 920 year old female character is a new troll hunter, also being Claire's new best friend, Douxie was running the bookstore as usual, when it all turned new pages to his story... You have the feeling to think that he was from somewhere before, or "when" to be exact.A fan-fiction by the original series: Netflix and Dreamworks Animation's: Trollhunters by Guillermo Del ToroWARNING!: NOT EVERYTHING IS PERFECT IN THIS BOOK, THERE MAY BE SOME GRAMMATICAL ERRORS AND TYPOS!!…
Sau lần một, chúng tớ cảm thấy team cần thêm một vài người nữa. Đó là lý do topic này ra đời. Các cậu có thể đăng kí vào team qua lần hai này! #Boss…
học để xây dựng quê hương đất nước phát triển giàu mạnh#học #dialy #hsg #cuoicap…
H+, ít ngước, idol x idol…
Câu truyện này kể về một cô gái có quá khứ đau khổ. Mê game và thích Ben Drowned. Một hôm, do không kiểm soát được bản thân, cô đã giết ba mẹ của mình. Và bỏ nhà đi vào rừng. Mọi chuyện xảy ra quá nhanh, cô tỉnh dậy trong một căn phòng màu xanh. Mọi chuyện bắt đầu từ đó.…
Về những trang nhật ký của một cô gái bên cửa sổ.[Cho đến những ngày này, mình chẳng thể giả vờ nổi nữa. Cơ thể mình trở nên yếu ớt hơn, đến nỗi những cơn đau âm ỉ cứ bủa vây mình mỗi đêm dài. Mình biết rằng mình sắp chết đi rồi, chết trong nỗi dằn vặt khi biết hết tất cả.Đau đớn thay, mình còn chẳng thiết tha gì việc giãy giụa cho tới hơi thở cuối cùng. Có lẽ một con người như vậy, cứ thế mà mất đi.]Note: Nói đúng hơn thì đây là những bức tâm thư mà cô bé gửi đến chính mình, cho cả quá khứ và tương lai. Trong đó có tất cả mọi cảm xúc hỗn độn: hạnh phúc, tủi nhục, đau đớn, dằn vặt,... Đó là những mảnh vỡ từ cuộc đời mà cô bé gom góp lại, ghép chúng thành một bức tranh. Nhưng màu sắc là gì thì mong mọi người nếu có ghé qua xin hãy tự cảm nhận. Sẽ có những chi tiết nặng nề, tất nhiên là về mặt tâm trạng của nhân vật.Nó có thể tái hiện lại một đời, nhưng chính nó cũng là thứ có thể trở thành lưỡi dao, cứa lên một trái tim đã đổ vỡ.Đây có lẽ không phải một nơi thích hợp để bạn tìm những cảm xúc vui vẻ, một chốn bay bổng cho những gì bạn muốn mơ. "Cho đến khi đời vỡ tan" được thêu dệt từ những gì thật nhất có thể, vì nó cũng có những phần thuộc về cuộc đời mình, nó có những hạnh phúc nhỏ nhặt, nhưng cũng có thể nhuốm màu của nỗi lo sợ và khổ đau.Mình đặt bản thân vào cuộc đời của nhân vật, để viết ra những dòng nhật ký này.…
skratta due förlora due ©-edanerg…
Well you only need the light when it's burning lowOnly miss the sun when it starts to snowOnly know you love her when you let her goOnly know you've been high when you're feeling lowOnly hate the road when you're missing homeOnly know you love her when you let her goAnd you let her go.----------------Đứng trước sân khấu lớn của quốc gia, anh vừa cất tiếng hát vừa đau khổ đột cùng. Lòng như có ai đó thắt chặt lại, trái tim đang từ rỉ máu. Mang trong mình một nỗi đau khá lớn. Đau khổ cứ hiện hữu vây quanh...!Tiếng nhạc du dương hoà vào cùng với tiếng hát ấy, xoay chuyển tạo nên một khung cảnh hết sức bi cảm. Tạo cho người nghe cảm giác nao lòng! Tiếng hát ấy, rõ ấm áp- thâm trầm, bài hát cũng không nỗi bi thương, nhưng tại sao tiếng hát lại thương đến thế!?Đồng Viên Vĩ vừa hát vừa nghĩ đến cô. Vừa nghĩ đến hồi ức năm nào. Từ lúc anh làm ca sĩ phòng trà, rồi được gặp cô, được cô tặng hoa. Rồi đến sự bất ngờ đến trớ trêu khi 2 bên thông gia làm hôn ước. Lại không ngờ được vị hôn thê của mình lại chính là cô! Rồi những tình huống giở khóc giở cười khi 2 người còn là vợ chồng! Những hồi ức ấy, có đẹp nhưng cũng có đau, cứ vây quanh tâm trí anh...Quả thật đúng như những gì mà anh hai đã nói ''Đừng để mất đi rồi mới hối hận!'' quả thật không hề sai tí nào...Ngày xưa phải chăng là do anh đối xử tệ với cô, quá lạnh lùng với cô, quá tàn nhẫn với cô để rồi bây giờ anh nhận sự trừng phạt thích đáng này ?Nghĩ đến cô mà trái tim buốt nhói! Cảm giác như có ai đó cầm dao đâm vào. Như muốn cấu, xé ra thành trăm, thành mảnh!…
"Tôi không biết cảm giác này là gì...Bỗng dưng tôi cảm thấy cậu quan trọng. Đến mức không thể sống yên nếu không có cậu bên cạnh...""Soviet, mày nói gì vậy?""...Đừng bỏ tôi."------Lá rơi, lay động mặt hồ vốn tĩnh lặng không chút gợn sóng. Như cách hắn đến, bám lấy y không rời. Khiến tâm y rung động, từ nhẹ nhàng đến mạnh mẽ, liên hồi không dứt. Soviet chẳng ngờ, lại gục ngã trước một học sinh cá biệt trong khi mình là Hội trưởng Hội Học Sinh...Ban đầu cũng đề phòng lắm. Vậy mà..."Soviet!! Thích tao đi!!""Cậu- Đừng có đeo bám tôi nữa!! Và đừng gọi tôi bằng tên "Soviet"!!"---"Tao chán mày rồii, không chơi với mày nữa!! Tao đi tán đứa khác!!""Cậu là của tôi...Không có chuyện đó đâu."------Hắn thích ma thuật ánh sáng đó, thứ ánh sáng ấm áp chỉ Soviet có thể tạo nên. Ma thuật độc quyền của y. Và Nazi tiếp cận y, ban đầu chỉ để chơi đùa, vậy mà lại thành dính lấy y luôn. Không hiểu sao mình có thể sa vào lưới tình với một người cứng nhắc chán òm như thế.Vốn thích chơi đùa tình cảm mà. Không thể..."Phép thuật bóng tối...? Tôi chưa nghe qua bao giờ, kẻ nói dối không nên xuất hiện trên đời đâu.""Gì vậy...Tao thật sự thích mày đó!!"---"Sắp tới sinh nhật cậu, muốn tôi tặng gì chứ?""Danh phận con dâu nhà mày."------"Hai em sẽ chung một phòng kí túc xá!! Từ giờ đến cuối năm thầy mong với sự kìm kẹp của USSR thì em Nazi sẽ ngoan ngoãn hơn!! Thầy tin tưởng em, USSR."------Chẳng biết từ bao giờ, y vô tình coi hắn là người quan trọng. Rất quan trọng trong cuộc đời y. Chỉ muốn bên hắn, ở cạnh hắn mãi, không để hắn rời…