Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥
Fic viết tặng cho một người quen, vậy thoi :>----Summery: Đó là vào một ngày đẹp trời nọ khi Sherlock quyết định cầu hôn John.Và ừm, nó khá là sexy sau đó.Warning: Male slash, OOCAuthor: meMuốn mang đi đâu nhớ xin per và kèm theo nguồn…
major char death/pg13/noncouple/lowercase"john lennon nghĩ rằng tình yêu chính là cái chết."note: fic này được viết ra như một trò đùa vô nghĩa của tác giả khi nghĩ đến vai trò của tình yêu đối với john lennon trong suốt cuộc đời của ông. xin lỗi nếu nó khó hiểu và... vô nghĩa.…
Everett nhíu mày, cảm thấy gã Stephen Vincent Strange trước mặt thật đáng ghét. Vậy là cậu muốn kết thúc buổi hẹn này thật chóng vánh, bởi gã này chắc chắn không phải người đàn ông chơi vĩ cầm ấy."Anh từng là thám tử à?" cậu đi thẳng vào mối nghi ngờ lạ kỳ của mình.Stephen đơ người vài giây, nụ cười trên môi cũng dần tắt lịm. Rồi hắn liếc mắt sang một nơi khác, lệch sang vành tai hay vai của cậu."Không, tôi từng là bác sĩ phẫu thuật thần kinh," hắn trả lời, giọng điệu tự tin đến mức khó chịu đã phai nhạt dần.…
"Mợ hai, con biết chúng ta chỉ là mẹ chồng con dâu trên danh nghĩa thôi. Nhưng mỗi lần con nhìn mợ, trái tim con lại như rối loạn.""Mợ có hiểu không? Mợ đẹp đến nỗi con không thể rời mắt, cứ như bị cuốn vào một sức hút không thể cưỡng lại. Con chấp nhận bị phạt , nhưng chỉ cần ở bên cạnh mợ , điều gì con cũng chấp nhận ."Dưới bóng mẹ chồng, nơi tình yêu bắt đầu của hai người con gái.Một câu chuyện buồn ngay từ khi ta biết tên, nhưng chẳng ai ngờ rằng nỗi đau ấy lại khắc sâu đến tận cùng. Bóng dáng mẹ chồng không chỉ là cái bóng của trách nhiệm hay nghĩa vụ, mà còn là nơi giấc mơ tình yêu chớm nở, để rồi cũng chính nơi ấy, tình yêu dừng lại trong những giọt nước mắt và sự luyến tiếc khôn nguôi.Phương và Hương, hai người con gái, hai mảnh đời trái ngược nhưng lại hòa quyện bởi một thứ tình yêu vượt ngoài khuôn khổ. Tình yêu ấy, dưới những định kiến, dưới cả bóng tối của mất mát, vẫn cháy rực một cách âm thầm. Nhưng số phận nghiệt ngã không để họ bên nhau lâu dài.Hương ra đi, để lại phía sau là nỗi đau xé lòng và một tình yêu không trọn vẹn. Phương, dưới bóng cây piano ngày ấy, đọc từng lá thư Hương để lại, như đọc chính trái tim tan vỡ của mình. Tình yêu bắt đầu trong giấc mơ, và cũng kết thúc ở nơi ấy.Câu chuyện khép lại trong ánh nhìn xa xăm của Phương và tiếng cười non nớt của Lan Hương nhỏ, như một lời nhắc nhở rằng, dưới bóng mẹ chồng ngày nào, tình yêu ấy mãi mãi không phai, dù kết thúc là một nỗi đau không lời.…
【 văn án 】Văn nghệ bản:John Watson đối (với) Sherlock Holmes rốt cuộc ý vị như thế nào,Trên thế giới này chỉ có Sherlock chính mình mới biết được.Mạch đập tăng nhanh, con ngươi lớn hơn, ở hết thảy đều đã không cách nào khống chế lúc,Thám tử cố vấn hướng về phía người yêu của hắn tháo xuống hắn cao ngạo trước mặt cụ, mênh mông thế giới lúc đó nhỏ đi .Tiểu như một ca khúc, tiểu như một cái vĩnh hằng hôn.Không bình thường thẩm mỹ bản:Không cùng Watson dò án Holmes không phải là Holmes,Không cùng John giảo cơ Sherlock không phải là Sherlock.Ta là Sherlock Holmes.Ta tới rồi, John, ngươi ở đâu nơi.…
Ba mươi lăm năm một tình thân,Màu thời gian phủ vẫn tần ngần,Là yêu? Là nghĩa? Hay là nợ?Chẳng biết từ đâu bắt đầu dần.Ánh mắt người say, lòng ta lạc,Nhẹ một tiếng cười, tim tan nát,Bờ môi chạm nhẹ như ngọn gió,Mà đốt đời nhau, lửa khát cháy.Thân tình chẳng giữ được trái ngang,Giữa tình và nghĩa, giữa ánh vàng,Ta chạm vào nhau như kẻ trộm,Cướp phút mê muội, giữa ngổn ngang.Ba mươi lăm năm là bao lỗi?Giây phút hôm nay, tội hay hồng?Ta lạc trong nhau, thôi đừng hỏi,Vì yêu là đóa lụa trong còng.…
Cặp chính: James x SeverusCặp phụ: Lucius x Remus Lily x Narcissa Regulus x Sirius ......Nhân vật có thể bị OCCThể loại: HEĐây là đam mỹ người kì thị thì cútCó cả bách hợp và ngôn tìnhThời gian cập nhật thì tuỳ tâm trạng…
Hỡi người phụ nữ nàng yêu,Ả là kiêu kỳ, là ánh triều,Như nữ hoàng với dáng hình cao ngạo,Tựa vầng trăng soi sáng cõi lòng yêu.Ả rực rỡ giữa ngàn hoa sắc thắm,Nàng cúi mình, lặng ngắm, chẳng dám mơ.Mỗi bước chân Ả nhẹ nhàng đi qua,Là ngọn sóng nhấn chìm cả tâm hồn nhỏ.Dẫu đôi môi kia thoảng chút mỉa mai,Nàng vẫn thấy ngọt ngào giữa đắng cay.Ả là vết dao, cứa sâu từng mạch máu,Nhưng nàng nguyện, mãi mãi chẳng buông tay.Hỡi người ấy, kiêu kỳ như ánh sáng,Chiếm trọn hồn nàng, nhưng lại quá xa xăm.Một cái nhìn, một hơi thở lạnh giá,Cũng đủ khiến nàng đắm chìm đến tàn tan.…
author: fayefaith summary: paul ngờ rằng đây hẳn là một giấc mơ.warning: major character death bản dịch chưa có sự cho phép của tác giả, vui lòng không mang đi nơi khác.…