knghieu|| mình lượn lờ làm quen
"lượn riết không chán à?""không!"…
"lượn riết không chán à?""không!"…
Trong cuộc đời này, ngoài mẹ ra, chúng ta còn có cha. Cha là người luôn chăm lo cho ta hơn cả...…
Đây là câu truyện của riêng tớ về hành trình lớn lên và cố gắng quên đi thứ mà tớ day dứt cả đời đó là '' Kỉ niệm năm 15 tuổi '' : tôi là một tomboy nhưng lại thích con trai tôi không thích con gái lắm chưa từng mà chỉ đội lốt 1 thg con trai để chơi với người tôi thích…
Mai có một khả năng đặc biệt, mỗi tối cô sẽ bị đưa đến một nơi kỳ lạ, điều này khiến cho cuộc sống của cô rất khổ sở. Đôi khi trong vô thức cô sẽ bị đưa đi, cho dù cô có chạy trốn hay ở đâu, Mai không bao giờ thoát khỏi số phận. Điểm tận cùng của những chuyến đi kỳ dị này ở đâu?…
Tôi không biết liệu sau này tôi có thể quên đi tháng ngày ấy,con đường ấy và cả cái tên ấy hay không.Tuổi trẻ của tôi gắn liền với một cái tên,cái tên mà tôi cảm thấy mẫn cảm,gần gũi hơn cả tên của chính mình.…
Câu chuyện dựa theo một câu chuyện có thật ngoài đời…